Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Làm Hoàng Hậu Được Cưng Chiều - Chương 68

Cập nhật lúc: 2024-10-26 09:15:50
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trái Chân Bảo Lộ quan hệ giữa Đại Biểu Ca và Từ Thừa Lãng trở nên như từ khi nào. Hơn nữa nàng hiểu rõ tính tình của Đại Biểu Ca, loại lòng nhiệt tình qua đây thăm hỏi, lúc Đại Biểu Ca trở , đích thật là ngoài dự liệu của nàng.

Đến khi nàng thấy dáng xuất sắc tuấn dật xuất hiện, vốn là đang giương mắt , đó bỗng nhiên chút chột , liền nhích gần bên tỷ tỷ, nữa.

Bất quá nghĩ tới, đời nàng thích Từ Thừa Lãng. Đại Biểu Ca !

Ngay đó thì cong cong môi, cực kì tự tin ưỡn thẳng sống lưng.

Từ Thừa Lãng Tiết Nhượng, trong lòng buồn bực, nhưng mặt vẫn khách khí, mỉm : “Tiết lòng .” Tính tình của Từ Thừa Lãng ôn hòa, thường ngày tươi ấm áp, lúc tuy là ý nhưng đạt đến đáy mắt.

Kỳ thật cũng thể trách Từ Thừa Lãng, đổi khác, xảy chuyện như , còn cho Tiết Nhượng sắc mặt ? Chân Bảo Quỳnh và Chân Bảo Lộ cùng chào hỏi, đó Chân Bảo Quỳnh mới : “Từ biểu ca, Tiết biểu ca, hai trò chuyện , và Tiểu Lộ ngoài đây.”

Tuy Từ Thừa Lãng nghĩ cho Tiểu Biểu Muội chân tướng sự tình, nhưng Chân Bảo Quỳnh ở đây, tiện , chỉ đành gật đầu : “Ừm.” Rồi đó khẽ mỉm thoáng qua Chân Bảo Lộ.

Chân Bảo Lộ thấy Từ Thừa Lãng đang , cũng mỉm , cảm thấy như , nếu lời nào thì thật nên khách khí : “Từ biểu ca chăm sóc bản nha, .”

Từ Thừa Lãng quan sát gương mặt bình tĩnh chút đổi của Tiết Nhượng, tiếp tục hướng về phía Chân Bảo Lộ : “Ừm, đa tạ Lộ biểu quan tâm, sẽ chăm sóc bản .”

Hai biểu đều ngoài, Từ Thừa Lãng mới khống chế nổi, sắc mặt trắng ngọc trầm xuống, mở miệng : “Tiết lời gì với ?” Suy cho cùng sách, thường ngày lịch sự nhã nhặn, vô cùng tính, mặc dù hôm nay gặp loại tình huống , còn thể bảo trì bình thản mở miệng với đối phương.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trái Tiết Nhượng .

Thấy mặt mày sáng sủa, nhanh chậm : “Kỹ năng bơi của Từ công tử tệ, tại hạ bội phục.”

Dù Từ Thừa Lãng tính cỡ nào, lúc cũng tức giận đến nỗi thiếu chút nữa hộc máu, đến gần một bước, trợn mắt : “Ngươi rõ đây là một cái bẫy, rơi xuống nước cũng Tiểu Lộ, vì ngăn cản , trơ mắt xuống nước cứu ? Tiết Nhượng, tới cùng trong lòng ngươi là ý gì?”

Lúc thấy hiếu kỳ, thấy nha dẫn Tiết Nhượng tới vườn Mai, lo lắng gặp là Tiểu Lộ, cho nên mới nhịn theo, vì lúc đó liền cho rằng đó là Tiểu Lộ, cũng hoài nghi nha .

Thật , nếu là Chân Bảo Chương bảo nha mời Tiết Nhượng, cái bẫy , cũng là thiết kế cho Tiết Nhượng.

Tiết Nhượng Từ công tử tao nhã mặt, hiếm khi tức thành như , trái nhàn nhạt cong khóe miệng. Hắn chậm rãi đến cửa sổ, cảnh trí phía ngoài, mới vươn ngón tay thon dài khẽ vuốt lên bình sứ hình lá sen hoa văn hoa mẫu đơn trồng một cây kim quế, : “Từ công tử nghĩ nhiều .”

Từ Thừa Lãng tin .

Hắn tới, với Tiết Nhượng, “Ta tâm ý của ngươi đối với Tiểu Lộ. Hôm nay như , sẽ sợ cho Tiểu Lộ ? Nếu Tiểu Lộ ngươi hãm hại như , ngươi cảm thấy nàng sẽ nghĩ về ngươi như thế nào?” Hắn dừng một chút, tiếp, “Hoặc là, cũng thể như ---- hôm nay cứu Chân tam cô nương, là vì lúc tưởng đó là Tiểu Lộ. Ta đem việc với Tiểu Lộ, Tiểu Lộ hành động hôm nay của là vì nàng, trong lòng nàng nhất định sẽ cảm động. Mà ngươi , biểu ca thường ngày che chở cho nàng, thấy c.h.ế.t mà cứu!”

Tiết Nhượng thản nhiên : “Từ công tử hiểu lầm, chỉ là bơi thôi.” Hắn xong, nghiêng đầu về phía Từ Thừa Lãng mặt, “... Nếu ngươi cho nàng , thì cứ . Ngược cũng một chút, lòng của Tiểu Lộ tới cùng là hướng về nào.”

.

Bên , Trang thị và Trình thị vẫn còn đang tranh cãi.

Thái độ của Trang thị rõ ràng, kiên quyết đồng ý cho Từ Thừa Lãng cưới Chân Bảo Chương. Thấy Trình thị nhất quyết tha, liền : “Vậy cũng , nếu ngươi cố ý đem con gái của ngươi đưa qua đây, Thừa Lãng của cũng thể nhận. Chỉ là cảnh cáo , mặc dù hôm nay phát sinh loại chuyện , Chân tam cô nương cũng chỉ thể tiến từ cửa hông thôi.”

Trình thị vì nữ nhi vẫn chịu đựng thái độ của Trang thị, nghĩ rằng thường ngày trông Trang thị hiền lành, nhưng tính tình hung hăng như .

Tiến từ cửa hông, đây kêu nữ nhi của bà !

Cho dù Trình thị như thế nào nữa, cũng thể để nữ nhi mà dốc lòng dạy bảo thất. Bà tức giận thở hồng hộc, : “Từ Phu Nhân, ngươi đừng khinh quá đáng!”

Trang thị .

Có thể sử dụng loại biện pháp bỉ ổi , trong lòng bà xem thường đôi con , nếu lúc vài phần thưởng thức Chân Bảo Chương, thì giờ phút còn một chút gì. Trước thích Chân Bảo Lộ, chỉ cảm thấy nha đầu đó luôn quấn lấy con trai của bà, sợ đời con trai của bà sẽ bám chặt, nhưng dù gì tiểu cô nương cũng còn hổ, khi trưởng thành thì là một tiểu thư rụt rè, còn quấn lấy biểu ca. Chân Bảo Chương ? Nói thì còn là lớn hơn hai tuổi đó chứ?

Trang thị nghiêm mặt : “Chân Nhị phu nhân cũng rõ, quan hệ giữa Thừa Lãng nhà cùng Phúc An huyện chủ, đó là thanh mai trúc mã. Tuy hai đính , nhưng trưởng công chúa đề cập qua chuyện với nhiều , vô cùng thưởng thức Thừa Lãng nhà ...” Bà dừng một chút, vẻ mặt cao ngạo , “Chẳng lẽ, Chân Nhị phu nhân cùng trưởng công chúa cướp đoạt con rể?”

Vốn là Trình thị định nhất quyết tha, dù việc liên quan đến việc chung của nữ nhi. Nếu ầm lên, lão thái thái cũng sẽ quyết định nữ nhi của bà. Lấy quan hệ giữa hai nhà, cuối cùng phủ Trường Trữ Hầu cũng thỏa hiệp . quên, Từ Thừa Lãng đính , Phúc An huyện chủ ái mộ .

Phúc An huyện chủ Thẩm Trầm Ngư, là ái nữ của Tấn Dương trưởng công chúa, cháu ngoại của đương kim Tuyên Hòa đế.

Sắc mặt của Trình thị đổi, tính toán hôm nay sợ là thất bại . Cơn tức trong lòng bà, nhất thời cũng nhịn nữa, hướng tới Trang thị : “Chương nhi nhà cho dù cả đời lấy chồng, cũng sẽ !” Nói xong, liền tông cửa .

Chân Bảo Lộ và tỷ tỷ cùng , mới tới bên , thì những lời của Trình thị, đó thấy Trình thị bước nhanh , sắc mặt tái xanh, bộ dáng tức giận đến hốt hoảng.

Chân Bảo Lộ , trái vui vẻ vểnh vểnh khóe miệng, trong lòng chút thống khoái.

Chỉ cảm thấy Nhị thẩm của nàng đúng là tự tự chịu. Thường ngày tư thái rõ ràng cao ngạo, mà Chân Bảo Chương cũng thế, bộ dáng ai bì nổi, lúc dùng loại biện pháp phù hợp . Nàng Từ biểu ca hâm mộ, nhưng dù như thế nào nữa, cũng dáng vẻ rụt rè của một cô nương chứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-hoang-hau-duoc-cung-chieu/chuong-68.html.]

Hiện giờ, nàng xem vị cữu mẫu ngày xưa thích , cũng thuận mắt thêm vài phần.

Chân Bảo Quỳnh thấy như , liền : “Được . Xem vui vẻ như thế.”

Chân Bảo Lộ mới mặc kệ, thẳng: “Hôm nay Nhị thẩm đích xác quá đáng, thấy bà đánh nát răng còn nuốt bụng, trong lòng vui.”

Trái Chân Bảo Quỳnh đối với Trình thị nhiều thành kiến như , cũng hiểu thích Trình thị, nhưng loại chuyện hôm nay, đích xác quá mức , hơn nữa còn ngày thành của Nhị ca, náo thành như , sự thật là nên. Nghĩ đến chuyện mới vô cùng náo nhiệt, Chân Bảo Quỳnh : “Tân nương tử sắp cửa , chúng nhanh qua đó .”

Chân Bảo Lộ nghĩ tới điều gì, chớp chớp mắt to, hướng về phía tỷ tỷ : “Tỷ , đợi lát nữa sẽ qua.”

Chân Bảo Quỳnh nghi hoặc. Chân Bảo Lộ sợ tỷ tỷ , vội vàng khe khẽ đẩy nàng , giọng mềm nhẹ: “Được , sẽ đến ngay mà, tỷ tỷ nhanh thôi, xem nhị tẩu .”

Chân Bảo Quỳnh nở nụ . Nàng thật hết cách với vị , đành : “Được , tỷ đây.”

Chân Bảo Lộ ngoan ngoãn gật đầu, theo bóng lưng của tỷ tỷ biến mất, mới lẳng lặng tàng cây.

...Nhóm .

Bên ngoài lạnh lẻo, Chân Bảo Lộ mặc nhiều áo, bất quá thường ngày nàng hoạt bát khỏe mạnh, cũng cảm thấy lạnh. Chỉ là bản nàng cảm thấy lạnh, nhưng Hương Hàn lo lắng: “Tiểu thư, chúng qua ? Nhìn xem khuôn mặt nhỏ nhắn của đông lạnh thành như .”

Chân Bảo Lộ căng thẳng sờ sờ mặt, hỏi: “Đông lạnh thành cái dạng gì hả?”

Hương Hàn khúc khích, : “Tiểu thư vẫn xinh .” Tâm tư của nàng thông tuệ, tự nhiên thể đoán , nên , “Nô tỳ lấy áo choàng cho tiểu thư.”

Chân Bảo Lộ đáp: “Ừm, ngươi lấy .”

Nàng nhẹ nhàng Hương Hàn lấy áo choàng, mắt to mỉm mới sang hướng phòng khách, quả thực, chỉ chốc lát , thì thấy bóng dáng cao lớn từ bên trong .

Nàng , đó tiếp tục cúi đầu xem giày của . Hôm nay nàng mang đôi giày thêu bằng gấm nhũ bạc màu hồng nhạt, mũi giày gắn trân châu sáng bóng mượt mà. Từ lúc phụ thừa kế tước vị, ăn mặc của nàng còn hơn đây, phụ thích đối với nàng, xưa nay nàng cũng bạc đãi bản , hưởng thụ như thế nào thì hưởng thụ như thế đó. Nương qua vài , đại khái là sợ nàng tiêu xài xa xỉ quen thói, về lập gia đình thể sẽ khó qua, nhưng phụ , sẽ tích lũy đầy đủ đồ hồi môn cho nàng tiêu xài đủ hai đời. Cho nên, nàng tham luyến quyền quý, chỉ cần những ngày ở nhà chồng trở ngại, đồ hồi môn của nàng, thì thể trải qua ngày lành.

Trước đôi giày thêu gắn châu bỗng nhiên xuất hiện một đôi giày gấm màu đen, mũi giày đối mũi giày, từ từ tiếp sát. Nàng cong cong môi, mới ngẩng đầu lên : “Đại Biểu Ca.”

Vẻ mặt của Tiết Nhượng vô cùng ôn hòa, trầm thấp “Ừ” một tiếng, tròng mắt đen nhánh nàng: “Như thế nào ở chỗ ?”

Đương nhiên nàng thể là cố ý đang chờ , chỉ khẽ: “Ta chút lạnh, bảo Hương Hàn lấy áo choàng, ở chỗ chờ nàng.” Rồi đó mới hỏi, “Đại Biểu Ca, khi nào mà quan hệ giữa và Từ biểu ca như ?”

Lúc là ở bên ngoài, Tiết Nhượng lịch sự nhã nhặn, đối với nàng khác gì ngày . Nếu Chân Bảo Lộ chứng kiến bộ dáng lén lút của , cũng sẽ nghĩ tới, thích nàng.

Tiết Nhượng nghĩ tới lời lúc nãy của Từ Thừa Lãng, lẳng lặng tiểu cô nương ăn mặc tỉ mỉ mặt, đôi môi đỏ hồng của nàng, chỉ như , thể ngửi vị ngọt nàng, còn vị nho nhàn nhạt môi.

Hắn môi của nàng một lúc, mới : “Chuyện , kỳ thật cũng ở đó.” Chuyện bí mật, nàng thế nào cũng , nếu để khác cho nàng , bằng chính .

Chân Bảo Lộ kinh ngạc, lúc bơi, lập tức nhăn mày trách : “Nếu bơi, chẳng lẽ sẽ nhảy xuống cứu ?”

Từ biểu ca là hiền lành, nàng cũng hi vọng Đại Biểu Ca cũng trở thành hiền lành, ngoài ý và cố ý, việc gì thì việc, nhưng chuyện hôm nay rõ ràng như , sự thật là nên hồ đồ.

Tiết Nhượng , nghĩ tới nàng kích động như thế, : “Sẽ , đều chừng mực. Hơn nữa Từ công tử nhiệt tình hơn nhiều, nên cũng tới phiên .”

Chân Bảo Lộ gật gật đầu, : “Này... Nếu hôm nay thật sự là rơi xuống nước thì ?”

Hắn bơi, cũng chỉ thể kêu Từ Thừa Lãng cứu nàng. Chân Bảo Lộ thoáng nhíu mi.

Tiết Nhượng đáp: “Ta sẽ lập tức nhảy xuống.”

Chân Bảo Lộ những lời của cho vui vẻ, nhẹ nhàng nhạo : “Huynh cũng bơi.” Không bơi, còn đòi hùng ? Với nàng chỉ là thuận miệng hỏi một chút thôi, nàng yêu quý cái mạng nhỏ như , thể cẩn thận rơi xuống nước chứ?

Lại giọng rõ ràng : “... Nghĩ tới cứu sẽ nhảy.”

Gương mặt Chân Bảo Lộ nóng nóng, chút chịu nổi. Nàng vểnh vểnh khóe miệng, nắm c.h.ặ.t đ.ầ.u ngón tay của , thật lâu mới khẽ “Ừ” một tiếng.

Lúc thầm nghĩ: “May mà Nhị thẩm để mắt con rể là Đại Biểu Ca.

Nghĩ nghĩ vẫn thấy yên lòng, dù loại chuyện thông thường. Nàng ngẩng đầu , khuôn mặt nhỏ nhắn cực kì nghiêm túc: “Chuyện của Từ biểu ca, nếu hôm nay thấy, cũng cần nhiều. Chỉ là ngày nếu đụng loại chuyện , cần bình tĩnh hiểu rõ, đừng giống Từ biểu ca như hôm nay.”

Tiết Nhượng lời , : “Ừm, .” Dừng một chút, lập : “Từ công tử quá nhiệt tình.”

Còn . Chân Bảo Lộ gật đầu phi thường tán đồng.

Nàng chấp nhận nhất điểm của Từ Thừa Lãng, đối với nào cũng đều , cho nên hôm nay mới thể như , đần độn u mê nhảy xuống nước cứu , thiếu chút nữa khiến cho Nhị thẩm thực hiện ý đồ.

Loading...