Trọng sinh làm giàu - Chương 647
Cập nhật lúc: 2025-09-24 07:27:11
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hồi , Vân Lệ Lệ lẽ còn bối rối hoặc đắc chí vì kiểu thái độ của chồng. giờ thì cô chẳng còn bận tâm đến những suy nghĩ đó nữa.
Vân Lệ Lệ thẳng thắn : "Mẹ cứ chuyện với Kiến Văn, nếu đồng ý thì con ý kiến gì. Chuyện gia đình, Kiến Văn quyết định là !"
Không Vân Lệ Lệ Hiểu Ngọc sang đây phụ giúp, thực lòng mà , cửa hàng của cô đang thiếu nhân sự. cô hề nghĩ Hiểu Ngọc ở quê là . Còn về những lời Quý rằng Hiểu Ngọc sẽ tìm tấm chồng ở thành phố Giang Thủy nọ, Vân Lệ Lệ thật sự dám suy nghĩ tiếp.
Quý Kiến Văn nhíu chặt mày, rõ ràng là hài lòng với lời lẽ của , đáp: "Mẹ , đừng can thiệp quá nhiều. Cứ để Hiểu Ngọc ở nhà là nhất, ở đó cũng yên tĩnh hơn."
"Ở nhà yên tĩnh thì gì ho? Thành phố Giang Thủy đông đúc, nhộn nhịp thế , sang đây mới chán. Mẹ mà rảnh, còn thể đưa con bé chơi, khám phá!" Mẹ Quý khỏi bĩu môi .
"Anh ba sắp xếp thỏa , đừng bận tâm nhiều quá. Ngày mai Yên Nhi còn thi tháng đấy, nên dành thời gian gì đó cho cháu ." Quý Kiến Văn tránh. Anh thật sự tài nào hiểu nổi những suy nghĩ của .
Rõ ràng ở quê thứ đang , Hiểu Ngọc quen với thím ba nó . Trong khi đó, con bé hề thiết với thím tư, thể thích hợp để chuyển lên đây chứ?
Nếu thực sự phù hợp, chắc chắn cũng sẽ ngăn cản .
Mẹ Quý nhận con trai kiên quyết đồng ý, bà thở dài thườn thượt bếp nấu cơm.
Vân Lệ Lệ nhẹ giọng với Quý Kiến Văn: "Chuyện suy nghĩ của thì ngày một ngày hai mới thế. Bà cứ luôn cảm thấy chị dâu ba . mà Kiến Văn , đừng để trong lòng. Hiện giờ đang ở với chúng , sẽ gây phiền phức gì cho gia đình ."
Quý Kiến Văn gật đầu: "Không Hiểu Ngọc sang đây, mà là con bé ở quê đang sống ."
"Em hiểu mà." Vân Lệ Lệ khẽ gật đầu.
Mẹ Quý thực sự tài nào chấp nhận . Cháu gái Hiểu Ngọc ở độ tuổi , thể cứ mãi luẩn quẩn ở nông thôn? Giờ đây, Quý "mở mang tầm mắt" khi thấy cuộc sống thành thị, bà liền nhớ lũ thanh niên trí thức trong thôn ngày xưa, đứa nào cũng khao khát thoát ly về thành phố. Cuộc sống ở thành phố và nông thôn khác một trời một vực, thể nào so sánh . Đặc biệt đối với những trẻ tuổi bây giờ, ngoài bươn chải mới tương lai, ở quê căn bản là cơ hội phát triển.
là chú ba nó hiện giờ ăn cũng khá khẩm, nhưng thị trường giờ đây gà và trứng gà tràn ngập, giá cả rẻ, rẻ hơn hẳn trứng gà ở trại. E rằng , chú ba nó sẽ gặp khó khăn. Mẹ Quý lo lắng đến mấy cũng , con trai thì , con dâu thì thể gì, đương nhiên bà chỉ đành trút bầu tâm sự với con gái .
Cứ mỗi đầu tháng, Quý Vân Vân sang đây ở vài ngày. Ngày mồng một tháng Mười , cô mặt.
Thế là, khi Quý xách một rổ trứng gà đến chỗ Vân Đại Hải, bà liền nhân cơ hội mà kể lể với con gái .
"Con bé Hiểu Ngọc giờ bỏ học , ở nhà chỉ quanh quẩn với mấy cái bánh A Giao. Con Tô Đan Hồng đúng là độc ác, để một đứa trẻ nhỏ như việc, hỏi mà tương lai ? Mẹ gọi Hiểu Ngọc sang cửa hàng của chị dâu tư con giúp đỡ. Vừa để nó mở mang tầm mắt, rèn luyện khả năng giao tiếp, may còn kiếm tấm chồng đàng hoàng ở thành phố Giang Thủy !" Mẹ Quý bực dọc , mặt đỏ gay.
Bà thực lòng cảm thấy Hiểu Ngọc mà lên đây thì còn gì bằng.
Phụ giúp ở cửa hàng của thím tư nó cũng bận rộn quá mức. Thím tư là học thức, điều, chắc chắn sẽ đối xử tệ bạc với cháu. Hơn nữa, còn bà nội (chính là bà ) tự tay nấu cơm cho ăn, sống như thế chẳng quá ? Vậy mà ai cũng đồng ý với cách sắp xếp của bà chứ?
"Mẹ rõ tình hình , con bé Hiểu Ngọc sống quá hai mươi tuổi ." Quý Vân Vân liền ngay: "Mẹ đừng gây thêm phiền phức cho chị dâu tư con, đừng lấy danh nghĩa việc mà hóa hại . Sau , chuyện gì Quý Mẫu Đan sẽ tìm chị dâu tư mà đổ cho xem!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-647.html.]
Mẹ Quý sững sờ: "Con thế là thế nào? Cái gì gọi là Hiểu Ngọc sống quá hai mươi tuổi?"
Quý Vân Vân bĩu môi. Đời , con bé Hiểu Ngọc đó chẳng c.h.ế.t sớm ?
Nói thì cũng , đời cô trọng sinh trở về, nhiều chuyện khác hẳn. Con cháu nhà họ Quý đông đúc như bây giờ. Đầu tiên là Tô Đan Hồng, đời chỉ sinh một con trai, chứ mắn đẻ đến mức sinh liên tiếp bốn đứa như bây giờ.
Còn cháu trai lớn Quý Tiểu Đông nữa, về cũng chẳng nên cơm cháo gì, gây chuyện đồn công an, hình như còn tù sáu bảy năm. Đâu học đại học như bây giờ, thậm chí còn chẳng học hết cấp ba, học xong cấp hai là nghỉ .
Sau đó đến hai chị em Hiểu Trân, Hiểu Ngọc.
Hiểu Trân sống thế nào thì cô rõ lắm, nhưng chắc hẳn cũng hạnh phúc, bởi vì Quý Mẫu Đan gả cho một lão già, cho hơn hai mươi nghìn tiền sính lễ. Đời ở cái thôn nhỏ nghèo đói đó, sính lễ như tuyệt đối là hậu hĩnh! Bị gả cho một kẻ như thế, Hiểu Trân mà hạnh phúc nổi.
Đời , Hiểu Ngọc Quý Mẫu Đan giữ , tìm ở rể. Nghe chị dâu tư đời của cô kể qua, đó là một kẻ lười biếng, chỉ thích ăn bám.
Mới mười tám tuổi Hiểu Ngọc lấy chồng, nhưng kẻ lười biếng về rể đến hai năm, Hiểu Ngọc còn kịp sinh con qua đời.
Cụ thể thế nào thì Quý Vân Vân , nhưng cô nhớ rõ ràng, nhà họ Quý mất hai cô con gái.
Một là Yên Nhi, một là Hiểu Ngọc.
Mèo Dịch Truyện
Hiện giờ xem Yên Nhi lớn như , giống kiếp , nhưng Hiểu Ngọc bây giờ, dường như chẳng khác gì đời .
"Vân Vân, con thể cháu gái như thế? Mặc dù hai với chị dâu hai con xích mích với , nhưng Hiểu Ngọc vẫn là con cháu nhà họ Quý , con thể giận cá c.h.é.m thớt với Hiểu Ngọc chứ." Mẹ Quý nhắc nhở ngừng.
Quý Vân Vân hồn, bực bội : "Mẹ cho rằng con nguyền rủa Hiểu Ngọc chắc? Đang yên đang lành, con nguyền rủa con bé gì?"
"Vậy con những lời như ?" Mẹ Quý hỏi.
"Con từng xem bói cho nhà họ Quý . Thầy bói Hiểu Ngọc , e là qua cái hạn tuổi hai mươi. Cho nên, Tô Đan Hồng thích nhúng mũi chuyện phiền phức lớn thì cứ để chị nhúng tay , cứ kệ chị . Còn chị dâu tư bên thì thôi , chị khó khăn lắm mới định , đừng đưa cái mối họa tiềm ẩn đó qua đây!" Quý Vân Vân .
Không cách nào chuyện cô trải qua ở đời , chỉ thể đành bịa đại một thầy bói.
"Lời thầy bói đáng tin ?" Mẹ Quý vội vàng hỏi với vẻ sốt ruột.
"Thầy bói đó Quý Vân Vân con thể bước chân hào môn nhà họ Lý, còn thể sống giàu , xem chuẩn ?" Quý Vân Vân , nhưng thấy sắc mặt cô tái mét, cô liền nhẹ nhàng trấn an: " cũng quá đáng tin . Tóm cứ để con bé ở quê là , đừng đưa qua thành phố Giang Thùy mà gây phiền phức cho tư với chị dâu tư."
"Không đưa đây cũng , nhưng mong là thầy bói tính sai. Nhà con cháu đầy đàn, gì chuyện xảy chứ!" Mẹ Quý , xong thì bật dậy: "Không , về chuẩn một chút, chùa thắp hương cầu an!"