Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trọng Sinh Làm Hoàng Hậu Được Cưng Chiều - Chương 128

Cập nhật lúc: 2024-10-26 23:13:56
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong phòng Ngụy thị nơi nào tin lời Chân Bảo Quỳnh , chỉ thản nhiên : “Ngươi thật nghĩ như , nương cũng yên lòng. Minh Châu cuối cùng là chất nữ , nàng là lớn lên. Tính tình nàng hiểu, thuận theo lời, cùng ngươi thành tỷ , tất nhiên sẽ kính trọng ngươi, điểm ngươi chỉ để ý yên tâm.”

Ý tứ lời , tuy là cho Chân Bảo Quỳnh mặt mũi, Ngụy Minh Châu cửa, cũng bất quá là thất mà thôi. còn một tầng ý tứ, đó chính là Ngụy Minh Châu là cháu gái ruột Ngụy thị, để nàng là ủy khuất, Chân Bảo Quỳnh đừng giở trò chèn ép, bà bà nàng đây lên tiếng, dù thế nào Chân Bảo Quỳnh cũng đáp ứng.

Chân Bảo Quỳnh đáp ứng. Gặp Ngụy thị , liền dậy đưa nàng.

Ngụy thị cử chỉ nhi tức, đoan trang hào phóng, thật là tìm sai. Chỉ là từ xưa bà bà xem nhi tức, lúc nào cũng là mắt. Lại xa hương gần thối, xuất giá, Ngụy thị phi thường thích Chân Bảo Quỳnh, thật đối đãi nàng như khuê nữ. cửa, vẫn là như chồng nàng dâu chung đụng bình thường.

Chân Bảo Quỳnh đưa Ngụy thị tới cửa, mới tới cửa, liền gặp Chân Bảo Lộ ở nơi đó.

Hôm nay Chân Bảo Lộ mặc một váy ngắn ngọc xoáy sắc, bởi vì thai, quần áo chút ít rộng thùng thình, ăn mặc chút ít thanh lịch. mà gương mặt nàng ngọc nộn ngũ quan sáng rỡ, môi hồng răng trắng, mặt mày ô đậm đặc, ngược càng khiến dung mạo nàng hấp dẫn.

Ngụy thị Chân Bảo Lộ một cái, một đôi đôi mắt dịu dàng phảng phất hai ao nước trong, thiếu nữ linh động, kém nữ nhi gia kiều mỵ, sáng chói sáng ngời, thật nàng chút ít thẫn thờ.

Ngày xưa Chân Bảo Lộ còn là tiểu cô nương hoạt bát đáng yêu, Ngụy thị cảm thấy dung mạo Chân Bảo Lộ quá mức phát triển, tiểu cô nương như , nếu nam nhân cưới về, còn tâm tư chuyện khác .

Chân Bảo Lộ tiên mở miệng, hai gò má : “Phu nhân.”

Ngụy thị cũng là qua chuyện Vương thị, mặc dù cặn kẽ tình hình, cũng cảm thấy Chân Bảo Lộ đơn thuần hoạt bát như qua . Là cái tâm tư giảo hoạt. Bằng Vương thị cũng sẽ té ngã thảm hại đến . Trước lão phu nhân phi thường thích nàng, đối Chân Bảo Lộ, thậm chí so với tôn tức Chân Bảo Quỳnh còn cận hơn, sợ là còn nhỏ tuổi, chính là vô cùng thành phủ.

Hiện nay gặp Chân Bảo Lộ cử chỉ khéo léo, khách khí, Ngụy thị liền rõ, mới nàng cùng Chân Bảo Quỳnh chuyện ở trong phòng, nàng sợ là đều thấy.

Ngụy thị : “Tiểu Lộ cũng tới. Ta vặn cùng Quỳnh Nhi dứt lời, hai tỷ các ngươi cũng lâu gặp mặt, hôm nay họp gặp xong, lưu cùng dùng bữa. Ta .”

Chân Bảo Lộ dịu dàng gật đầu, đưa mắt Ngụy thị ngoài, nàng mới theo Chân Bảo Quỳnh cùng nhà.

Quan hệ hai tỷ vốn , từ lúc Từ thị qua đời , càng là cận nhiều. Chân Bảo Quỳnh chiếu cố , chân chính là ôm lấy phần việc của Từ thị. Bất quá nương , Chân Bảo Quỳnh liền bận rộn, cộng thêm chuyện Ngụy Minh Châu rộn lòng, nàng thiếu quan tâm, ngược để mang thai đến quan tâm nàng.

Này khiến Chân Bảo Quỳnh phi thường tự trách.

Chân Bảo Quỳnh lĩnh , phân phó bọn nha chuẩn cho nàng điểm tâm thích ăn, tựa như thường ngày.

Chân Bảo Lộ là nhịn , qua tỷ tỷ nhà ôn thuận, lẳng lặng : “Vừa mới ở bên ngoài, đều thấy.” Nàng dừng một chút, , “Ta cố ý.”

Chân Bảo Quỳnh tự nhiên hiểu. Nàng nàng một cái, : “Ta rõ.”

Chân Bảo Lộ mân mím môi, cẩn thận hỏi: “Tỷ tỷ, tỷ thực nguyện ý tỷ phu nạp ?”

Chân Bảo Quỳnh suy nghĩ một chút, khẽ , : “Dù cho , thì như thế nào? Bây giờ nạp, cũng sẽ thôi.” Nói đến phần , mặt nàng hiện cô đơn, vô ý thức thở dài.

Chân Bảo Lộ đối vị tỷ phu Tống Chấp , là cực lòng tin, chỉ cảm thấy Ngụy thị quá phận, tỷ tỷ nàng mới sinh hài tử lâu, liền thu xếp bắt tỷ phu nàng nạp .

Nàng đưa tay cầm hai tay tỷ tỷ, dùng sức nhéo nhéo, vẻ mặt thành thật khuyên: “Chuyện như tỷ cùng tỷ phu ? Hắn để ý tỷ như , lúc tỷ mang thai, đều quy củ, đáp ứng nạp ?” Nghĩ tới Ngụy Minh Châu, Chân Bảo Lộ mặc dù thích nàng , nhưng nàng đến cùng là cô nương đại gia đình, sẽ ba ba cam nguyện ? ( lầm bé ơi)

“... Thân phận Ngụy cô nương như , theo lý thuyết cũng là lo gả. Hơn nữa coi dung mạo nàng tệ, tri thức hiểu lễ nghĩa, đạo lý luẩn quẩn trong lòng a.”

Chuyện cho tới bây giờ, Chân Bảo Quỳnh cũng lừa gạt nữa, liền chuyện xảy hai tháng với nàng. Chân Bảo Lộ cực kì tức giận, nhưng trở ngại mặt mũi tỷ tỷ, nàng thể nhúng tay quá nhiều, hết, cũng ? Nhất thời liền nổi giận, nghiến răng nghiến lợi : “Chỉ như tỷ phu nạp nàng ? Này rõ ràng chính là gạt .”

Mặc dù chuyện , Tống Chấp cũng sai, dù , lúc nào cũng là cô nương gia thua thiệt. Chân Bảo Lộ tự nhiên thể mặt tỷ tỷ tỷ phu . Huống chi, trong lòng nàng vẫn là tin tưởng Tống Chấp.

Chân Bảo Quỳnh vội : “Ngươi mang hài tử, đừng quá kích động.”

Chân Bảo Lộ sờ sờ bụng bản , : “Ta .”

Vốn trong lòng Chân Bảo Quỳnh cực khó chịu, hiện nay xem che chở như thế, cảm thấy trong lòng ấm áp, thoải mái nhiều. Nàng vểnh lên khóe miệng, , đó mới nhịn : “Tiểu Lộ, kỳ thật vẫn luôn hết sức hâm mộ ngươi. Có đôi khi thường thường suy nghĩ, nếu tính tình cũng thẳng thắn hoạt bát như ngươi , ...”

Chân Bảo Quỳnh là trưởng tôn nữ, từ nhỏ đến lớn, các trưởng bối thấy, tán dương. Nàng chuyện cố gắng nhất, thời điểm dụng công học bài, mỗi ở trong sân chơi đùa, tiếng nàng thanh thúy hoạt bát, nàng liền vô cùng khát vọng.

Chân Bảo Lộ , lẩm bẩm : “Ta cái gì hâm mộ...” Nàng nhớ tới đời , tính tình nuông chiều, chịu khác so sánh nàng cùng tỷ tỷ, hiện thời nghĩ đến, lúc nàng bất quá là tự ti nhạy cảm. Đời , hết thảy chậm rãi đều khá hơn, nhưng tỷ tỷ ở trong lòng của nàng, thủy chung là tấm gương học tập. Lúc , tỷ tỷ với nàng, nàng kỳ thật hâm mộ nàng.

Chuyện như Chân Bảo Lộ bất quá , cũng nhắc , chỉ quan tâm chuyện Ngụy thị tỷ phu nạp , vội hỏi: “Tỷ tỷ tính thế nào? Chẳng lẽ thực đồng ý?”

Chân Bảo Quỳnh thật dự định như , nhưng trong lòng nàng cũng thật . Nàng : “Vậy còn biện pháp khác ?”

Trong lòng Chân Bảo Quỳnh hiểu, dù hiện tại Tống Chấp nạp , một lòng che chở nàng, nhưng tình cảm giữa vợ chồng, lúc nào cũng sẽ từ từ phai . Đến lúc đó dù Ngụy Minh Châu, sẽ càng nhiều cô nương như hoa như ngọc, Tống Chấp thể cự tuyệt Ngụy thị một , thể cự tuyệt Ngụy thị cả đời - - Ngụy thị dù cũng là nương , thu xếp nạp cho , cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa.

Chân Bảo Lộ suy nghĩ một chút, : “Chuyện như , tỷ mặt Ngụy thị đáp ứng, cũng quan hệ. Tỷ phu đối tỷ , tỷ để tỷ phu tự chuyện nương . Bất quá là đụng một cái mà thôi, chỉ cần la lên, ai ? Chẳng lẽ mất mặt?”

“... Lại , vị Ngụy Nhị cô nương nếu thật sự quan tâm khuê dự, còn liên tục ở Trung Dũng Hầu phủ, lòng tính cái gì? Chuyện như tỷ mở lòng cùng tỷ phu, trong lòng tỷ vui, cho . Ngụy thị khó dễ tỷ, tỷ cũng cần kiềm chế nghẹn, tỷ yên lặng chịu ủy khuất, Ngụy thị tự nhiên xem tỷ là quả hồng mềm dễ nhéo.”

Chân Bảo Lộ chuyện, Cát ma ma bên cạnh cũng thật là đồng ý.

Mặt mày Cát ma ma nhuộm , về phía Chân Bảo Quỳnh : “ nha, Lục cô nương lý. Phu nhân đến tìm ngài, nhất định là Nhị công tử đáp ứng, mới nghĩ tới ngài cùng Nhị công tử, nếu ngài thực gật đầu, trong lòng Nhị công tử chỉ sợ cũng sẽ thất vọng. Ngài trong ngày thường ủy khuất, với Nhị công tử, mấy ngày , Nhị công tử công vụ bề bộn, tự nhiên cũng . Nạp nhưng là đại sự, nếu là bắt đầu, chỉ một Ngụy cô nương?”

Chân Bảo Quỳnh chút ít động dung.

Nàng xưa nay kế mẫu Từ thị giáo dưỡng, tính tình Từ thị, là lấy phu trời, dù cho trượng phu nạp , nàng cũng tuyệt đối sẽ một chữ . Thê tử như , xác thực hiền lương thục đức, kiểu mẫu thê. Chân Bảo Quỳnh gả cho Tống Chấp, mới đầu đối chuyện nạp cũng là phản đối, cùng Tống Chấp chung đụng , thấy cuồng dại chuyên nhất, mới cùng khác chia sẻ trượng phu. Mà phát sinh chuyện Ngụy Minh Châu, Chân Bảo Quỳnh mặc dù ủy khuất, trong lòng tự nhiên cũng xét , cảm thấy dù nàng , cũng đạo lý ngăn trượng phu nạp .

Hiện thời nghĩ đến, là nàng sai thái quá...

Nàng một mặt hâm mộ tính tình thẳng thắn, một mặt cẩn thận, dám ngỗ nghịch ý tứ bà bà.

Chân Bảo Quỳnh một tiếng, xem , : “Ta hiểu .”

Chân Bảo Quỳnh thông minh, xưa nay là một điểm liền thông. Chân Bảo Lộ rõ ràng nhất điểm . Nàng xem tỷ tỷ, đôi mắt sáng trong : “Vậy là . Tỷ tỷ tính tình hổ nội liễm, nhưng tỷ phu đối tỷ là thật tâm, giữa vợ chồng chuyện gì, chỉ để ý . Nếu như chung đụng cùng trượng phu đều khách khí, còn gọi phu thê gì chứ.”

Nàng ở bên ngoài, thể ôn thuận ở bên cạnh Tiết Nhượng, cho mặt mũi. trở về Tứ Hòa Cư, dù là Tiết Nhượng tự tay hầu hạ nàng rửa chân, cũng bất quá là tình thú giữa vợ chồng mà thôi.

Chân Bảo Lộ từ Cẩn Du Hiên ngoài, ở hành lang dài, đúng lúc gặp Ngụy Minh Châu.

Nàng híp mắt tinh tế quan sát một phen, Ngụy Minh Châu cao gầy mảnh mai, tư thái thướt tha, mặt mày cũng là càng càng , là cô nương xinh . bởi vì chuyện đó, Chân Bảo Lộ là chủ, xem Ngụy Minh Châu cũng bắt bẻ chút ít. Chỉ cảm thấy Ngụy Minh Châu mặc dù tệ, nhưng bụng tỷ tỷ nàng thi thư khí tự lộng lẫy, Ngụy Minh Châu chỉ cái vỏ rỗng tuyệt đối so sánh bằng.

Chân Bảo Lộ tiến lên phía : “Ngụy cô nương.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Ngụy Minh Châu thấy là Chân Bảo Lộ, cũng kinh ngạc, nàng Chân Bảo Lộ cùng Chân Bảo Quỳnh tình cảm tỷ , hai tỷ lui tới thật là mật thiết. Chỉ là... Bởi vì sự kiện , trong nội tâm Ngụy Minh Châu đối Chân Bảo Quỳnh chút ít ngượng ngập, lúc gặp Chân Bảo Lộ, chút dám thẳng nàng.

Nàng cố gắng điều chỉnh tâm tình, chống hai mắt Chân Bảo Lộ.

Đều là nữ tử, Ngụy Minh Châu cũng khỏi cảm khái một câu: Bế nguyệt tu hoa, cũng chỉ đến mức .

Ngụy Minh Châu thấy nàng thẳng tắp , chút ít thẹn thùng, thuận miệng : “Tiết Thiếu phu nhân, là tới xem nhị biểu tẩu ?”

Chân Bảo Lộ mỉm gật đầu, : “ nha, bất quá...” Nàng về phía Ngụy Minh Châu, tiếp, “Vừa mới vặn ở chỗ tỷ tỷ gặp hầu phu nhân.”

Ngụy Minh Châu cũng ngốc, giọng Chân Bảo Lộ như thế, nàng nhắc Ngụy thị, khó tránh khỏi nghĩ đến chuyện đó. Tay sít siết chặt, đột nhiên sinh một loại cảm giác hổ nàng nhúng tay hai vợ chồng, khác phát hiện. Ngụy Minh Châu nhẹ nhàng rũ mắt, cũng lời nào.

Xem bộ dáng Ngụy Minh Châu như , Chân Bảo Lộ liền : “Ngụy cô nương, chúng mặc dù gặp nhiều , chuyện nhiều, nếu Ngụy cô nương chuyện gì, chúng liền ở trong sân một chút .”

Ngụy Minh Châu suy nghĩ một chút, cũng cự tuyệt.

Đi đến trong nội viện, Chân Bảo Lộ liền thẳng: “Ngụy cô nương , mới tìm tỷ tỷ, cái gì? Hầu phu nhân thế nhưng Ngụy cô nương thất tỷ phu , tỷ phu chịu, hầu phu nhân liền tìm tỷ tỷ . Ngụy cô nương rõ tính tình tỷ tỷ , là nhi tức, ở mặt bà bà, một chữ ...”

Ngụy Minh Châu phảng phất phi thường khiếp sợ, nàng ngẩn , mấp môi : “Ngươi ... Nhị biểu ca , ?”

Chân Bảo Lộ lập tức phát giác dị thường, Ngụy Minh Châu : “ . Ngụy cô nương ở Trung Dũng Hầu phủ nhiều hơn , tỷ phu đối tỷ tỷ như thế nào, Ngụy cô nương tất nhiên rõ ràng. Lại , tỷ phu như , dù thật nạp , thể để Ngụy cô nương ? Nếu đối với ngươi tâm tư gì, cũng tới phiên tỷ tỷ cửa, ngươi đúng ?”

Khuôn mặt Ngụy Minh Châu trắng bệch.

Chân Bảo Lộ tiếp tục : “Sao ? Chuyện như chẳng lẽ Ngụy cô nương rõ?” Nàng nhíu mày, nghi ngờ , “ nếu là hầu phu nhân ngươi cho tỷ phu , thể nào thương lượng với ngươi .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-hoang-hau-duoc-cung-chieu/chuong-128.html.]

Ngụy thị dù cường thế, Ngụy Minh Châu đang yên đang lành con trai , tóm xem Ngụy Minh Châu nguyện ý .

Ngụy Minh Châu lẩm bẩm : “ là cô mẫu ... Nàng ...”

Chân Bảo Lộ híp híp mắt, chậm rãi mở miệng : “Hầu phu nhân với Ngụy cô nương, là tỷ phu tự nguyện?”

Ngụy Minh Châu hoảng hốt ngẩng đầu Chân Bảo Lộ, lúc thừa nhận, xác thực nàng đoán trúng.

Mà Chân Bảo Lộ thấy là như thế, càng căm tức Ngụy thị thật là khinh quá đáng. Chuyện nạp , Ngụy Minh Châu liều c.h.ế.t , tỷ phu nàng càng , tỷ tỷ nàng cũng , trong cuộc đều , bà tạo áp lực cho tỷ tỷ. Chân Bảo Lộ thậm chí thể nghĩ đến, nếu tỷ tỷ nàng gật đầu, tỷ phu nàng chừng cũng sẽ đáp ứng.

Nhất thời hốc mắt Ngụy Minh Châu phiếm hồng, sít siết chặt khăn trong tay, nước mắt lã chã rơi.

Ngụy Minh Châu mặc dù ái mộ Tống Chấp, nhưng đến cùng cũng là cô nương đại gia đình, gặp Tống Chấp cùng Chân Bảo Quỳnh phu thê ân ái, tình cảm cũng liền cố gắng dấu ở trong lòng. Lúc Tống Chấp uống say rượu, ôm lấy nàng. Nàng cũng là nhất thời mê luyến, đẩy . Tống Chấp nhanh liền tỉnh táo . Mà , đặc biệt nhận với nàng.

Ngụy Minh Châu bởi vì thương tâm lâu, cũng ngờ chuyện Ngụy thị rõ. Ngụy thị lén lút cùng nàng, là Tống Chấp cho bà , chính là chủ thuyết phục nàng, nạp nàng , chịu trách nhiệm với nàng, ngày nhất định sủng ái.

Ngụy Minh Châu bao giờ nghĩ tới . nàng tin Ngụy thị, nàng , coi như là thất, đối nàng cũng sẽ như nhi tức. Ngụy Minh Châu suy nghĩ một chút, nghĩ lấy tính tình Tống Chấp, nếu là đề cùng Ngụy thị, sợ là thật tâm nạp nàng. Nàng do dự lâu, dù chuyện ho gì, nhưng nghĩ tới, Tống Chấp nàng, cũng tức là yêu thích nàng, chỉ cần Tống Chấp đối với nàng là thật tâm, ngày sủng nàng như sủng Chân Bảo Quỳnh, dù cũng .

Ai ngờ... ( con ảo tưởng kinh, ở chung cả chục năm yêu thương, ôm 1 cái, tự nhiên yêu say đắm nó)

Ngụy Minh Châu chút ít nghẹn ngào, chỉ cảm thấy chuyện quá mức nhục nhã, hổ : “Đa tạ Tiết Thiếu phu nhân báo cho, chuyện , ngày khác tất nhiên tìm nhị biểu tẩu xin .” Nàng đưa tay lau chùi nước mắt, tâm tình chút ít mất khống chế, “Ta xin tiếp .”

Chân Bảo Lộ chút buồn , xem bóng lưng Ngụy Minh Châu xa, nhất thời đổi cái về Ngụy cô nương .

Nếu Ngụy Minh Châu tự nhục, chuyện liền dễ giải quyết.

Chúc ma ma : “Như Thiếu phu nhân ngài thể yên tâm ?”

Chân Bảo Lộ dần dần thu liễm , mi xinh tuyệt trần cau .

Nàng nơi nào thể yên tâm chứ? Chỉ cần Ngụy thị là bà bà một ngày, nàng liền tránh lo lắng tỷ tỷ. Bất quá nàng hiểu, loại chuyện như , nàng , giúp nhất thời cũng giúp một đời. Tóm tỷ tỷ nàng lên mới .

Lại mấy ngày Tống Chấp bận rộn, mỗi đêm khuya mới trở về nhà. Buổi tối hôm nay, phảng phất sự tình cuối cùng là xong, thấy thê tử ở bên cạnh nôi xem nữ nhi, nhất thời mặt mày nhu hòa, tiến lên ôm nàng.

Thân thể Chân Bảo Quỳnh giật , giống mấy ngày đây như đẩy , chỉ thản nhiên : “Huynh trở về?”

Tống Chấp giọng điệu , cũng chút vui vẻ. Hắn buông tay, thuận thế hôn gò má nàng một chút, : “Vừa mới gặp nhị biểu , nàng hết. Quỳnh Nhi, mấy ngày , là sơ sót, để cho nàng ủy khuất.”

Chân Bảo Quỳnh vành mắt phiếm hồng, sợ lên, cắn môi gì. Tống Chấp chuyển thể nàng , mặt đối mặt xem. Hắn vuốt mặt nàng : “Quỳnh Nhi, dù nàng với , nương đối nàng thế nào, ? Ta rõ, bởi vì A Đoàn là nữ oa, thái độ nương xác thực lạnh nhạt chút ít. Nàng mang thai vất vả, còn chịu ủy khuất như . Mà cũng là cái bớt lo...” Hắn ôn nhu, giương cánh tay ôm chặt nàng, cúi đầu gặp nước mắt mắt nàng nhẹ nhàng hôn xuống.

Chân Bảo Quỳnh thấp giọng : “Ta cũng sai. Ta nên tin .”

Tống Chấp , xem nàng : “Xem hôm nay tiểu Lộ thiếu khai đạo nàng.”

Chân Bảo Quỳnh trêu ghẹo đỏ mặt, đưa tay nhẹ nhàng đ.ấ.m một quyền ở n.g.ự.c . Tống Chấp cầm c.h.ặ.t t.a.y nàng, đến gần ở môi hôn một cái, mặt mày ngậm vui mừng, hỏi: “Nàng , hôm nay nhị biểu gì đó với ?”

Chân Bảo Quỳnh do dự một chút, chậm rãi ngẩng mặt, : “Muốn.”

Tống Chấp cảm thấy, thê tử của , nếu là mỗi cũng thể với lời trong lòng, thì thật quá. Trong ngày thường, nếu thông minh, nơi nào đoán tâm tư nàng? dù thông minh, một việc, cũng nàng trực tiếp cho .

Lúc , Tống Chấp phi thường cảm kích cô em vợ . Chỉ lời cô em vợ , thê tử mới thể lọt.

Tống Chấp một năm một mười, tất cả. Chân Bảo Quỳnh , kinh ngạc lời.

Nàng nghĩ tới, chuyện nạp , cũng chỉ là Ngụy thị một bên tình nguyện... ( Ngụy Minh Châu đổ hết cho Ngụy thị, thật là “ hiền lương “)

Chân Bảo Quỳnh cắn cắn môi, nghĩ tới nếu nàng thật Ngụy thị , thuyết phục Tống Chấp nạp ... Không trách với nàng, chuyện gì, thẳng . Đây là hậu quả giấu ở trong lòng.

Hốc mắt Chân Bảo Quỳnh ướt át, một lời. Tống Chấp xem đau lòng, : “Bất quá, chuyện cũng lợi - - “

Chân Bảo Quỳnh dù thông minh, lúc cũng hiểu lời Tống Chấp , nàng nghi hoặc , tiếp.

Mặt mày Tống Chấp ôn hòa, chậm rãi : “Mấy ngày , ngày ngày về muộn, ngoài công sự, còn xử lý một việc riêng.”

Hắn cố ý chuyện , ngay.

Chân Bảo Quỳnh cách nào, như mong hỏi: “Chuyện gì?”

Tống Chấp mới : “Ta ở Xuân Thụ ngõ cách vách mua một tòa nhà. Ta mới quan, để dành nhiều, nhưng đều là bạc của . Tòa nhà lớn, nhưng đủ để một nhà ba chúng trụ, ngược dư dả.”

Nói đến đây, Chân Bảo Quỳnh mới phảng phất hiểu cái gì. Nàng kinh ngạc : “Ý của là - - “

Tống Chấp : “Chuyện , thương lượng qua cùng tổ mẫu, tổ mẫu cũng đồng ý, chỗ cha , sẽ . Dù Xuân Thụ ngõ cách đây xa, xem như một chỗ, như qua dùng cơm, cũng so với ngày thường sớm cửa một khắc đồng hồ mà thôi. Chúng mặc dù chuyển , nhưng tính là ở riêng, thường ngày vẫn . Bất quá nàng yên tâm, chờ qua mấy ngày, sẽ thương lượng cùng nương, để nàng cần mỗi ngày đều sáng chiều phụng dưỡng, mỗi tháng mùng một mười lăm đây thỉnh an , nàng cảm thấy thế nào?” Hắn thấy nàng lời nào, trong lòng chút ít nắm chắc, sớm về tối bận rộn, liền là cho nàng vui vẻ.

“Quỳnh Nhi?” Hắn nhẹ khẽ gọi nàng một tiếng.

Chân Bảo Quỳnh nhịn rơi lệ, chủ động duỗi tay ôm lấy , nức nở : “Là sai...”

Tống Chấp cũng bởi vì nàng chủ động mừng rỡ thôi. Hắn ôm nàng chặt, hôn gò má nàng, : “Giữa vợ chồng nếu chuyện gì, tất nhiên đều là trượng phu sai. Cho nên Quỳnh Nhi, là , nếu chỗ đúng, nàng chỉ để ý cùng .”

Thê tử trong lòng nhẹ nhàng gật đầu. Tống Chấp nhịn , cảm giác cực khổ nữa, thấy nàng vui vẻ, lập tức liền thỏa mãn. Hắn : “Sáng mai liền dẫn nàng xem một chút, nàng bố trí như thế nào, đều nàng, ?”

Chân Bảo Quỳnh vui vẻ thôi, : “Tốt.”

Tống Chấp hành động như , cũng là ngoài Chân Bảo Lộ dự liệu. Tống Chấp là thứ tử, ở riêng, Ngụy thị là theo lão đại. Chân Bảo Lộ ước gì gia sớm ở riêng. cha đều ở đây, Tống Chấp mới tiến quan trường, thời gian còn sớm, Chân Bảo Lộ vốn cảm thấy, tỷ tỷ nàng tối thiểu chịu đựng vài chục năm.

Không ngờ Tống Chấp nghĩ biện pháp vẹn đôi bên.

Sau Chân Bảo Lộ xem tỷ tỷ, liền thấy tỷ tỷ nàng cả dung quang toả sáng, nụ mặt cũng nhiều chút ít. Mà Ngụy Minh Châu, ngày đó cũng thu dọn đồ đạc , hai tháng kế tiếp đều tới nữa.

Chân Bảo Lộ cuối cùng là yên tâm.

Mỗi một ngày qua , nháy mắt liền tới cuối năm. Hài tử trong bụng Chân Bảo Lộ, cũng sáu tháng. Nàng ngày thường chiếu cố thỏa thỏa , cả ngày ăn chút ít bổ dưỡng, cả tròn một vòng, bụng phình, so với phụ nữ thai bình thường lớn hơn nhiều.

Đây là năm đầu tiên Chân Bảo Lộ trôi qua ở An Quốc công phủ, mặc dù bên cạnh Tiết Nhượng, nhưng lão phu nhân đối nàng như cháu gái ruột, khiến trong lòng Chân Bảo Lộ cũng chút ấm áp. Chỉ là ngày gia đoàn viên, nàng nhịn càng tưởng niệm Tiết Nhượng. Cũng qua năm như thế nào.

Mùng hai, Chân Bảo Lộ trở về nhà đẻ Tề Quốc Công Phủ.

Chân Như Tùng vốn là tuấn mĩ, danh tiếng vang khắp thiên hạ, nhưng từ lúc Từ thị qua đời , phảng phất là trong một đêm già hơn nhiều. Chân Bảo Lộ xem phụ nhà thoáng điểm tóc trắng, trong lòng cũng chút đau lòng. Lén lút lão phu nhân cũng kéo nàng qua, chờ quốc tang qua, nàng khuyên nhủ phụ tái giá.

Chuyện , đổi , Chân Bảo Lộ là tuyệt đối sẽ đồng ý. Chỉ là hiện nay xem phụ nàng cô đơn như thế, cũng tồn tư tâm, hiền lành, thật chiếu cố phụ . Qua vài năm, cha đối nương tưởng niệm nhạt, nàng tự nhiên sẽ .

Cứ như mãi cho đến cuối tháng hai, cảnh xuân hoà thuận vui vẻ, hoàng thành nhất phái sinh cơ bừng bừng.

Mà mấy ngày đây, Tiết Nhượng liền truyền đến tin chiến thắng, ít ngày nữa liền khải .

Chia lìa hơn nửa năm, Chân Bảo Lộ nâng cao bụng tám tháng. Nàng Tiết Nhượng dẫn đầu quân đội cách hoàng thành mười lăm dặm, chạng vạng thể đến, tự nhiên lộ tươi .

Trên mặt Chân Bảo Lộ là ngăn vui sướng, trở về phòng, tỉ mỉ ăn mặc một chút, đợi qua gương mặt trong kính lớn nhiều, liền chút ít tự tin.

Nàng đầu hỏi Chúc ma ma: “Hình dáng của , ?” Mặc dù lập gia đình, còn sắp nương , nhưng giọng nàng còn như trong khuê các , kiều kiều khí khí, vì trong lòng mà ưu phiền trang điểm.

Kỳ thật Chân Bảo Lộ so với phụ nữ thai khác, béo lên xác thực tính rõ ràng, mặt chỉ tròn hơn một vòng mà thôi. Nàng nhỏ nhắn xinh xắn, thể mang thai cũng thấy thịt, chỉ vòng eo vốn mảnh khảnh, mỗi một ngày lớn một chút, giống như giấu quả bóng nhỏ, cứ như chụp thể mảnh khảnh. Thân thể nàng , nâng bụng to bước chân cũng nhẹ nhàng, đôi khi còn thể chạy vài bước, mỗi như khiến Chúc ma ma hù dọa tâm đều nhảy ngoài.

Chúc ma ma xem Thiếu phu nhân nhà xinh , : “Nơi nào? Thiếu phu nhân so với lúc đại công tử rời còn hơn.”

Chân Bảo Lộ tự tin, đưa tay vuốt ve mặt , mặc dù nếu Tiết Nhượng dám ghét bỏ nàng, nàng sẽ cho mặt, nhưng nàng nhịn nghĩ ở mặt bày một mặt nhất.

Chân Bảo Lộ an ủi , trang điểm một phen, cứ như ở trong sân, rướn cổ lên, chờ chờ, ngóng trông Tiết Nhượng trở về.

Bất quá, còn tin tức Tiết Nhượng hồi phủ, trong cung tới , là huệ phi nương nương tưởng niệm đường Chân Bảo Lộ, hôm nay cố ý phái thỉnh nàng cung ôn chuyện.

Loading...