Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Làm Hoàng Hậu Được Cưng Chiều - Chương 50

Cập nhật lúc: 2024-10-25 13:52:34
Lượt xem: 81

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù Chân Bảo Lộ tò mò, nhưng cũng lúc thể . Vừa lúc Lý ma ma bên cạnh lão thái thái . Thường ngày Lý ma ma cực kỳ hòa ái, chuyện cũng ôn hòa, hướng tới các nàng hành lễ : "Tứ tiểu thư, Lục tiểu thư, hiện giờ lão thái thái chuyện với Nhị gia, là hai vị tiểu thư trở về , lát hãy trở ."

Chân Bảo Quỳnh cũng chuyện , thấy vẫn còn ngơ ngác đó, thì đưa tay kéo kéo ống tay áo của nàng, thấp giọng : "Muội , chúng trở về thôi."

Chân Bảo Lộ đáp một tiếng "Được.", lúc mới liếc bên trong, theo tỷ tỷ trở về. Nào hai tỷ Thọ Ân Đường, thì thấy Chân Như Tùng vốn giường đang tới.

Chân Bảo Lộ giật nảy , vội vàng qua hỏi: "Sao phụ xuống giường ? Không còn khỏe ư?"

Chân Như Tùng mặc xiêm y trong nhà màu thạch , sắc mặt suy yếu, môi cũng nhợt nhạt, hiển nhiên vẫn khỏi hẳn.

Tuy y thuật của Vân Hạc Tiên sinh cao minh, nhưng Chân Như Tùng còn cần tĩnh dưỡng trong một thời gian.

Nhìn con gái nhỏ xinh hoạt bát bên cạnh, vẻ mặt nghiêm túc của Chân Như Tùng trở nên ôn hòa, vươn bàn tay dày rộng xoa nhẹ lên mặt nàng vài cái, giọng điệu êm dịu như thường ngày, : "Yên tâm, phụ việc gì."

"Phụ !"

Chân Bảo Lộ vểnh môi chút nén giận, giận ông coi trọng thể của . Chỉ nàng , nàng hi vọng phụ bình bình an an cỡ nào, cả đời che chở nhà bọn họ. Nàng từng trải qua mùi vị cha , trải qua kinh nghiệm sợ hãi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Chân Như Tùng thập phần hưởng thụ sự quan tâm của con gái, mỉm : "Phụ chuyện với tổ mẫu của con xong liền trở về nghỉ ngơi, hả?" Ông dịu dàng , qua trưởng nữ duyên dáng yêu kiều bên cạnh, tiếp tục , "Quỳnh nhi, dẫn Tiểu Lộ trở về phòng ."

Chân Bảo Quỳnh là cẩn thận tỉ mỉ, nhớ tới biểu tình tức giận mới của lão thái thái, liền nhu thuận gật đầu, nắm tay của trở về U U Hiên.

Chân Bảo Lộ trở U U Hiên, chân mày vẫn giãn . Nàng tiếp xúc cùng Nhị thúc nhiều lắm, chỉ là ở đời khi phụ mất , Nhị thúc liền quản gia, trở thành chủ nhân của phủ Tề Quốc Công. So với Nhị thẩm Trình thị, Nhị thúc còn chiếu cố tỷ bọn họ hơn, nhưng dù Nhị thúc là nam nhân, bận rộn nhiều việc, thời gian mà quản xem bọn việc khỉ gió gì.

Lão thái thái tổng cộng ba nhi tử, theo thứ tự là phụ của nàng, Nhị thúc, còn Tam thúc.

Tính tình phụ trọng, là Trường Tử, từ nhỏ dạy bảo nghiêm khắc, may cũng phụ kỳ vọng của trưởng bối. Mà nương, trời sinh đối với tiểu nhi tử thiên vị hơn, Tam thúc của nàng là tính tình phóng đãng, mặc dù việc đàng hoàng, nhưng đối với trẻ con , thường xuyên tìm cho nàng những thứ đồ chơi mới lạ. Còn Nhị thúc, kẹp giữa phụ và Tam thúc, tự nhiên dễ dàng xem nhẹ nhất.

nàng nhớ rõ, vị Nhị thúc cực kỳ thông minh, cũng cực kỳ tài giỏi. Đời lúc Nhị thúc quản gia, địa vị của phủ Tề Quốc Công tại Hoàng Thành phát triển ngừng, cũng là bởi vì như , tam đường tỷ Chân Bảo Chương của nàng mới thể gả cho Tam hoàng tử sủng ái nhất lúc Vương phi. Còn về Tam hoàng tử Tĩnh Vương lên Hoàng đế , nàng .

Hôm nay đến tột cùng là vì ? Nhị thúc sai chuyện gì... Nghĩ đến mới Chân Như Tùng cũng vội vàng qua, Chân Bảo Lộ càng cảm thấy tò mò.

Chẳng lẽ chuyện liên quan đến phụ ? Nha Hương Đào mang theo một cái rổ trúc nhỏ tiến , thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu thư nhà giống như đang suy nghĩ chuyện gì đó, kêu đến mấy tiểu thư mới phản ứng . Hương Đào : "Tiểu thư đang suy nghĩ gì đấy? Hay là đói bụng?"

Chân Bảo Lộ lắc đầu, thấy trong tay Hương Đào là một cái giỏ đựng quả sơn vàng óng, mặt mày hớn hở hỏi: "Ở ?"

Hương Đào : "Nô tỳ đang chuyện đây. Chính là gã sai vặt bên cạnh Tiết Đại công tử đưa quả sơn tới, nô tỳ tự chủ trương tiểu thư nhận lấy."

Chân Bảo Lộ cầm lấy một quả xem, trông thấy thích : "Thật quá, thể bánh sơn nha." Dừng một chút, phân phó Hương Đào , "Đợi sáng mai bánh sơn , ngươi tới phủ An Quốc Công, đưa một ít cho Đại Biểu Ca."

Tiếp đó, Chân Bảo Lộ thấp giọng thì thầm: "Cũng thích ăn ..." Bất quá nghĩ đến Đại Biểu Ca mới hết phong hàn, mà sơn nhuận phổi tiêu đàm, hết ho chữa suyễn, dù cũng cho thể, ăn một chút cũng cả.

Chân Bảo Lộ mỉm , Hương Hàn đang dọn dẹp phòng bên trong, trong tay cầm búp bê may mắn mà hôm nay Chân Bảo Lộ mới ném trúng , : "Tiểu thư, cái cần cất ?"

Chân Bảo Lộ thoáng qua, : "Không cần, đặt ở bên giường là ." Nàng thích.

.

Bên Thọ Ân Đường, lão thái thái tức giận đến tả , con thứ hai Chân Như Bách quỳ mặt đất : "Nếu lão đại mạng lớn, gặp thần y Vân Hạc Tiên sinh, mạng của đại ca ngươi còn . Ngươi thể... Sao thể loại chuyện !" Cơn tức giận của lão thái thái dâng lên, tuyệt đối ngờ, con thứ hai thường ngày khiêm tốn an tĩnh, tâm tư thể ác độc như thế.

Chân Nhị gia quỳ mặt đất, lời của lão thái thái, lẳng lặng gì.

Lão thái thái tức giận, giơ tay lên cầm ly bên cạnh ném tới đầu Chân Nhị gia. Nghe "xoảng" một tiếng, ly rơi xuống đất, mà đầu của Chân Nhị gia, cũng chảy máu.

Lúc Chân Như Tùng tiến , thấy chính là cảnh tượng . Ông vội vàng qua, đỡ lấy tay đang run rẩy của lão thái thái, : "Nương, cái gì ?"

Lão thái thái ân cần : "Con dưỡng bệnh cho , qua đây gì?"

Chân Như Tùng thoáng qua Chân Nhị gia quỳ đất, mới : "Nhi tử nương đang quở mắng nhị , nên đến xem một chút. Nhị lớn, nếu chuyện gì sai, cho mà?"

Lão thái thái chỉ nghĩ trường tử còn chuyện, chỉ Chân Nhị gia điên cuồng : "Con hỏi xem của con, đến cùng loại chuyện gì!"

Sắc mặt Chân Như Tùng nhàn nhạt, biểu tình cũng gì biến hóa. Ông đỡ lão thái thái xuống, bình tĩnh : "Nhi tử ."

Lời , chỉ lão thái thái kinh ngạc, ngay cả Chân Nhị gia đang quỳ mặt đất cũng lộ biểu tình khó thể tin.

Lão thái thái cố gắng bình lửa giận, : "Con , chuyện giao cho con xử lý đó. Phủ Tề Quốc Công của chúng , loại tâm tư ác độc bực , xem như đứa con trai ."

Chân Nhị gia xong, mới : "Từ nhỏ đến lớn, bao giờ thật sự để ý tới con trai là con đây? Trong mắt chỉ đến trường tử và tiểu nhi tử bảo bối, con đối với , cho tới bây giờ đều là cũng cũng . Con biểu hiện xuất sắc, cũng sẽ khen một câu, mà Đại ca cùng Tam , cho dù chuyện sai, bất quá cũng chỉ tùy tiện vài câu. Thời niên thiếu, con quỳ ở Từ Đường bao nhiêu , mà chân thật quan tâm tới con mấy ?"

Chân Nhị gia , ánh mắt hung ác nham hiểm, chỗ trán ly ném trúng chảy máu, một đường chảy xuống, khiến cho bộ dáng dữ tợn.

Lão thái thái ngây ngẩn cả , lúc mới : "Thì là vì , nên ngươi mới hãm hại ca ca ruột của ! Nếu điều tra , lúc ngươi thành công, còn tới tiếp tục tay !"

Lão thái thái tức giận đến hốt hoảng, Chân Như Tùng vội vàng vuốt lưng cho lão thái thái, nàng xoa dịu cơn giận: "Nương, chuyện , hãy để nhi tử xử lý ."

Lão thái thái : "Được, con xử lý, mặc kệ, đứa con trai !"

Lão thái thái Lý ma ma đỡ trở về phòng, Chân Như Tùng mới đến mặt Chân Nhị gia. Ông cúi đầu, chợt khom lưng, đở Chân Nhị gia ở đất lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-hoang-hau-duoc-cung-chieu/chuong-50.html.]

Chân Nhị gia vô cùng kinh ngạc, chậm rãi ngẩng đầu, thấy đại ca mặt, chờ ông vững, thấy đại ca vung tay lên đánh một quyền lên mặt ông. Chân Nhị gia lảo đảo té xuống đất, đó lộ sắc mặt ngoan độc, dậy vung một quyền tới.

Trong ba , Chân Như Tùng võ nghệ nhất, thứ đều xuất sắc, mà tuy Chân Nhị gia vẻ bình thường, kỳ thật nếu thật sự đem so sánh, cũng thể phân cao thấp với Chân Như Tùng. Chân Nhị gia lập tức tiếp tục ẩn giấu, hung hăng liều mạng với Chân Như Tùng.

Bọn sai vặt và nha bên cạnh đang tiến lên, Chân Như Tùng quát: "Ra ngoài!"

Trong một lúc, hai đánh hình dạng gì.

Nếu đổi là thường ngày, tự nhiên Chân Nhị gia là đối thủ của Chân Như Tùng, nhưng Chân Như Tùng đang bệnh mấy ngày nay, còn khôi phục, lúc hiển nhiên chống Chân Nhị gia . Hai ngươi tới , lúc mỗi đều thương đất nghỉ ngơi.

Khóe mắt và khóe miệng của Chân Như Tùng đều đánh bầm tím, n.g.ự.c thở phì phò lên lên xuống xuống, mới lạnh : "Ta từng nghĩ tới, một ngày, bản thiếu chút nữa c.h.ế.t trong tay của chính . Chân Như Bách, ngươi quả nhiên thật bản lãnh, rõ ràng ngờ, ngươi thật âm hiểm!"

Chân Nhị gia cũng hơn chỗ nào, bởi vì trán chảy máu, lúc hơn phân nửa khuôn mặt đều nhuộm máu, khá dọa .

Giọng điệu Chân Như Tùng bình tĩnh hơn, : "Ngươi khi đó đang suy nghĩ gì ?" Ông dừng một chút, về phía nhị bên cạnh một lời, , "Ta nghĩ, nếu cứ như c.h.ế.t , liệu thê tử đem tội đổ lên Tiểu Lộ . Ta nghĩ nếu thật sự chết, trưởng nữ mới đính , hai đứa con trai mới ba tuổi, nên bây giờ? Ta nghĩ đến thê tử của , nhớ tới con cái của , yên tâm nhất, chính là Tiểu Lộ..."

"Nhị , lúc Tiểu Lộ còn nhỏ, ngươi cũng từng bồng qua mà? Ta nhớ ngươi còn thích Tiểu Lộ đấy. Ngươi từ nhỏ nương lạnh nhạt với ngươi, kỳ thật Tiểu Lộ cũng ? Thật tâm địa của nó thiện lương, bao giờ ghi hận, nhiều lắm là mặt biểu đạt vui thôi. ngươi thì ? Ngươi là đại nam nhân, mà ngay cả một đứa con nít cũng bằng? Ta mà c.h.ế.t , ngươi sẽ là đương gia của phủ Tề Quốc Công, thật ngươi nghĩ tới , là đại ca của ngươi, chúng !"

Chân Như Tùng dậy, phủi phủi bụi bậm , liếc mắt Chân Nhị gia nữa, giọng điệu lạnh như băng : "Ngươi quỳ một tháng ở Từ Đường , suy nghĩ cho kỹ. Sau , ngươi cùng nhị bọn họ đến tây viện bên cạnh mà ở, ngày nên bớt qua , thấy ngươi."

Ông dừng một chút, : "... Tự giải quyết cho ."

Xong liền bước Thọ Ân Đường

Chân Nhị gia đất, ngẩng đầu bóng dáng trưởng rời , lúc mới khẽ .

.

Sau đó Chân Nhị gia liền quỳ suốt cả một tháng trong Từ Đường.

Sau khi ở Từ Đường suy nghĩ trở về, hai chân của Chân Nhị gia chút thuận tiện, ý tứ của đại phu, sợ là cho dù dưỡng , cũng sẽ lưu mầm bệnh. Mà một tháng , Trình thị đỏ hết mắt, mấy ngày đây còn chạy tới Thọ Ân Đường cầu lão thái thái, đó lão thái thái hạ quyết tâm, cũng chỉ thể cân nhắc cuộc sống .

Chân của Chân Nhị gia dưỡng , lão thái thái hề đau lòng, trực tiếp lên tiếng để nhị phòng chuyển đến tây viện.

Phủ Tề Quốc Công rộng lớn, lão thái thái và tam phòng đều ở tại đông viện, vô cùng náo nhiệt, bên tây viện nào ở, nên hoang phế và quạnh quẽ.

Chuyện ồn ào lớn như , suốt hơn một tháng, khí cả phủ Tề Quốc Công đều âm trầm. Mỗi ngày Chân Bảo Lộ ngoài việc học ở Ngọc Bàn Sơn, còn đều nhu thuận ở trong phòng bài tập và học thêu thùa.

Ngày hôm đó Chân Bảo Lộ sách ở đình nghỉ mát trong vườn, thấy Chân Bảo Chương với cặp mắt hồng hồng từ chỗ của nàng , nha và gã sai vặt xách thùng gỗ lim theo phía , bên trong đều là đồ đạc của Chân Bảo Chương.

Chân Bảo Chương mặc một xiêm y màu xanh thêu hoa mai, dáng cao gầy mảnh khảnh, bộ dáng xinh khoa trương giống Trình thị, thấy liền là phong phạm của đại gia khuê tú. Chỉ là sắc mặt của nàng cũng .

Đây là đầu Chân Bảo Lộ thấy Chân Bảo Chương kiêu ngạo bộ dáng tâm tình suy sụp như , nàng thấy Chân Bảo Lộ, cũng chỉ vội vàng một cái, lau nước mắt rời .

Chân Bảo Lộ cũng đến chào hỏi. Nàng hiểu tính tình của Chân Bảo Chương, lúc đến, nàng chỉ cho rằng Chân Bảo Lộ ý nhạo. Nàng cũng mất mặt.

Sự tình ầm ĩ lớn như , ai thể đến tột cùng là bởi vì . lúc , Chân Bảo Lộ ít nhiều gì cũng đoán . Nàng cứ tưởng rằng phụ bệnh dịch là do nhiễm ở Hàn Lâm Viện, nhưng đời phụ Hàn Lâm Viện, mà vẫn bệnh, thiếu chút nữa mất mạng. Nếu phụ của nàng c.h.ế.t , Nhị thúc chính là lợi nhất. Tất cả việc, đều quá rõ ràng.

Vốn là Chân Bảo Lộ ấn tượng tệ với Nhị thúc, nhưng nghĩ tới Nhị thúc thiếu chút nữa hại c.h.ế.t phụ , trong lòng là một chút đồng tình.

Nàng theo bóng lưng cô đơn của Chân Bảo Chương, chỉ cảm thấy trừng phạt còn đủ. Nếu Nhị thúc, đời cuộc sống của nàng thể thành như ? Cứ cho là nàng so đo, lòng hẹp hòi !

Chân Bảo Lộ nhíu mày, thật tức giận, trong lòng thoải mái.

Đến khi gọi nàng, Chân Bảo Lộ mới ngẩng đầu lên, hướng tới gọi: "Tạ phu tử."

Chân Bảo Lộ cực kỳ kinh ngạc.

Trong hai năm qua, Tạ phu tử thấy Chân Bảo Lộ tiến bộ, dĩ nhiên vui vẻ. Vả mắt sáu vị tiểu thư thì ba vị trường nữ học, còn ba vị, Nhị tiểu thư thứ xuất Chân Bảo Thanh học nữa, vì đến tuổi mai mối, nên bắt đầu đến lớp học ở Ngọc Bàn Sơn, mà là ở trong phòng chuyên tâm học tập nữ công, lúc , cũng chỉ còn Chân Bảo Lộ và Chân Bảo Nguyệt.

Tạ phu tử thấy Chân Bảo Lộ cầm một bản tập thơ trong tay, hiếm : "Lục tiểu thư chăm chỉ là chuyện , bất quá cũng cần chú ý thể."

Chân Bảo Lộ chút thụ sủng nhược kinh, : "Dạ, cảm ơn Tạ phu tử quan tâm, tử ."

Tạ phu tử tiểu cô nương hiểu , ở lớp học cũng suy một ba, cực kì thông tuệ, lập tức nhân tiện : "Ta Tứ tiểu thư , Lục tiểu thư cũng thi trường nữ học."

Chân Bảo Lộ , tỷ tỷ với Tạ phu tử chuyện , lập tức ngượng ngùng đáp: "Ta học cùng một chỗ với tỷ tỷ."

Tạ phu tử : "Lục tiểu thư thông tuệ, nghĩ đến cũng khó. Nếu thể, sang năm hãy thử xem ."

Sang năm. Chân Bảo Lộ há miệng, kinh ngạc : "... mười hai tuổi mới thể..."

Tạ phu tử lắc lắc đầu, : "Sớm một năm trễ một năm cũng gần giống , chỉ cần bản lĩnh là ."

Dường như... Nói cũng lý.

Chân Bảo Lộ mím môi nghĩ nghĩ, ngoài việc cùng tỷ tỷ học chung một chỗ, còn là càng bù đắp cho đời , trường nữ học sẽ thể mở mang kiến thức. Ý chí chiến đấu lập tức sục sôi, với Tạ phu tử khó ôn hòa: "Được, tử nhất định cố gắng, cô phụ kỳ vọng của Tạ phu tử."

Một năm đó, Chân Bảo Lộ gần như rời khỏi nhà, chỉ ở trong phủ học bài.

Một năm , Chân Bảo Lộ thuận lợi đậu trường nữ học, trở thành tử nhỏ tuổi nhất học trong trường nữ học ở Hoàng Thành.

Loading...