Trọng sinh làm giàu - Chương 632
Cập nhật lúc: 2025-09-24 07:25:57
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quý Vân Vân từ thành phố Giang Thủy trở về, sắc mặt cô rạng rỡ.
"Thế nào, ở thành phố Đại Học quen ?" Quý Vân Vân hẹn Từ Phương Nha tới một quán cà phê sang trọng, gọi hai ly cà phê hỏi.
"Em quen ạ, chị, khi em tới đây mới , cuộc sống của chị quả thực giống như cuộc sống thần tiên !" Từ Phương Nha xuýt xoa .
Quý Vân Vân liếc cô một cái, nhấp một ngụm cà phê đáp: "Thành phố Đại Học đúng là , nhưng ở đây thích hợp với em . Hơn nữa bây giờ em mang cốt nhục của Quý Kiến Quân , chờ sinh đứa nhỏ , hãy về đó . Trường đua ngựa của Quý Kiến Quân, hiện giờ đang nổi tiếng ở thành phố Đại Học đấy."
là nổi tiếng thật, còn nhắc tới bàn tiệc.
"Nổi tiếng đến ?" Từ Phương Nha sững sờ, mắt tròn xoe hỏi.
"Đương nhiên , đến kỳ nghỉ hè, nhà trọ ở đó còn đủ chỗ ở, đến nhà dân thuê trọ ?" Quý Vân Vân lạnh nhạt buông lời.
"Vâng, đúng thế ạ. Trong thôn bất kể nhà nào lầu, cơ bản đều khách tới ở kín cả. Nhà em cũng một cái lầu để cho thuê, nhưng tiếc là . Dù , những thành phố tới đó cũng gì là hiếm lạ." Từ Phương Nha gật gù kể.
"Đi theo Quý Kiến Quân, em gì mà chứ? Trước mắt bên đó của phát triển triển vọng, nếu em sinh cho một đứa con, sẽ hưởng phúc đấy." Quý Vân Vân tiếp tục dụ dỗ.
Mèo Dịch Truyện
Từ Phương Nha đảo mắt, gật đầu lia lịa: "Em theo chị hết!"
Thấy cô cũng coi như lời, Quý Vân Vân lúc mới hài lòng, khẽ : "Em nên uống cà phê nhiều, ăn bánh ngọt . Đây là đồ hiếm đó, gọi là bánh ngọt, ở quê ."
"Ở thị trấn mà chị! Năm ngoái sinh nhật con trai lớn của ba nhà chị, em ba còn lên thị trấn mua một cái bánh ngọt lớn về, bọn nhỏ trong thôn ai cũng chia cho một miếng. Ai nấy đều khen ngon khiến em thèm nhỏ dãi!" Từ Phương Nha hớn hở kể.
"Có điều vẫn là đồ hiếm lạ, cả thôn chỉ nhà ba chị thường xuyên thể mua bánh ngọt về ăn thôi!"
Thực tế, nhà họ Quý chỉ sinh nhật mới mua bánh ngọt về ăn.
Ví dụ như cuối tháng sáu , kết quả thi trung học của Quý Phúc công bố. Quý Kiến Quân tự đến thị trấn đặt một cái bánh ngọt lớn mang về để chúc mừng thẳng bé!
Kết quả thi trung học của Quý Phúc đầu huyện, vẻn vẹn chỉ thiếu một điểm nữa là đạt điểm tuyệt đối. Chuyện đương nhiên khiến trong thôn há hốc mồm kinh ngạc tột độ.
Bọn họ đều con trai lớn của Quý Kiến Quân học giỏi, dù còn ông Trương kèm bé học thêm. họ thể ngờ bé giỏi đến , kết quả đầu huyện!
Huyện của bọn họ tuy rằng lớn, nhưng tới mấy ngàn học sinh. Mà đầu trong mấy ngàn học sinh, thì mức độ lợi hại của bé rõ mười mươi, còn cần thêm gì nữa ?
Đứng đầu huyện, trường cấp ba lớn nhất trong huyện nhiệt tình đón bé học, chỉ còn tặng hai ngàn đồng tiền học bổng, thêm miễn học phí ba năm trung học. Nhà trường như chỉ vì giữ chân bé, mong bé tiếp tục ở huyện học cấp ba tại đó.
Quý Phúc vốn ngắm trường cấp ba ở thị trấn, nhưng vội tiết lộ ngoài.
Với điểm xuất sắc của bé, thể thi nữa để học tại một trường chuyên điểm cao ở thành phố Đại Học. khi trường cấp ba lớn nhất huyện đưa lời mời hấp dẫn cùng đãi ngộ cực kỳ ưu đãi, Quý Phúc đồng ý, khiến Ban giám hiệu trường cấp ba huyện vô cùng phấn khởi.
Hơn nữa, khi tin tức về suất học bổng hai ngàn đồng cùng ba năm cấp ba miễn học phí truyền khắp thôn, ai nấy cũng trầm trồ ngưỡng mộ.
Nhìn xem, học giỏi như chỉ giúp tiết kiệm tiền cho gia đình, mà còn thể mang tiền về đóng góp nữa!
Phải rằng, trường cấp ba của huyện mỗi năm đều chính sách học bổng cho học sinh. Cứ mỗi khối lớp (mười, mười một, mười hai), nếu ai trong top mười khối, mỗi học kỳ đều sẽ nhận học bổng với những mức khác .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-632.html.]
Theo thành tích của Quý Phúc thế , e rằng mỗi học kỳ bé đều thể mang tiền về cho gia đình! mặc kệ dân làng nghĩ gì, nhà họ Quý khi mua chiếc bánh ngọt lớn về ăn mừng cho Quý Phúc, liền chia sẻ cho cùng thưởng thức. Ngay ngày hôm , Quý Phúc tiếp tục lên núi việc. Dù là việc bẩn tay với phân heo, bé vẫn ngần ngại vác từng gánh, vì ruộng đồng đang cần phân bón. Giờ đây, trưởng thành, đương nhiên thể chỉ mà nhúng tay việc.
Điều khiến ông Trương khỏi xót xa. Ông Quý Phúc những việc nặng nhọc như , theo ông, đôi tay chơi dương cầm tinh tế đó giữ gìn cẩn thận, thể để nó dính bùn đất chứ?
Quý Kiến Quân chẳng bận tâm. Anh cho rằng, chơi đàn dương cầm chỉ là để giải trí, Quý Phúc sẽ theo nghề đó. Vậy nên, cần gì thì cứ thôi. Ông Trương đó tìm Tô Đan Hồng để giãi bày. Tô Đan Hồng liền giao Tiểu Cát Cát cho ông trông hộ: "Cha nuôi, cha trông bé giúp con một lát nhé. Con sang chỗ chị Hứa chuyện chút." Giờ đây, Tiểu Cát Cát ngoan ngoãn hơn nhiều. Tuy mới chỉ vài tháng tuổi, nhưng bé còn khó tính như . Hồi , chỉ Quý Kiến Quân và Tô Đan Hồng mới bế, ngay cả Tô cũng lay chuyển bé. Còn bây giờ, khi lớn hơn một chút, bé chịu cho ông Trương, Tô và mấy trai của bế .
Dẫu , cũng chỉ giới hạn trong những . Ai khác bồng bế bé vẫn chịu .
Ông Trương còn suy nghĩ bận lòng nào khác, chuyên tâm trêu đùa cùng Tiểu Cát Cát. Bé con thật đáng yêu, giờ đây trắng trẻo, bụ bẫm, ai thấy cũng cưng nựng.
Tô Đan Hồng đến chỗ chị Hứa là để bàn chuyện về việc A Giao tăng giá.
Lại tăng giá ư? Chị Hứa khỏi kinh ngạc, bởi đây là thứ hai trong năm nay, là đầu năm. " , mỗi hộp bánh A Giao tăng thêm năm đồng. Cho nên em mới , nếu kỳ nghỉ hè mà bán bánh A Giao trong thôn thì e là chút nào," Tô Đan Hồng giải thích.
Chị Hứa vốn định ngày mốt, khi kỳ nghỉ hè bắt đầu, sẽ bày một quầy bánh A Giao ngay trong thôn, đó giảm giá một chút để bán ưu đãi. giờ xem , e là . Giá bán ưu đãi vốn khá mềm , mà giờ A Giao tăng, lợi nhuận giảm đáng kể. Nấu bánh A Giao chuyện đơn giản, thể nào dốc hết công sức việc cật lực mà chẳng kiếm là bao chứ.
Đương nhiên, nếu chị Hứa cố chấp , thì cô cũng sẽ ngăn cản, nhưng giá mua A Giao tính toán thế nào thì vẫn rõ ràng như thế. Làm ăn thì thứ minh bạch, rõ ràng, mới hợp tác lâu dài .
"Không , mỗi ngày chị vẫn sẽ mười lăm cân bánh A Giao cho em. Còn phần lợi nhuận giảm sút, chị cứ coi như công , cũng là một cách gây dựng danh tiếng cho cửa hàng của chị." Chị Hứa quả nhiên vẫn . Tô Đan Hồng đương nhiên ý kiến gì, : "Được, giá bán trong thôn thì chị cứ tự quyết định là ."
"Thành tích học tập của Quý Phúc bây giờ như , đưa thằng bé đến thành phố Đại học bên học cấp ba? Chất lượng giảng dạy ở đó hơn hẳn chỗ chúng nhiều." Nói xong chuyện ăn, hai liền chuyển sang chuyện trò thường ngày.
Nếu là nhà khác, hai ngàn đồng học bổng và ba năm cấp ba miễn học phí, thì chị Hứa nhất định sẽ gì thêm.
đây là nhà họ Quý, Quý Kiến Quân cũng chẳng thiếu chút tiền , chị Hứa đương nhiên là hỏi một chút.
"Với sự kèm cặp của ông nội nuôi, học ở cũng thôi. Nếu học ở thị trấn, thằng bé còn thể kèm cặp thêm cho Tê Tê và Tường Tường nữa." Tô Đan Hồng .
Chuyện cả nhà sớm tính toán kỹ lưỡng. Ba năm cấp ba sẽ học ở trường cấp ba thị trấn, đó chờ học xong ba năm cấp ba, thằng cả sẽ học đại học. Khi đó là thời điểm để thằng bé rèn luyện tính tự lập. Lúc đó, học trường nào còn xem nguyện vọng của thằng bé. Đến khi đó, ông Trương sẽ theo nữa mà để Quý Phúc tự học đại học. Ông Trương sẽ tiếp tục ở thị trấn chăm sóc Quý Kỳ và Quý Tường. Mỗi tuần nghỉ phép, Quý Phúc về nhà, cũng tiện cho gia đình chăm sóc.
Hai chuyển sang chuyện khác, gần một tiếng đồng hồ, lúc đó Tô Đan Hồng mới về nhà.
Khi cô về đến nhà, Tiểu Cát Cát ông Trương ru ngủ say sưa trong phòng.
"Vụ nho năm nay cũng bội thu, là ủ một chút rượu nho nhỉ?" Ông Trương liền ngay. Năm ngoái, Quý Kiến Quân mua về một lô nho giống, trồng ở vườn cây ăn quả thứ ba. Năm nay kết khá nhiều quả. Lúc , Quý Kiến Quân cũng nhiều tưới nước Linh Tuyền. Năm nay, vợ về nhà ở cữ, càng dùng nhiều nước Linh Tuyền để tưới, nhờ mà cây cho nhiều chùm nho nặng trĩu.
Những cây ăn quả mà Quý Kiến Quân trồng phát triển nhanh như , ông Trương mấy năm nay cũng quá quen thuộc . Ông cũng chẳng suy nghĩ nhiều, chỉ an tâm chờ đợi mùa thu hoạch trái cây mà thôi.
Nho ở vườn cây ăn quả thứ hai phát triển xanh hơn hẳn, vườn thứ ba cũng hề kém cạnh. Năm nay chỉ thể bán một phần cho du khách thưởng thức, mà còn dư dả để dành ủ rượu nho.
"Cha nuôi, cha ủ rượu nho ạ?" Tô Đan Hồng hỏi, cô thật sự cách ủ rượu nho.
"Biết!" Ông Trương gật đầu . "Cha nuôi, cha ủ nhiều một chút nhé. Lần con từng uống rượu vang đỏ của chị Hồng mang tới, hương vị cũng tệ lắm. Đến lúc đó con cũng sẽ tặng cho chị hai chai nếm thử." Cô .
Ông Trương gật đầu đồng ý ngay tắp lự, đó tìm Quý Kiến Quân để bàn bạc chi tiết.
Tô Đan Hồng vườn nhà để xem nho. Những gốc nho sai trĩu quả, từng chùm nho mọc đều tăm tắp, quả thực mê hoặc lòng . Chừng mười ngày nữa thôi là thể thu hoạch .