Trọng Sinh Làm Hoàng Hậu Được Cưng Chiều - Chương 158
Cập nhật lúc: 2024-10-26 23:31:23
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuyên Bình Đế băng hà, lúc Tiết Nhượng sắp đăng cơ, Nhị thẩm Trình thị tới tìm nàng.
Mấy năm nay nàng lui tới với Trình thị, từ lúc Tiết Nhượng nhiếp chính, mấy nhà nữ quyến quyền quý hoàng thành ít đến nịnh bợ nàng, Trình thị cũng ở trong đó. Lúc Trình thị nhịn than thở Chân Bảo Lộ , nguyên cho rằng cả đời ở Đồng Châu, ngờ Tiết Nhượng tiền đồ như thế.
Tiêu Trạch cấm túc tại Tĩnh Vương phủ, mà Chân Bảo Chương là phi tử Tiêu Trạch, nên bồi Tiêu Trạch, Trình thị xưa nay yêu thương nữ nhi , lúc nàng thất sủng bà sốt ruột thôi, huống chi nữ nhi cứ như phí thời gian cả đời. Vì ngày , tự nhiên là tìm Chân Bảo Lộ cầu xin - - đều là đường tỷ , dù ngày xưa hợp, cũng đạo lý thấy c.h.ế.t mà cứu.
Chân Bảo Chương ương ngạnh, cho phép Trình thị tìm Chân Bảo Lộ, đảo mắt liền tìm cách lên giường của Tuyên Bình Đế.
Chân Bảo Chương sớm còn tư thái cao ngạo ngày xưa, ở bên cạnh Tiêu Trạch tuy là thất sủng, nhưng ứng phó Tuyên Bình Đế hoang dâm vô đạo là dư dả. Thậm chí, còn ở bên gối Tuyên Bình Đế dèm pha Tiết Nhượng, ba ba ngóng trông Tiết Nhượng ngã ngựa, đáng tiếc Tuyên Bình Đế bất tài nhát gan, vị nhiếp chính vương lợi hại thế nào, nào dám đối phó Tiết Nhượng nha.
Chân Bảo Chương lưu ở bên cạnh Tuyên Bình Đế, thật cũng cái gì, dù phi tử hậu cung Tiêu Trạch, cũng một bộ phận lựa chọn tiếp tục lưu hậu cung, hầu hạ tân hoàng, ngày ăn sung mặc sướng, tổng hơn nhốt ở Tĩnh Vương phủ.
Chân Bảo Lộ ít tiến cung, cũng tiếp xúc Chân Bảo Chương, chỉ nàng ở hậu cung của Tuyên Bình Đế, còn cho là sủng, như cá gặp nước.
Mà hiện thời, Tuyên Bình Đế cũng băng hà.
Trình thị tính tình nữ nhi của bướng bỉnh, lúc thương lượng với Chân Bảo Chương, trực tiếp tìm Chân Bảo Lộ, rõ ràng là trưởng bối, bưng thái độ đoan đoan chính chính.
Chân Bảo Lộ xưa nay tâm địa cứng rắn, là cái mang thù, tật đến bây giờ còn đổi, thấy Trình thị, liền nhớ , cũng thèm tôn trọng. Trình thị thấy Chân Bảo Lộ hợp tác, hạ quyết tâm, lúc quỳ xuống : “Tiểu Lộ, Chương nhi dù thế nào cũng là đường tỷ ngươi, ngày xưa cùng Chương nhi thật chỗ đúng, nhưng hôm nay...” Trình thị đỏ mắt, nghẹn ngào , “Chương nhi còn trẻ tuổi như ...”
Tuyên Bình Đế băng hà, Chân Bảo Chương là sủng phi, cùng chôn theo.
Chân Bảo Lộ Trình thị quỳ mặt đất, nhớ tới nàng cùng Chân Bảo Chương qua , nghĩ hiện thời một nhà bốn của nàng hạnh phúc, khó mềm lòng một .
Buổi tối Chân Bảo Lộ cùng Tiết Nhượng ở giường, mây mưa một trận xong, dồn dập thở phì phò.
Ba năm nay, Tiết Nhượng bận rộn hơn lúc ở Đồng Châu, nhưng dù bận thế nào, cũng sẽ mỗi ngày về nhà bồi thê nhi cùng dùng cơm, xã giao gì đó, thể đẩy liền đẩy. Có lẽ là bảo hộ quá , tính tình Chân Bảo Lộ, cũng đổi ôn hòa một chút.
Ngày mai Tiết Nhượng sẽ đăng cơ, Chân Bảo Lộ sẽ lấy phận hoàng hậu, nhập chủ hậu cung.
Chân Bảo Lộ nhắm mắt .
Hoàng hậu.
Đời nàng ngóng trông gả cho Từ Thừa Lãng, Hầu phu nhân, là yêu cầu xa vời, đời quyết tâm thực tế sống qua ngày. Gả cho Tiết Nhượng, nàng cũng ý định hưởng thụ vinh hoa phú quý, cũng ngờ, cẩn thận, phu quân nàng liền thành Hoàng thượng, nàng sắp mẫu nghi thiên hạ, trở thành nữ nhân tôn quý nhất Đại Chu.
“... Đang suy nghĩ gì?” Tiết Nhượng hôn gò má nàng một cái, ôn nhu hỏi. Trong giọng nam nhân lui dục niệm, chút trầm khàn, khiến lòng tê tê dại dại.
Chân Bảo Lộ tựa ở trong lòng , nghiêng đầu với : “Ta đang suy nghĩ, khi lên ngôi, nạp bao nhiêu phi tử.”
Nếu là mới thành , Chân Bảo Lộ lẽ còn sẽ nghĩ như , nhưng hôm nay phu thê vài năm, nàng thể rõ ràng cảm nhận nam nhân chung tình với , cũng , trừ , sẽ cần nữ nhân khác. Nàng thể tự tin cùng chắc chắn như , bộ là bởi vì biểu hiện ngày thường của .
Tiết Nhượng . Đế vị , đời qua. Kỳ thật là, long ỷ cũng cái gì khác biệt cái ghế bình thường, đời long ỷ , bất quá là cho nàng xiêm y nhất châu báu đắt tiền nhất thế gian , nàng sĩ diện, liền cho nàng tất cả những thứ nữ nhân đều . cuối cùng nàng thể hưởng thụ... Đời , cũng là để nàng trải qua ngày lành. Tất cả tiếc nuối đời , đều đền bù.
Tiết Nhượng cúi đầu hôn môi nàng, hôn vài cái, cứ nhẹ nhàng như , cũng dời . Hắn : “Chớ suy nghĩ lung tung, nàng liền đủ lăn qua lăn , còn nữ nhân khác cái gì?”
Có đôi khi cũng hiểu tại những nam tử thích tam thê tứ , một vợ thế , sủng còn kịp, nơi nào còn thời gian xử lý nữ nhân khác.
Nàng sẽ như , nhưng nàng chính là thích . Chân Bảo Lộ cũng hôn một cái, nháy mắt : “Như thì , rõ ràng, hai thành bấy lâu, tính tình cũng rõ, là hiền thục rộng lượng, hiền hậu.”
Tiết Nhượng lời : “Nàng thích như thế nào liền như thế nấy, cần bởi vì ủy khuất . Nàng là thê tử của , hoàng hậu Đại Chu, cần miễn cưỡng đến nịnh nọt khác, mà là bọn họ tới nịnh nọt nàng. Hiện nay như , cũng là như thế...” Nói, cầm tay nàng, tiến đến bên miệng hôn một cái, con ngươi đen ôn nhu nàng, “Chỉ cần chăm sóc bản , bồi ở bên cạnh là .”
Nữ nhân đại khái đều chịu nổi dỗ ngon dỗ ngọt như , huống chi còn từ nam tử tuấn mỹ vô song, Chân Bảo Lộ cảm thấy, từ lúc nhiếp chính tới nay, chỉ những thứ khác tiến bộ, công phu ngoài miệng cũng lợi hại nhiều.
nàng thích .
Chân Bảo Lộ ừ một tiếng, đó mới nhớ tới ban ngày Trình thị tới, bất quá nàng Tiết Nhượng xưa nay quan tâm loại chuyện , liền cũng với .
Ngày Tiết Nhượng đăng cơ, khắp chốn mừng vui.
Chân Bảo Lộ mặc một phượng bào nặng nề rườm rà đẽ quý giá vô song, ở bên cạnh Tiết Nhượng. Lúc nàng văn võ bá quan chân, mới cuối cùng cảm nhận cảm giác hoàng hậu, đó thoáng đầu, Tiết Nhượng bên cạnh - - thấy mặc long bào màu vàng sáng, chững chạc nội liễm, giận tự uy, nhưng ở trong mắt nàng, bất quá chỉ là phu quân Chân Bảo Lộ nàng mà thôi.
Cũng cái gì đổi.
Ấn lệ cũ, buổi tối tân đế ngủ Khôn Trữ Cung của hoàng hậu.
Huống chi tân đế phi tử khác.
Buổi tối Chân Bảo Lộ tắm rửa xong, giường thêu đồ án long phượng, Tiết Nhượng trở về, vẫn còn , còn là Chúc ma ma nhắc nhở, nàng mới chậm quá lên.
Chúc ma ma quan hệ phu thê Chân Bảo Lộ cùng Tiết Nhượng , nhưng lúc Tiết Nhượng là Hoàng thượng, lễ nghi nên vẫn nên đủ.
Ngược là Tiết Nhượng, thấy nàng liền bước thật nhanh tiến lên đón chào, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, dắt nàng bên giường.
Chân Bảo Lộ thấy gương mặt tuấn tú của khẽ phiếm hồng, mắt cũng sáng long lanh, mới hỏi: “Uống rượu?”
“Ừ.” Tiết Nhượng đáp lời, nàng thành thực khai báo, “Không uống say, chỉ nhiều hơn bình thường.”
Hôm nay là ngày vui, tránh uống rượu nhiều chút.
Chân Bảo Lộ rõ , thấy như , liền mệnh cung tỳ hầu hạ chuẩn canh giải rượu, với : “Chàng tắm rửa .”
Hắn gật gật đầu, cực lời tiến phòng tắm.
Chân Bảo Lộ qua bóng lưng cao lớn rắn rỏi mặc long bào màu vàng sáng, thoáng nhíu mày, cảm thấy dù Hoàng thượng, cũng gì khác ngày thường, hôm qua còn cố ý , ở nơi riêng tư, hai bọn họ liền xưng hô như bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-hoang-hau-duoc-cung-chieu/chuong-158.html.]
Chân Bảo Lộ tẩm cung to như , cảm giác cả nhà bọn họ, bất quá là đổi chỗ ở mà thôi, cái khác căn bản đổi gì.
Chúc ma ma thấy Tiết Nhượng , mới nhỏ giọng nhắc nhở: “Nương nương, tuy tình cảm giữa Hoàng thượng và ngài , nhưng hôm nay đến cùng là như xưa, ngài cũng chú ý nhiều chút ít.” Chân Bảo Lộ thể hoàng hậu, Chúc ma ma phi thường vui vẻ, tuy mấy năm , tình cảm hai vợ chồng nàng ở trong mắt, nhưng lúc thăng quan bình thường, Tiết Nhượng nhưng thăng thành Hoàng thượng.
Chân Bảo Lộ bộ dáng kính cẩn theo ở mặt Tiết Nhượng, bất quá nàng cũng hiểu Chúc ma ma là hảo tâm, lập tức liền đáp ứng, nhưng hành động cụ thể là .
Tiết Nhượng tắm rửa xong , Chân Bảo Lộ giúp xoa xoa lọn tóc, những khác trong tẩm điện, tất nhiên là thức thời lui .
Sau đó hai đều bên giường, Chân Bảo Lộ tẩm cung trang hoàng hoan hỉ, mới một tiếng Tiết Nhượng : “Cứ như thành ...” Nàng , ngượng ngùng chống ánh mắt của nam nhân mặt, thấy trong mắt của liên tục ngậm ý ấm áp.
Chân Bảo Lộ thấy như , càng giống tân lang ngốc ở đêm động phòng hoa chúc, khỏi buồn : “Nghĩ cái gì?”
Tiết Nhượng , ôm nàng hôn một cái: “Không gì.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Chỉ là nghĩ đến, đời lúc đăng cơ, một suốt cả một buổi tối trong Khôn Trữ Cung trống rỗng. Hắn đem tẩm cung hoàng hậu , bố trí thành bộ dáng nàng thích, nhưng bồi , cũng chỉ bài vị của nàng.
Rõ ràng là chuyện đời , những năm gần đây, hồi tưởng càng ngày càng ít, hôm nay là khó phá lệ nhớ rõ ràng một .
Một đêm ngủ ngon.
Ngày kế Chân Bảo Lộ chỗ Chân Bảo Chương.
Chân Bảo Chương như cũ ăn mặc tinh xảo vô song, trang dung rực rỡ, nàng thể ở chỗ , cần chôn theo Tuyên Bình Đế, là nhờ Chân Bảo Lộ. Cho dù nàng thỉnh cầu Chân Bảo Lộ, nhưng cái gì nhẹ cái gì nặng nàng còn phân rõ. Nàng còn trẻ, nàng chết.
Chỉ là, lúc , Chân Bảo Chương Chân Bảo Lộ mặc cung trang hoàng hậu bước tẩm cung của , cảm thấy chói mắt.
Lúc nàng theo bên cạnh Tiêu Trạch, theo Tuyên Bình Đế, nàng lúc nào là hoàng hậu, nhưng hết tới khác, thứ nàng hằng mơ, đều Chân Bảo Lộ dễ dàng . Hiện nay Tiết Nhượng thành hoàng đế, hậu cung phi tử khác, độc sủng Chân Bảo Lộ, là phúc khí cỡ nào.
Chân Bảo Chương gắt gao bóp hai tay, rõ lúc nên đắc tội nàng , nhưng vẫn là nuốt trôi cơn tức .
Hai mấy lời, ý tứ Chân Bảo Lộ, liền là tìm lý do tống nàng xuất cung, đổi phận, dựa dung mạo nàng, vẫn là thể tái giá.
Chân Bảo Lộ thật vất vả hảo tâm một , Chân Bảo Chương cảm thấy nàng chủ tâm khoe khoang mặt nàng, điên cuồng : “Ngươi thật cho là sủng ái, hết sức hạnh phúc ? Nương ngươi - - “
Chân Bảo Chương mở miệng, liền thấy nam tử cao lớn mặc long bào màu vàng sáng đến, thấy mặt lạnh như băng, hoảng sợ im miệng . ( trễ cưng)
Tiết Nhượng là Tiết Nhượng ngày xưa.
Chân Bảo Chương đột nhiên sinh sợ hãi.
Nàng thanh tỉnh , mặc dù Chân Bảo Lộ thống khổ, nhưng nếu là chuyện Từ thị, nàng cùng nương nàng cũng sẽ tra .
Chân Bảo Lộ đối lời Chân Bảo Chương hứng thú, nhưng nàng nhắc đến nương , ngược khó nghiêm túc , ngờ lúc , Tiết Nhượng .
Sau Tiết Nhượng dẫn nàng ngoài, cầm tay nàng, nhàn nhạt hỏi: “Sao tới nơi ?”
Chân Bảo Lộ chi tiết: “... Ta mới bụng như , chỉ là khó mềm lòng, tam đường tỷ , nếu thể xuất cung, lập gia đình sống qua ngày, coi như là một việc , xem như là tích phúc cho Đường Đường cùng Trường Phúc.”
Tiết Nhượng ừ một tiếng, vẻ mặt cũng chút nghiêm túc.
Chân Bảo Lộ còn tưởng rằng thích lui tới với Chân Bảo Chương, nhéo nhéo bàn tay , thấy , cũng khẽ mỉm . Chỉ là nàng nghĩ tới lời khi nãy Chân Bảo Chương hết, tổng cảm thấy chỗ nào thích hợp.
Bất quá cảm giác , lập tức liền bận rộn xử lí việc trong cung đánh tan.
Mà một ngày , ngoài cung đột nhiên truyền đến tin tức. Nói là Chân Bảo Chương đưa ngoài cung , tạm thời an trí ở một thôn trang, hôm đó Trình thị cố ý thăm nữ nhi, ngờ đang yên đang lành, tòa nhà đột nhiên hỏa hoạn, Trình thị cùng Chân Bảo Chương vây ở trong phòng, sống sờ sờ c.h.ế.t cháy.
Chân Bảo Lộ mới nhớ tới, hôm đó lời Chân Bảo Chương hết, đợi buổi tối Tiết Nhượng trở về, nàng cố ý bộ như lơ đãng, thuận miệng mặt .
Tiết Nhượng vốn là giang hai tay, thê tử giúp cởi dây lưng, nàng như , nơi nào rõ trong lòng nàng đang suy nghĩ gì, lập tức nắm tay nàng: “Tiểu Lộ.”
Chân Bảo Lộ ngẩng đầu .
Tiết Nhượng mắt nàng, hỏi: “Nàng hoài nghi ?”
Tiết Nhượng hiểu nàng rõ, Chân Bảo Lộ dừng một chút, phủ nhận. Nàng tin tưởng Tiết Nhượng, mặc kệ chuyện gì, đều là vì cho nàng. mặc dù như thế, nàng cũng thích cảm giác lừa gạt. Nàng cũng hy vọng chỉ là đơn phương trả giá, bọn họ là phu thê, một ít chuyện, đều là thể cùng gánh chịu.
Nàng lên tiếng, Tiết Nhượng cũng .
Vốn là trong lòng nàng còn chút khẳng định, cảm thấy khẳng định là Chân Bảo Chương cùng Trình thị cái gì, Tiết Nhượng mới hạ thủ, mà Tiết Nhượng đối nàng xưa nay , chỉ cần nàng hỏi, nhất định sẽ .
lúc đây, rõ.
Là nàng đoán sai ? Chân Bảo Lộ cẩn thận giương mắt, quan sát thần sắc , thấy như thể vui. Chỉ thế , Chân Bảo Lộ liền tự trách. Nàng đang cái gì ?
Nàng giơ tay lên, xoa bóp mặt , mềm mại gọi: “Đại biểu ca.”
Lông mi Tiết Nhượng giãn một chút, nàng : “Tiểu Lộ, rõ tính tình nàng, nếu thật chuyện gì, sẽ gạt nàng. Nàng hiện thời cũng nương, sẽ chỉ xem nàng như tiểu cô nương lúc ...”
Tiết Nhượng ở mặt nàng, cho tới bây giờ từng dối, lúc , Chân Bảo Lộ nơi nào còn nghi ngờ cái gì, chỉ ôm : “Ta rõ, chuyện hôm nay, là đúng.”
Vì Trình thị cùng Chân Bảo Chương, cần gì chứ?
Ngày kế, Chân Bảo Lộ liền phân phó đó nàng phái , bảo các nàng cần tra chuyện Chân Bảo Chương.
Dù thật sự nội tình gì, nàng cũng thêm.