Trọng sinh làm giàu - Chương 641

Cập nhật lúc: 2025-09-24 07:27:05
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nếu việc thật sự khởi sắc, lượng khách đến đây sẽ càng nhiều, và công việc kinh doanh của nhà cô chắc chắn cũng sẽ càng thuận lợi!

 

, hiện giờ Quý Mẫu Đan hy vọng bên họ thể phát triển. Nhà cô là lợi, cô còn ngoài hỏi thăm tình hình, xem nhà ai ăn để du khách đến đây còn mà tránh, cũng đỡ lừa. cô cũng hiểu rằng, việc đả kích đối thủ thể đồng thời hạ thấp giá trị của chính .

 

Tô Đan Hồng cùng Quý Mẫu Đan hàn huyên một lát, bất chợt lên tiếng: "Mà đến đây thì đúng là lâu gặp Hiểu Ngọc. Nghỉ hè bận rộn quá cũng nhờ con bé qua giúp. Dạo thành tích học tập thế nào ?"

 

"Đừng nhắc đến cái con bé c.h.ế.t tiệt đó nữa! Học kỳ cũng một về nhà, mỗi tháng tiền là trực tiếp qua chỗ chị nó lấy. Ở nhà bên một bước cũng thèm về, việc gì cũng chẳng mó tay , chỉ ăn bám!" Quý Mẫu Đan liền mắng xối xả.

 

"Hiện giờ bác hai và Hiểu Trân ở nhà , chị còn trẻ khỏe, còn cần đến con bé gì. Nhàn rỗi chút cũng , nhưng học hành thì cũng cần quá khắc khổ." Tô Đan Hồng nhẹ giọng khuyên nhủ.

 

"Khắc khổ gì chứ, thành tích thì tệ hại chết! Nếu như Nhân Nhân, thì chị cũng chẳng tức giận đến thế. Hiện giờ cái thành tích chị chẳng dám luôn, chị xem bài thi, cũng chỉ hơn hai mươi điểm, học gì nữa?" Quý Mẫu Đan tiếp: "Còn bằng như chị nó ngoài kiếm tiền, chị nó hiện tại giỏi ? Còn nó thì tiêu xài hoang phí ăn bám."

 

Nói về đứa con gái út Hiểu Ngọc , Quý Mẫu Đan thật sự là bức xúc vô cùng, từng thấy ai vô dụng đến mức đó. Con bé còn mẩy đòi học, thôi, thì học , nhưng thành tích kém đến thảm hại, mỗi học kỳ cần ngần tiền cô cũng tức ách thôi!

 

Về nhà đương nhiên cũng mắng cho một trận, nhưng hiện giờ cái con bé c.h.ế.t tiệt đó cũng thèm về, cả ngày đều ru rú ở trường học bên !

 

Tô Đan Hồng cau mày hỏi: "Chẳng chị tính sẽ kén rể cho Hiểu Ngọc ở nhà ? Sao đối xử với con bé hơn một chút?"

 

Quý Mẫu Đan đáp ngay: "Không kén rể nữa ! Chị tính toán kỹ , thà gả cả hai đứa ngoài, để một khoản sính lễ cho chị và Kiến Nghiệp dưỡng già. Có tiền trong tay, cần gì rể ở rể về để tính toán lợi lộc của chứ?"

 

Tô Đan Hồng vốn đang chút hài lòng, nhưng cũng bật : "Chị nghĩ thoáng thật đấy." Quý Mẫu Đan gật gù, tiếp lời: "Đương nhiên là nghĩ thoáng chứ em. Trông cậy con trai con gái thì cũng chẳng thể trông cậy , tiền trong tay mới là sự đảm bảo nhất. Sau già , nếu thật sự việc gì cần, thì thuê một cô bảo mẫu về việc cũng chán!"

 

là đôi khi Quý Mẫu Đan cũng những ý tưởng tồi, thậm chí còn khá sáng suốt.

 

Với tình hình hiện tại của nhà cô , đúng là chẳng cần lo nghĩ gì nhiều. Căn nhà hai tầng, một tầng để cả nhà ở, hai tầng còn cho thuê cũng tiền. Lại thêm tiền lương của Quý Kiến Nghiệp nữa.

 

Vậy thì đúng là quá đủ .

 

Tô Đan Hồng nhắc nhở: "Bác hai lái xe đường dài, chị chút đồ ăn ngon tẩm bổ cho chứ. Nếu tinh thần , Kiến Quân sẽ để lái nữa , đến lúc đó là trừ lương đấy."

 

Quý Mẫu Đan : "Cái chị mà. Chị còn kịp ăn, nấu sẵn đồ ăn ngon cho đây!"

 

Tô Đan Hồng chơi thêm một lát, bế Tiểu Cát Cát bắt đầu nũng đòi về. Quý Kiến Quân hôm nay ngoài dạo một vòng, khi trở vẫn tiếp tục nấu bánh A Giao.

Mèo Dịch Truyện

 

Nhờ nguồn thu nhập ngày càng tăng từ bánh A Giao, năm nay nhà cô trồng thêm nhiều hạt mè, đồng thời cũng dự trữ ít táo đỏ khô và kỷ tử.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-641.html.]

Hạt óc chó thì mua, nhưng giá cũng chăng, rẻ. Chỉ cần mua về tự đập, dùng đến đập đến đó là .

 

"Sao ?" Thấy cô trở về, Quý Kiến Quân liền hỏi.

 

Tô Đan Hồng thở dài: "Nhìn thái độ của chị dâu hai, em thấy con bé Hiểu Ngọc thế nào cũng dồn đường cùng mất thôi. Anh thời gian thì tranh thủ đưa Hiểu Ngọc thị trấn bên dạo một chút, đừng để cô bé cứ mãi buồn bực trong nhà."

 

Hiểu Ngọc thể xem như do cô lớn lên, cô thấy cô bé cứ ngày càng lạc lối. Với tính cách như của Quý Mẫu Đan, e rằng sẽ đẩy Hiểu Ngọc con đường cùng cực.

 

Yên Nhi ở thành phố Giang Thủy từng kể về chuyện , vì trong khu dân cư cô bé sống một nữ sinh bỏ nhà bụi do áp lực học hành quá lớn.

 

Mẹ Quý xong thì cứ làu bàu mãi: "Con bé đó chứ, bỏ nhà mà ? Bố ở nhà lo lắng cho nó đến mức nào?" Bà sang dặn Yên Nhi: "Có chuyện gì thể để giải quyết , việc gì bỏ nhà như ? Yên Nhi , cháu học theo chị đấy, ?"

 

Yên Nhi vội đáp: "Bà ạ, cháu mà bỏ nhà ? Cháu còn hiếu thảo với bà, hiếu thảo với bố cháu nữa chứ, họ vất vả cả nửa đời mà."

 

Thấy con gái hiểu chuyện, gương mặt Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ cũng giãn , trở nên dịu dàng hơn hẳn.

 

Mẹ Quý vui vẻ hẳn lên: "Yên Nhi nhà chúng đúng là đứa trẻ hiếu thảo!" Yên Nhi đổi giọng điệu, cau mày : "Thế nhưng tình hình của chị mà giống hệt chuyện của chị Hiểu Ngọc ạ?"

 

"Hiểu Ngọc cơ?" Quý Kiến Văn ngạc nhiên hỏi.

 

Đã lâu về thăm quê, nên cũng nắm rõ tình hình bên đó. Hiểu Ngọc dù cũng là cháu gái ruột của , đương nhiên quan tâm hỏi han .

 

"Chị Hiểu Ngọc vốn cởi mở, nhưng hè năm nay cháu tìm chị , chị chẳng chịu ngoài. Trông chị cứ ủ dột, mất hết cả tinh thần." Yên Nhi kể chuyện với cô của . Mẹ Quý liền thắc mắc: "Hiểu Ngọc thế? Cháu tìm nó mà nó còn ? Chẳng hai đứa vẫn luôn thiết lắm ?" "Dạ đúng , nhưng cháu về chuyện thì chị cũng trả lời, chỉ cứ cúi đầu, chẳng một lời nào. Cháu còn Tê Tê , hai ngày cuối tuần chị cũng về nhà, cứ ở lì trong trường học. Ngay cả chỗ Tê Tê bọn cháu, chị cũng chẳng đặt chân tới nửa bước, mà bên đó bao nhiêu món ngon. Trước Tiểu Đông còn sang đó tẩm bổ nữa." Yên Nhi kể.

 

"Làm , còn trở nên kì quái nữa ? Chuyện ." Vân Lệ Lệ cũng nhíu mày.

 

ấn tượng gì với Quý Mẫu Đan, nhưng với mấy đứa cháu gái thì cô hề thành kiến. Hơn nữa, mấy năm nay Yên Nhi Tô Đan Hồng ảnh hưởng nên tính tình cũng dịu dàng nhiều, đúng là chẳng gì để mà cô thành kiến cả.

 

" đấy, cũng bà cụ lầu con gái nhà họ cũng y chang , chẳng thích chuyện, khác gì cũng chẳng thèm để ý, cũng thích về nhà." Mẹ Quý vội vàng thêm .

 

"Ngày mai con sẽ gọi điện về chuyện với chị dâu ba." Vân Lệ Lệ .

 

"Nói với cô thì ích gì chứ? Phải với bác ba của con mới đúng." Mẹ Quý đáp lời.

 

"Với cái tính của , với bác ba cũng vô ích thôi. Hiểu Ngọc là con gái bác hai mà." Vân Lệ Lệ kiểu gì cũng răm rắp theo, cô trực tiếp oán giận. điều cô oán giận khiến Quý Kiến Văn và Yên Nhi thể phản bác, còn Mẹ Quý thì càng chẳng thêm gì nữa. Vân Lệ Lệ ngày hôm gọi điện về cho Tô Đan Hồng, cũng đúng là lâu gọi điện về tâm sự. Nói thật, Vân Lệ Lệ thích trò chuyện với Tô Đan Hồng, hai nhiều chủ đề để .

 

 

Loading...