Trọng sinh làm giàu - Chương 660
Cập nhật lúc: 2025-09-24 07:27:24
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tháng , Tô Đan Hồng trả lương cho Hiểu Ngọc, mỗi tháng năm trăm đồng.
Hiểu Ngọc đều mang tiền đó về nhà cho là Quý Mẫu Đan. Vốn dĩ, Quý Mẫu Đan từng ý kiến phản đối gay gắt về khoản học phí tốn kém của cô bé. giờ đây, thấy cô bé ở nhà chú thím ba ăn uống đầy đủ, mập mạp lên trông thấy, còn thể mang tiền về nhà nữa, Quý Mẫu Đan còn lý do gì để bất mãn đây chứ?
Quý Mẫu Đan liền dặn dò cô bé việc thật . còn kịp hết câu, Hiểu Ngọc xoay rời , khiến Quý Mẫu Đan tức đến tím mặt, chỉ mắng cho một trận. Thế nhưng, nghĩ đến khoản tiền Hiểu Ngọc mang về, cuối cùng bà cũng đành ngậm bồ hòn ngọt, thể nào mắng nổi con gái.
Mèo Dịch Truyện
Bắt đầu nấu bánh A Giao từ tám giờ rưỡi sáng, mãi đến mười một giờ rưỡi trưa, cô bé mới tất xong hai nồi bánh A Giao.
Trong lúc đó, Tô Đan Hồng và Chân Miêu Hồng cũng trở về nhà. Tiểu Cát Cát thì ngủ từ hơn chín giờ. Tô Đan Hồng bắt đầu pha chế những mẻ kem dưỡng thơm lừng. Thấy Hiểu Ngọc đang rảnh tay, cô liền sang hỏi: "Hiểu Ngọc, cháu kem dưỡng hương vị gì, cả son dưỡng môi nữa, cháu thích mùi nào?"
"Mùi gì cũng ạ," Hiểu Ngọc đáp.
Thím ba của cô bé quả thật khéo tay vô cùng. Vào mùa đông, những hũ kem dưỡng và cả son môi đều do thím tự tay . Chúng chỉ mùi thơm dễ chịu mà còn cực kỳ hiệu nghiệm nữa.
Lần , thím ba cho cô bé hai lọ, giờ thì sắp dùng hết . Hiểu Ngọc đều dùng chúng mỗi ngày, sót buổi nào.
Tô Đan Hồng rủ Chân Miêu Hồng cùng . Chị Hồng cảm thấy thứ thật mới lạ, vì chị Tô Đan Hồng khéo tay, hầu như việc gì là cô . đây là đầu tiên chị thử những việc , đương nhiên cũng vui vẻ học hỏi. Phải , đây đúng là công việc đòi hỏi sự tỉ mỉ, Chân Miêu Hồng thầm nghĩ, lẽ đủ kiên nhẫn để , nhưng Tô Đan Hồng thì vô cùng say mê với công việc .
Cô cả sáp thơm, kem dưỡng da, và son dưỡng môi, nhưng tất cả đều cần thời gian để đông đặc , hiện tại vẫn thể dùng ngay.
Sau khi gác những việc đó sang một bên, Tô Đan Hồng bắt tay chuẩn bữa trưa. Ngoài bữa sáng đơn giản, các bữa ăn khác đều do cô tự tay nấu. Đương nhiên, cô cũng quên để Hiểu Ngọc quan sát và học hỏi, chẳng hạn như món canh gà hầm. Tô Đan Hồng bí quyết riêng, món canh gà cô hầm luôn ngon đặc biệt, nên cô tận tình chỉ dạy cho Hiểu Ngọc.
Sau khi Hiểu Ngọc nấu xong nồi bánh A Giao đầu tiên, Tô Đan Hồng liền cho con gà nồi hầm. Ngay lập tức, mùi hương canh gà hầm nồng nàn lan tỏa khắp gian, thơm lừng và kích thích vị giác vô cùng.
Trong căn bếp rộng rãi, Tô Đan Hồng đang nấu nướng, còn Hiểu Ngọc thì tất bật bên cạnh, lấy mẻ bánh A Giao cuối cùng khỏi nồi, đó ép bánh và bắt đầu dọn dẹp dụng cụ. Bắt đầu từ hai giờ chiều, Hiểu Ngọc sẽ nấu thêm hai nồi bánh A Giao nữa, đó cô bé sẽ nghỉ ngơi, thời gian còn tự do sắp xếp. Cô bé thể ghé qua trường đua ngựa để cưỡi ngựa, hoặc vườn cây ăn quả bên cạnh hái trái cây, sống một cuộc sống thảnh thơi, tự tại.
Bữa cơm trưa thịnh soạn với món gà hầm nóng hổi, dù chỉ là canh hầm nhưng thịt vẫn đặc biệt thơm ngon. Hiểu Ngọc chia một chiếc cánh gà và một miếng thịt lớn, thêm một bát canh đầy. Cô bé ăn một cách ngon lành, vẻ mặt vô cùng thỏa mãn.
Tô Đan Hồng chị Hồng ở thêm vài ngày, nhưng khi ăn trưa xong, chị nằng nặc về.
"Chị mới đến mà, về sớm thế? Không , chị ở thêm vài ngày nữa chứ!" Tô Đan Hồng giữ .
"Để em. Lần chị về chuẩn sắp xếp, trang trí cửa hàng , còn nhập hàng, xuất hàng nữa. Em cứ chờ tin của chị nhé, tới đây, chị sẽ mang cho em một bọc tiền thật lớn!" Chân Miêu Hồng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-660.html.]
"Em cũng thế mà." Tô Đan Hồng đáp lời, nhưng thấy chị Hồng thực sự cần về gấp, cô đành bắt đầu chuẩn đồ cho chị mang về.
Sáng nay, Quý Kiến Quân mổ hai con dê, nhưng vì ngờ chị Hồng về sớm như nên giữ nhiều. Anh chỉ còn kịp giữ mấy cân sườn dê, định bụng tối nay sẽ hầm củ cải ăn kèm bánh bao, đảm bảo thơm ngon khó cưỡng.
Những thứ khác trong nhà vẫn còn, nhưng đáng kể.
Tô Đan Hồng suy nghĩ một lát : "Không , chị về ngay , nếu về thì chiều mai mới nhé." "Đợi đến Tết, chị sẽ ghé qua đây một chuyến nữa. Hoài Thân năm ngoái về cứ nhắc mãi nơi , Tết năm nay, chị sẽ đưa thằng bé đến đây chơi." Chân Miêu Hồng tiếp: "Thằng bé thích ăn thịt dê và thịt lợn lắm. Lần hết Tết về việc, cả béo lên chừng ba bốn cân luôn đó!"
"Vậy , đến lúc đó chị đưa Hoài Thân cùng tới nhé." Lúc Tô Đan Hồng mới chịu gật đầu.
Đồ đạc chị mang về cũng nhiều, chỉ vài cân bánh A Giao, mấy cân sườn dê, cùng với mật ong và táo khô. Ngoài thì chẳng còn thứ gì đáng giá. Những thứ như vừng, chị Hồng bảo ở nhà vẫn còn, mang về dùng hết, đợi đến năm mới ghé qua đây lấy thêm chút nữa cũng .
Đồ đạc nhiều, chị Hồng cũng vội vã về .
Lúc Quý Kiến Quân trở về cũng khỏi ngạc nhiên. Hôm nay ghé qua thị trấn, vì việc đến dự buổi họp phụ cho Quý Phúc. Trước nay, việc vẫn do ông Trương đảm nhận, nhưng ông Trương gọi Quý Kiến Quân , vì dạo gần đây sức khỏe của ông lắm.
Từ khi sang đây, sức khỏe của ông Trương vẫn luôn , nên ốm quả thực hiếm thấy. Tuy nhiên, cũng gì đáng lo ngại. Quý Phúc vốn hiếu thảo, chủ động gọi điện về dặn bố họp phụ , ông nội nuôi vất vả.
"Sao chị về ? Anh còn tưởng ở thêm vài ngày nữa chứ." Quý Kiến Quân thắc mắc. Tô Đan Hồng đáp: "Tính cách mạnh mẽ, bộc trực của chị Hồng thì lạ gì. Chắc giờ chị đang tất bật với chuyện khai trương cửa hàng kinh doanh thôi."
Chân Miêu Hồng đúng là đang gấp rút chuẩn khai trương, vì cửa hàng hoạt động Tết . Khi đó, khách khứa tấp nập, ai cũng sẽ mua sắm quà cáp. Nếu chị chuẩn chu đáo , tất nhiên sẽ xảy sai sót nào. Hơn nữa, ở vùng đó của họ cửa hàng nào tương tự. Mấy năm gần đây, chị nhận thấy thị trường ít chuộng các sản phẩm bồi bổ sức khỏe, đặc biệt là lớn tuổi, thích dùng những món như tổ yến, vi cá mập, bào ngư hải sâm.
Chân Miêu Hồng còn đặc biệt gọi điện thoại cho con trai thứ hai của là Quách Hoài Thân, đó kéo cùng miền Nam.
Về phần cửa hàng, bày trí xong xuôi. Chị thuê trông coi và tự tay sắp xếp trang trí theo đúng ý .
Chuyến của Chân Miêu Hồng kéo dài nửa tháng. Sau đó, chị cùng Quách Hoài Thân mới tàu trở về. Quách Đống Trụ lái xe đến đón hai con, đồng thời gọi thêm một chiếc xe tải lớn khác để chở hàng.
Khi về đến nhà, thấy cả đống hàng cao cấp như tổ yến các thứ, Quách Đống Trụ ngạc nhiên hỏi: "Sao chở nhiều đồ về thế ?"
Chân Miêu Hồng bực dọc đáp: "Anh nghĩ em mở cửa hàng là chuyện đùa ?"
Quách Hoài Thân kể tiếp: "Bằng đồ mà còn chê đủ, còn bảo họ gửi thêm một lô nữa, vài ngày tới sẽ đến." Quách Đống Trụ nhíu mày: "Chừng còn đủ ? Số vốn bỏ hề nhỏ chút nào . Em sợ lỗ ? Hay cứ mang về bán thử một ít xem . Nếu bán chạy thì nhập thêm cũng muộn." Chân Miêu Hồng ngắt lời, giọng mệt mỏi: "Lỗ lãi gì chứ! Sắp Tết , liệu kịp nhập hàng Tết ? Thôi , đừng phiền em nữa, em mệt lắm , chợp mắt một chút." Nói , chị liền nghiêng đầu, ngủ trong xe. là thể so với hồi còn trẻ nữa, ngoài một chuyến quả thực khiến chị mệt nhoài. Cũng may vì là khách hàng lớn, bên sẽ đặc biệt vận chuyển hàng đến tận nơi cho chị !