Trọng sinh làm giàu - Chương 619

Cập nhật lúc: 2025-09-24 07:25:44
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mặc dù nỡ, nhưng lúc cũng đành bỏ thêm tiền.

 

Mẹ Quý cần tiền của cô , : "Con bây giờ tích góp tiền mua cửa hàng còn kịp, hổ mà cần tiền của con chứ. Mẹ cũng con hiếu thuận, nhưng cần , con hãy chuyên tâm tích góp tiền mua cửa hàng . Sau cửa hàng còn giá đội lên đến mức nào . Con gái bác ba con , hiện giờ một cửa hàng 80 mét vuông gọi giá bốn năm mươi nghìn tệ chẳng đáng là bao, chờ xuống chút nữa, thì thể cần càng nhiều hơn!"

 

Cửa hàng của Vân Lệ Lệ kinh doanh , mỗi tháng thể kiếm vài nghìn đồng tiền, đây thật sự ít chút nào.

 

dù kiếm ít, thời gian cô bắt đầu kinh doanh cũng lâu, hơn hai năm tới, cộng thêm thu nhập của Quý Kiến Văn, nhưng chi tiêu trong nhà cũng nhiều. Hiện tại cả nhà tích cóp hai mươi nghìn, đây cũng là cực kỳ tồi. Muốn mua cửa hàng, thì còn thiếu hai ba mươi nghìn nữa. Vân Lệ Lệ cũng bảo Quý Kiến Văn mở lớp dạy thêm giúp kiếm thêm ít, nhưng việc mỗi tháng cho thêm một trăm đồng tiền khiến cô xót ruột.

 

cách nào nữa, chẳng lẽ Mẹ Quý về ầm ĩ nữa ?

 

"Tiền lương của chúng con đủ để đưa , mỗi tháng tăng thêm một trăm đồng nữa thì , chứ thì cứ về đó mà loạn !" Quý Kiến Văn cũng lên tiếng, giọng mang chút bất lực.

 

Mẹ Quý chau mày, giọng trách móc: "Sao ngay cả Kiến Văn con cũng ? Thằng ba con mỗi tháng đưa ba trăm đồng sinh hoạt phí, đáng là bao ." Lần con gái út về thăm, nó cho ít tiền, tính sơ sơ thì năm nay ngót nghét năm ngàn !

 

Con gái cũng chẳng dư dả gì, mà vẫn thể lo cho nhiều đến thế. Còn mấy đứa con trai ... Thằng cả, thằng hai thì khỏi , thực sự thất vọng đến cùng cực. Mỗi tháng vỏn vẹn năm mươi đồng, mua muối cũng chả đủ.

 

Gia đình thằng ba điều kiện nhất, lẽ trong việc phụng dưỡng cha già chu đáo hơn chứ? Giàu như mà mỗi tháng chỉ đưa ba trăm đồng sinh hoạt phí, quá ít ?

 

Nhìn sang nhà thằng tư, hiện giờ cũng dễ thở gì. Tiền học phí cấp ba, tiền tài liệu, tiền học thêm... của Yên Nhị, trong mắt bà , cũng là một khoản nhỏ.

 

Hơn nữa con bé (Yên Nhị) cũng cần ăn diện cho xinh xắn, còn mua cửa hàng. Cộng gộp đủ thứ chi phí, áp lực quả thật là lớn.

 

Mẹ Quý cũng hiểu, nếu còn tiếp tục mè nheo, trong khi bà vẫn ở nhờ bên , ngày thường đều là Kiến Văn và Lệ Lệ chăm sóc. Cứ thế , mỗi tháng vẫn thể đưa bà một trăm đồng, hiếu thuận ! "Mỗi tháng con sẽ trích từ tiền lương của , đưa thêm một trăm đồng nữa. Còn ở quê nhà bên đó, đừng gọi điện thoại về gây chuyện nữa." Quý Kiến Văn dứt khoát .

 

"Thôi , cần nữa, tự tiền." Mẹ Quý đành miễn cưỡng .

 

Mỗi tháng tổng cộng bốn trăm đồng, đương nhiên là bà dư sức chi tiêu, thậm chí còn để một ít. Dù bây giờ giá cả tăng cao, tiền đó vẫn quá đủ . Chỉ là bà "trợ cấp" thêm cho đứa cháu ngoại ở bên : mỗi tuần một rổ trứng gà, nửa tháng một bình sữa bột. Dù tốn kém ít, nhưng thấy cháu ngoại giờ đây trắng trẻo, bụ bẫm, ai cũng yêu, bà cũng thấy vui.

 

Hơn nữa, đứa cháu ngoại cũng quấn quýt bà, mỗi bà sang thăm là nó vui mặt.

 

"Mẹ ơi, lúc nãy thì đòi tiền bằng , giờ cần. Rốt cuộc là chuyện gì ?" Vân Lệ Lệ nhíu chặt mày, hỏi.

 

Cô đương nhiên là hài lòng, nhưng giờ đây cô cuộc sống cứ ồn ào, nhiễu loạn mãi. Nếu là , cô chắc chắn sẽ cho một xu nào. bây giờ kiếm tiền, cô cũng dần thấu hiểu cách đối nhân xử thế của Tô Đan Hồng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-619.html.]

Chuyện gì thể giải quyết bằng tiền, thì đó chẳng là chuyện lớn. Dùng tiền để mua lấy sự bình yên, là đáng giá.

 

Thế nên, dù lòng cam, cô vẫn định sẽ cho tiền, về quê loạn nữa. Cũng bởi, Tô Đan Hồng cho cô ít đồ vật giá trị.

 

Ngay cả A Giao Đông A, nếu mua bên ngoài cũng đắt đỏ vô cùng. Tuy cô thấy hương vị nồng, nhưng đúng là hiệu quả cực kỳ .

 

Có khi còn gửi thêm cả bánh A Giao sang đây, ăn cũng ngon miệng. Kiến Văn cũng đặc biệt thích, tác dụng lắm.

 

Hơn nữa, bác ba bên đó cũng lòng. Năm ngoái ăn Tết bọn họ về , còn dặn Tô Trư Mao mang một ít sườn heo và thịt đến. Toàn là đồ nhà nuôi, quan trọng nhất là còn đưa ít tiết heo cho Kiến Văn bồi bổ.

 

Món tiết lợn hầm súp xem là cho phổi, đặc biệt là loại lợn nhà tự nuôi, càng quý hơn. Sau Tết, sắc mặt của Quý Kiến Văn tươi tắn hơn hẳn. Mấy năm , vì gánh nặng trả nợ, chỉ Vân Lệ Lệ cuộc sống vất vả cho rối loạn kinh nguyệt, mà Quý Kiến Văn cũng kiệt quệ cả . Những năm tuổi trẻ thì còn gắng gượng , giờ đây tuổi cao hơn, sức đề kháng giảm sút, dễ ốm vặt hơn nhiều. Vân Lệ Lệ gia đình sống trong cảnh ồn ào, xáo trộn, nên cô Bà Quý cứ bỏ về gây chuyện. Có gì thì cứ thẳng thắn với , đừng bóng gió ám chỉ, khiến khó chịu!

 

"Lệ Lệ , ý gì khác , chỉ tích góp chút tiền cho các con, để các con sớm mua nhà. Mẹ giá nhà sẽ còn tăng vọt. Với , cái bà chủ nhà của con đó, ngày nào cũng sống trong cảnh thấp thỏm, yên . Nếu trực tiếp mua một cửa hàng thì chẳng cần chịu đựng những thái độ khó chịu ." Bà Quý .

 

Lần khi bà ngang qua, còn tận mắt thấy cảnh Vân Lệ Lệ đang cãi với chủ nhà, nên bà cũng hiểu con dâu út cũng chẳng sung sướng gì.

 

Về nguyên nhân cãi , đó chính là chủ nhà tăng giá. Vốn dĩ tiền thuê nhà là 30 đồng, đó tăng lên 50 đồng, hiện tại lên tới 60. Nếu Vân Lệ Lệ cứng rắn, dễ bắt nạt, chỉ sợ bây giờ 80 đồng thì đừng hòng thuê nữa.

 

"Mẹ , đừng về đây gây chuyện nữa." Thấy bà vẫn nghĩ cho gia đình , Vân Lệ Lệ cũng mềm lòng, : "Bác ba bên đó tuy đúng là thể kiếm tiền, nhưng mỗi tháng chi tiêu cũng ít . Nhân Nhân thoáng cái sắp cấp ba , hơn nữa gánh nặng học phí đại học của Tiểu Đông cũng đang đè nặng lên vai bác ba. Chỉ chị dâu ba mới gánh vác như , chứ đổi thành vợ bình thường khác, thì đừng hòng mà trông mong."

 

Đây cũng chính là lý do vì cô ngưỡng mộ Tô Đan Hồng.

 

Mèo Dịch Truyện

Vân Lệ Lệ tự thấy điều đó. Nếu Quý Kiến Văn dám cho tiền cháu trai như , cô thể sẽ ầm ĩ với ngay, đời nào cô chấp nhận loại chuyện , dù trong nhà tiền chăng nữa thì cũng .

 

Lại con của , con của ai thì ai nuôi !

 

Tô Đan Hồng sẽ tính toán chi li mấy chuyện đó. Cô tự nhận , còn Tô Đan Hồng tấm lòng bao dung như , nên cô thực sự ngưỡng mộ.

 

Tô Đan Hồng khiến cô ngưỡng mộ chỉ những điều . Rất nhiều phép đối nhân xử thế khác, cô cũng cảm thấy chị dâu ba thực sự là thấu hiểu tâm lý và tấm lòng rộng mở.

 

Chẳng trách bác ba yêu thương vợ đến , thể cưới một vợ như thế, thì quả là phúc đức tích góp từ mấy đời.

 

Bà Quý im bặt, bởi bà thấy rõ vẻ mặt khó chịu của con trai. Nếu còn thêm lời nào, Kiến Văn chắc chắn sẽ để bà yên, hoặc ít nhất là sẽ vui vẻ gì.

 

 

Loading...