Trọng sinh làm giàu - Chương 675
Cập nhật lúc: 2025-09-24 07:27:40
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hiện tại, sản lượng bánh A Giao mỗi ngày đều định. Đôi khi, khách hàng cần lượng lớn sẽ đặt ba ngày, khi đó Quý Kiến Quân sẽ đích tay. trong tình huống bình thường, chị Hứa đảm nhận bên và Hiểu Ngọc hỗ trợ bên , lượng bánh đủ bán. Tuy nhiên, lượng A Giao tiêu thụ cũng cực kỳ lớn. Tô Đan Hồng vẫn tự tin nguồn cung, bởi vì cô tích trữ ít hàng. Mỗi đợt A Giao tăng giá, cô đều điều chỉnh giá bánh theo, nhờ còn thể kiếm một khoản chênh lệch khá hời.
Ngày mồng một tháng tư hôm nay, Tô Đan Hồng kết toán tiền lương cho Hiểu Ngọc là 600 đồng. Năm ngoái là 500, năm nay tăng thêm 100 đồng thành 600 đồng. Hiểu Ngọc tỏ vẻ do dự, Tô Đan Hồng thấy cô bé vẻ ngần ngại liền hỏi: "Sao thế?"
"Thím ba, thím thể đừng cho cháu tiền lương của cháu là bao nhiêu ? Cháu giữ 100 đồng." Hiểu Ngọc mím môi .
Tô Đan Hồng phì : "Sao thế, giấu quỹ đen hả?" "Không thím, cháu chỉ thỉnh thoảng mua cho vài bộ quần áo lặt vặt thôi ạ," Hiểu Ngọc đáp, cô bé cũng mua ít quà cho các em, coi như chút tấm lòng của .
"Được, thím ba sẽ với cháu. Bố và chị cháu cũng sẽ về tiền lương của cháu . Cháu cứ giữ một trăm đồng cũng cả," Tô Đan Hồng gật đầu đồng ý.
Nghe , Hiểu Ngọc tươi rạng rỡ, trong lòng khỏi vui mừng khôn xiết.
Sau đó, Hiểu Ngọc giữ 100 đồng, còn 500 đồng thì mang về nhà. Quý Mẫu Đan cũng đỗi hài lòng, nhận tiền dặn dò: "Ở chỗ thím ba, con nhớ việc chăm chỉ ? Làm gì thì , đừng lười biếng!" "Con ạ," Hiểu Ngọc về.
Quý Mẫu Đan cũng quen như cơm bữa , cơ bản chẳng mấy bận tâm đến cô bé. một hàng xóm đến chơi, thắc mắc: "Nghe năm nay công nhân của Quý Kiến Quân đều tăng lương hơn 100 đồng, lương cứng đều hơn tám trăm cả. Sao tiền lương của Hiểu Ngọc tăng thế?"
"Tăng gì chứ, gì ! Cô con bé ở chỗ thím ba nó ăn uống thế nào . Còn cho hẳn một căn phòng riêng, chăn trong phòng còn là lụa tơ tằm đấy chứ," Quý Mẫu Đan giải thích. "Tốt đến ?" Người hàng xóm tròn mắt hỏi. "Đương nhiên , thím ba nó đối xử tệ bạc với bọn trẻ. Hơn nữa, Hiểu Ngọc ăn ở bên đó, thứ đều . Mỗi ngày việc chỉ bốn nồi bánh A Giao, còn gì nữa ngoài một ít việc vặt trong nhà. Một tháng thể cho nó 500 đồng là thím ba nó hào phóng lắm ," Quý Mẫu Đan tiếp lời, giọng đầy đắc ý.
Cô cơ bản hề suy nghĩ sâu xa, bởi trong mắt cô , con gái cần ăn bám ở nhà, hàng tháng còn thể mang nhiều tiền như thế về nhà, là cô cảm thấy vô cùng hài lòng .
"Nói cũng . thấy Hiểu Ngọc nhà cô béo lên trông thấy," hàng xóm gật gù. "Nhìn là đứa phúc mà."
Quý Mẫu Đan cũng khá ưng những lời , cô đáp: "Ở chỗ chú ba thím ba nó, ngày nào cũng ăn cùng họ, thể ăn ngon miệng chứ? Đến còn hâm mộ mặt đây ."
là đáng để hâm mộ thật. Lần cô qua đó chơi, đúng ngay lúc nhà bên đó đang ăn cơm. Một nồi cá kho tộ thơm lừng, một đĩa thịt xào đậm đà, sườn hấp mềm rục, còn cả tôm tươi to mọng. Mâm cơm thịnh soạn kể xiết! Đâu như nhà cô , chỉ vội vàng hai món, hương vị cũng chỉ tàm tạm. Được ăn uống như , bảo phúc chứ?
"Thế còn chuyện bàn với cô, tính ?" Người hàng xóm chuyển sang hỏi.
"Chẳng cơ hội nào . với Đan Hồng , cô bảo cô tới chậm mất. Em ba của sắp xếp chị Béo nấu cơm ở ký túc xá . Hồi Quất Tử ở cữ, chính chị lo cơm nước đấy." Quý Mẫu Đan xua tay giải thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-675.html.]
"Chẳng cô bận rộn chuyện ở ký túc xá ? Thì mà còn lo chuyện nấu ăn núi nữa chứ?" Người hàng xóm khỏi thắc mắc.
"Lo chứ ! Cô , còn cả Đan Hồng đến giúp đỡ nữa. Hai họ việc nhanh thoăn thoắt, thoắt cái xong xuôi việc núi, đó lo bên ký túc xá. Chờ kỳ nghỉ hè bận rộn qua , Quất Tử cũng ở cữ xong , đến lúc đó chị Béo thể xuống núi giúp đỡ," Quý Mẫu Đan phân trần. Người hàng xóm lộ rõ vẻ thất vọng. Cô nuôi hy vọng vị trí nữ đầu bếp núi , nhưng đáng tiếc là chẳng giành .
Vì thế, hàng xóm cũng chẳng còn tâm trạng nào để nịnh bợ Quý Mẫu Đan nữa. Chờ cô khuất, Quý Mẫu Đan liền bĩu môi khinh miệt: " là cái loại liêm sỉ! Ai mà chẳng rõ tâm tư của cô ? Tay chân sạch sẽ còn dám nhờ giới thiệu công việc cho, chẳng hại Tô Đan Hồng mắng cho một trận !" Chưa kể, nếu cô mà dám tùy tiện giới thiệu như qua việc, Tô Đan Hồng thật sự sẽ nể nang gì cô .
Tô Đan Hồng đối xử thì , dịp Tết còn mời cô ăn tổ yến. nếu dính líu đến chuyện minh bạch, cô sẽ nể nang gì cô .
Qua nhiều năm tiếp xúc, Quý Vân Vân cũng hiểu rõ tính cách của Tô Đan Hồng, thật sự dám càn. Vả bây giờ, cả gia đình cô mỗi tháng đều nhận tiền từ Tô Đan Hồng, nên dù thế nào, cô cũng sẽ tự rước phiền phức .
Cuối tháng Tư, những trái đào đầu mùa trong vườn chín mọng. Năm nay thu hoạch sớm hơn khi, nhưng hương vị vẫn thơm ngon đặc biệt. Quý Kiến Quân ăn thấy miệng, liền mang về cho vợ thưởng thức, và Tô Đan Hồng cũng vô cùng yêu thích.
Ngay cả bé Cát Cát cũng cực kỳ mê mẩn. Tô Đan Hồng cẩn thận thành mứt quả, đút cho bé con mũm mĩm từng thìa một, khiến thằng bé ăn thỏa mãn mặt. Có điều, vì Cát Cát còn nhỏ, cô dám cho ăn nhiều, cũng chỉ giới hạn vài thìa mà thôi. Tô Đan Hồng khá nhiều mứt đào, chủ yếu để gia đình dùng, và tất nhiên, ông Trương cũng biếu một phần. Anh đào chín mọng khi đưa thị trường nhanh chóng thu hút sự yêu thích của ; cả ở Bắc Kinh lẫn Thành phố Đại học đều "cháy hàng". Những giỏ đào to mọng, ngọt lịm chuyển tới, đầy một ngày bán hết sạch.
Tại thị trấn và cả thành phố Giang Thủy cũng đều trong tình trạng tương tự.
Đồng thời, dâu tây và dưa hấu cũng bắt đầu vụ. Khoảng mồng mười tháng Năm, nhóm ông Cao từ Thành phố Đại học lái xe tải đến.
Có chừng hai mươi nữa cũng tới, hơn nữa khu nhà trọ của họ còn thêm mấy khách quen, nên lập tức trở nên chật kín. Bởi vì lượng khách quá đông, chị Béo đương nhiên về nhà trọ phụ trách tình hình chung. Chị cũng đảm nhận luôn việc chuẩn thức ăn cho khách núi ngay tại đây, đó nhờ Hiểu Ngọc khi xong việc qua bê những thùng gỗ chứa đồ ăn mang lên núi.
Đám du khách lớn tuổi, vốn là khách quen từ những , nay trở khiến trưởng thôn vô cùng phấn khởi. Họ đến đây, điều chứng tỏ gì? Chẳng chứng tỏ thôn của họ đang ngày càng yêu thích !
Mấy năm nay, trưởng thôn thực sự thấy hy vọng, cho nên ông đến bàn bạc với Quý Kiến Quân. Ông Quý Kiến Quân ý định tăng giá. "Chú cứ yên tâm, cháu thể hiểu đạo lý chứ? Mức giảm giá 40% cho khách quen là , còn nhiều lợi nhuận nữa. Nếu giảm đến 50% thì sẽ lỗ ngay. Họ cũng đều hiểu cả, khi họ tới, cháu nhờ ông Cao báo với họ ." Quý Kiến Quân giải thích.
"Thông báo ? Thế thì quá." Trưởng thôn , lúc mới mỉm hài lòng gật đầu.
Nếu ngay cả với mức giá tăng (mà vẫn ưu đãi đặc biệt cho khách quen) mà họ vẫn sẵn sàng , thì càng chứng tỏ họ vô cùng hài lòng với nơi .
Mèo Dịch Truyện