Trọng Sinh Làm Pháo Hôi - Chương 752

Cập nhật lúc: 2025-03-20 21:51:06
Lượt xem: 5

Bảo vệ của xưởng gốm sứ là một ông cụ khoảng sáu mươi tuổi, ông ấy đã làm việc ở xưởng gốm sứ được hai ba mươi năm rồi. Ông ấy chứng kiến nguyên thân lớn lên, là một trong những người yêu thương nguyên thân nhất trong cái xương này.

Nhìn thấy Ngu Thanh Nhàn, ông ấy thở dài một hơi, mở ngăn kéo ra lấy bánh quy mà mình vốn không nỡ ăn đưa cho cô: "Bé ngoan, không có gì là không vượt qua được cả."

Mỗi lần sau khi nguyên thân đắc tội Lâm Mẫn thì sẽ bị bỏ đói, có lần ông lão bảo vệ nghe thấy tiếng bụng cô sôi sùng sục nên bèn đưa bánh mì của ông ấy cho cô.

Từ đó về sau mỗi lần nguyên thân bị bỏ đói thì đều sẽ đi đến phòng an ninh.

Mà nguyên thân cũng không phải ăn không của ông lão mà không trả tiền, lúc còn bé thì cô ấy sẽ giúp ông lão bảo vệ quét tước nhà cửa, làm những việc trong khả năng.

Đợi đến khi cô ấy lớn lên rồi, có thứ gì mới mẻ cô ấy đều sẽ mang đến đây cho ông lão bảo vệ một phần.

Nói đến thì cũng buồn cười, nguyên thân có cha ruột, anh trai ruột, nhưng trong sinh mệnh ngắn ngủi của cô ấy, chút ấm áp hiếm hoi cũng là của người ngoài đưa cho.

Bánh quy nhỏ rất thơm, cũng rất ngọt. Ngu Thanh Nhàn cười nói với ông lão bảo vệ: "Ông nội Chu, không sao cả, cháu đã nghĩ thông rồi."

Ông lão bảo vệ thở dài, vươn tay sờ đầu Ngu Thanh Nhàn giống như nguyên thân trước đây: "Bé ngoan."

Ngu Thanh Nhàn ngồi trong phòng an ninh, nói rất nhiều chuyện với ông lão bảo vệ, mãi đến hơn mười một rưỡi, còn nửa tiếng nữa là xưởng sẽ được nghỉ, đoàn thanh tra của tỉnh cuối cùng cũng đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-phao-hoi/chuong-752.html.]

Thân làm phó xưởng trưởng của nhà máy, Bạch Thư Đình cũng là một thành viên của đoàn tiếp khách, ngoại trừ ông ta thì còn có nam chính Cố Thanh Phong - vị hôn phu cũ của nguyên thân nữa, cha của anh ta xưởng trưởng Cố và chủ nhiệm Triệu - cha của Triệu Ái Dân cũng có mặt.

Ngu Thanh Nhàn đứng dậy sửa sang quần áo của mình, nói với ông lão bảo vệ: "Ông nội Chu, con phải đi lấy lại chút đồ."

Ngu Thanh Nhàn nói xong thì mở cửa phòng an ninh ra ngoài, cô càng chạy càng nhanh, biểu cảm trên mặt cũng vô cùng bi thương, hốc mắt đỏ ửng.

Chờ đến khi cô nắm được cánh tay của Bạch Thư Đình, nước mắt cô cứ thế rơi xuống.

"Cha, cha, con van xin người, van xin người hãy bảo dì Lâm trả lại vòng tay cho con đi. Đó là di vật của mẹ để lại cho con mà, lúc trước dì Lâm chỉ nói mượn một chút thôi, nhưng mười mấy năm rồi, cũng đến lúc dì ấy nên trả lại cho con rồi..." Ngu Thanh Nhàn khóc nức nở nói.

Ở giờ phút này, Ngu Thanh Nhàn cảm thấy thế giới này nợ cô một giải Oscar.

Xưởng gốm sứ Vĩnh Định là đơn vị kinh tế trong điểm của thành phố, dựa theo thông lệ thì lãnh đạo chính phủ thành phố mỗi năm phải xuống thăm hỏi hai lần.

Lần thăm hỏi hôm nay cũng theo thông lệ đó, mọi người đang ngồi uống trà tâm sự trong phòng hội nghị, đám lãnh đạo xưởng gốm sứ làm bảo cáo tổng kết nửa năm công tác của đơn vị mình, lại đề ra phương hướng hoạt động của sáu tháng cuối năm.

Nhóm lãnh đạo chính phủ thành phố nghe xong vô cùng hài lòng, vừa khẳng định thành công vừa khích lệ nhóm lãnh đạo xưởng.

Loading...