Trọng sinh làm giàu - Chương 661
Cập nhật lúc: 2025-09-24 07:27:25
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Đan Hồng : "Chị cứ yên tâm mà . Kiến Quân giờ đang bận rộn với việc mở rộng trại ngựa bên , phá bỏ bức tường cũ để xây hàng rào bao quanh mấy mảnh đất mới mua."
Lần Chân Miêu Hồng đến đây, Tô Đan Hồng cũng từng dẫn chị cưỡi ngựa và giới thiệu về khu vực đó, nên chị trại ngựa ở . "Mấy mảnh đất đó đúng là hợp để mở rộng. Phá tường xây hàng rào bao quanh cả mấy mảnh đất thì trại ngựa sẽ rộng rãi hơn nhiều." Chân Miêu Hồng tiếp: "Thôi , em cứ bảo Kiến Quân cứ lo việc của . Năm ngoái chị dẫn thằng bé Hoài Thân đến chơi chỗ em một , thì kéo nó nhập hàng, nhưng nó vẫn luôn miệng đòi sang chỗ dì Đan Hồng chơi đây ."
"Sao để Hoài Thần ở đó, thằng bé cần ?" Tô Đan Hồng thắc mắc.
"Đổi việc , đó nó chia tay với cô bạn gái cũ, ở bên cũng tiện ở nữa." Chân Miêu Hồng đáp.
"Chia tay á? Em thấy Hoài Thần vẻ ưng ý cô gái đó lắm mà, chia tay ?" Tô Đan Hồng ngạc nhiên.
"Cô gái đó cặp kè với giám đốc phòng ban của cô đấy. Em xem, giờ mấy cô gái trẻ bây giờ thế ? Chị Hoài Thần mắt nó mù mới yêu cái loại như , giám đốc phòng ban ngoài ba mươi ." Chân Miêu Hồng bức xúc kể.
Điều mà Chân Miêu Hồng chính là, cô còn đoán chắc con trai "cắm sừng", e là còn "cắm sừng" một thời gian dài mà thằng bé hề .
Vốn dĩ Hoài Thần cũng tính, là con gái gọi điện về kể, vì hai đứa ở chung nên con bé mới chuyện.
Vì thế cô gọi Quách Hoài Thần về nhà. Lúc đầu thằng bé cứ nhất quyết chịu, bảo , cô cũng tiện vạch trần. Lần từ phía Nam trở về, thằng bé thẳng thắn, từ chức. Bị cô khơi gợi, lúc mới tình hình thực tế.
"Để Hoài Thần trải nghiệm nhiều một chút cũng . Con trai trải qua nhiều thử thách một chút cũng , hiện tại tuổi còn trẻ, chịu đựng ." Tô Đan Hồng .
"Chị cũng y hệt như em đó, nhưng thằng nhóc bây giờ nghĩ thông suốt , bảo ngoài nữa, chỉ ở nhà trông coi cửa hàng." Chân Miêu Hồng thở dài.
"Như cũng . Chờ thằng bé cửa hàng riêng thì đến lúc đó chúng sẽ nhường để nó tự kinh doanh." Tô Đan Hồng .
"Cho nó kinh doanh cái gì chứ? Nếu kinh doanh thì tự nó gây dựng một cái, đây là của hai chúng , nó nhiều lắm cũng chỉ là công thôi, định giao cho nó ." Chân Miêu Hồng phản đối.
Tô Đan Hồng : "Bây giờ cửa hàng Hoài Thần trông nom thì cũng yên tâm hơn nhiều ."
"Ừm, việc kinh doanh của cửa hàng hẳn là sẽ kém , thêm cả nó và hai khác nữa là cửa hàng cần ba là đủ ." Chân Miêu Hồng tiếp: "Chị thể rảnh rang chơi mạt chược ."
Tô Đan Hồng và cô tâm sự một lúc, lúc mới tắt điện thoại.
"Vợ ơi, chúng cần mua một chiếc điện thoại bàn ?" Khi cô trở về, Quý Kiến Quân hỏi.
"Không cần ." Tô Đan Hồng kiên quyết từ chối.
Bây giờ đều qua nhà văn hóa chung của làng để gọi điện thoại hoặc nhận điện thoại, đều cần trả tiền cước. một thì tốn bao nhiêu chứ?
Nếu nhà mua một chiếc điện thoại, thì mỗi tháng chỉ tính tiền cước tốn bao nhiêu ? Hơn nữa, nếu trong thôn đến đây gọi điện thoại, nhận điện thoại, thì nhà còn yên tĩnh nổi nữa ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-661.html.]
Trừ khi đa trong thôn đều điện thoại, nếu thì Tô Đan Hồng sẽ đồng ý nhà mua điện thoại.
Còn về khoản chi phí hơn nghìn tệ mỗi tháng thì cô cũng cảm thấy là nhiều. Hiện giờ việc kinh doanh của nhà cô định, khi cộng hết các khoản thu nhập, trừ chi phí trả lương, lợi nhuận mỗi tháng cũng hơn một trăm bốn mươi triệu đồng. Vào mùa thịnh vượng còn thể kiếm một trăm bảy mươi triệu đồng.
Cho nên về phương diện chi tiêu của gia đình thì cũng vấn đề gì lớn.
chủ yếu chính là suy xét đến việc nhà yên tĩnh , Tô Đan Hồng để trong nhà yên .
Thật các nhà khác cũng , nhưng Tô Đan Hồng than thở rằng hiện giờ trẻ con nhiều như , tiền lương chi trả cũng nhiều như , thể giảm bớt chút nào thì giảm bớt .
Bất quá điều cô cũng là tình hình thực tế.
Hiện tại, các con vẫn đang học, những đứa nhỏ còn đang uống sữa bột, bao khoản chi tiêu khác nữa, nơi nào cần dùng đến tiền chứ?
Trước , ông Trương mỗi tháng nhận 500 đồng, giờ đây con đó lên đến 1000 đồng, quả thực giá cả leo thang nhanh chóng mặt.
Từ tháng , Quý cũng Quý Kiến Quân tự nguyện tăng thêm 300 đồng mỗi tháng. Số tiền đó đủ để bà chi tiêu thoải mái, Tô Đan Hồng cũng hề ý kiến. Tuy nhiên, những khác như Quý Mẫu, Đan Phùng và Phương Phương thì vẫn chỉ nhận 50 đồng. Dù chỉ là , họ vẫn liên tục than vãn, chỉ điều với Quý Kiến Quân trấn giữ, họ dám gì quá đáng mà thôi. lưng thì vẫn ít rỉ tai những lời về Quý.
"Thời tiết se lạnh dần, Hiểu Ngọc , cháu nhớ mặc ấm thêm chút nhé. Chiếc áo lông năm ngoái còn con?" Tô Đan Hồng ân cần hỏi. Mới đó mà cuối tháng 10 âm lịch, thời gian trôi nhanh như chớp mắt, thoáng cái cận kề cuối năm. Sáng nay, mặt đất đọng một lớp sương trắng xóa. "Vừa lắm ạ, ấm nữa thím ba. Thím đừng mua thêm quần áo cho cháu ạ." Hiểu Ngọc .
Mèo Dịch Truyện
Năm ngoái, thím ba cũng mua cho cô bé một chiếc áo lông cực kỳ ấm áp. vì năm đó Hiểu Ngọc còn nhiều tâm sự, nên thím ba mua áo mà cô bé cũng chẳng buồn đến cảm ơn một tiếng. Giờ nghĩ , Hiểu Ngọc thấy thật sự .
"Thế mấy thứ khác thì ? Tất với găng tay, các loại đồ dùng lặt vặt ? Thiếu cái gì thì cứ nhé, mai thím thăm các em, cũng tiện mua sắm một thể." Tô Đan Hồng . "Dạ , thím mua giúp cháu hai đôi tất ạ." Hiểu Ngọc ngoan ngoãn đáp.
Tô Đan Hồng gật đầu. Sáng hôm , cô đưa Tiểu Cát Cát lên chiếc xe ba bánh, thẳng tiến đến thị trấn.
Thị trấn nhỏ Tô Đan Hồng cũng vô quen. Cô ghé qua chỗ Trần Song Song trò chuyện một lúc, từ đó mà vài tin tức mới.
"Đình Đình tin vui ?" Tô Đan Hồng mừng rỡ bất ngờ hỏi.
" , giờ cũng sắp đến tháng thứ ba ." Trần Song Song mỉm . " là chuyện vui lớn! Vậy mà hôm nay thím đến chẳng mang theo chút quà cáp nào." Tô Đan Hồng tiếc nuối .
"Có cần gì quà cáp chứ, chỉ cần em thời gian ghé qua thăm một chút thôi là Đình Đình với Quý Phong vui mừng khôn xiết ." Trần Song Song trấn an. "Vậy em sẽ ghé thăm con bé một lát, chị cứ bận việc của nhé." Tô Đan Hồng đáp lời.
Sau đó, Tô Đan Hồng trực tiếp đến cửa hàng của Quý Phong. Giờ đây, công việc ở cửa hàng đều do Quý Phong và Tống Đình cùng lo liệu. Còn của Quý Phong thì tụ tập chơi bài, sữa với các bà cụ hàng xóm. Cuộc sống của bà vô cùng thảnh thơi, cứ đến giờ cơm thì về ăn một bữa, ngủ trưa xong ngoài tìm bạn tâm sự.
Chuyện trò giữa hội các bà cụ thì đúng là chẳng bao giờ thiếu đề tài. Bà Quý Phong cũng chẳng buồn xen bất cứ chuyện gì, cứ mặc kệ cho đám trẻ tự chủ việc.