Trọng sinh làm giàu - Chương 599
Cập nhật lúc: 2025-09-24 07:25:09
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ Quý vẫn đinh ninh rằng thứ con gái hôm nay đều nhờ Lý Thiên Thắng. Thấy Quý Vân Vân tỏ vẻ dửng dưng, bà vội vã khuyên nhủ: "Vân Vân, con đừng tùy hứng như . Nếu nhà Vân Đại Hải thằng bé Hạo Hạo, ngay cả cũng chẳng thèm đặt chân đến đó nửa bước. Con còn bày đặt gì? Cứ ghé thăm Hạo Hạo một chút, ăn xong bữa cơm về là ."
"Mẹ, con tự tính toán trong lòng." Quý Vân Vân đáp. Mẹ Quý thấy thái độ ương bướng của con gái, cũng đành bó tay thở dài.
"Dạo việc ăn của Quý Kiến Quân thế nào ạ? Chắc là lỗ vốn thảm hại chứ gì?" Quý Vân Vân chuyển chủ đề, hỏi đầy vẻ châm chọc.
"Anh ba con á? Mẹ Yên Nhi về kể , hình như đúng là tới đó du lịch đấy con." Mẹ Quý ngay.
"Thật sự chịu khó đến cái vùng quê hẻo lánh đó của chúng để du lịch ư?" Quý Vân Vân nhíu mày, tin nổi.
"Chắc là con lâu về nên quê đổi thế nào . Lần về bàn chuyện dưỡng lão với ba con và vợ nó, tham quan một vòng, thấy cả thôn bây giờ còn giống như nữa ." Mẹ Quý .
"Dù khác đến mấy thì cũng vẫn là một cái thôn nghèo nàn hẻo lánh thôi. Có thể cái gì ho mà đáng để tham quan chứ?" Quý Vân Vân bĩu môi khinh thường. "Chỉ dựa cái trường đua ngựa đó ư? Người chơi vài cũng chán thôi. Đến lúc đó thì xem chống đỡ thế nào!"
"Anh ba con vẫn luôn hiếu thảo với . Con đừng nó như , cũng mong nó cuộc sống . Bây giờ còn nuôi đám nhỏ Nhân Nhân, chi phí sinh hoạt cũng hề ít ỏi." Mẹ Quý .
Quý Vân Vân cũng lười đôi co thêm, chỉ qua loa: "Con qua thăm Hạo Hạo đây. Mẹ nhớ qua đó sớm một chút nhé."
Mẹ Quý đồng ý với cô. Quý Vân Vân bảo quán chuẩn một phần bánh ngọt, đó thanh toán xách đồ rời .
Mẹ Quý về đến nhà, đúng lúc Quý Kiến Văn cũng đang ở đó. Sáng nay tiết dạy, cũng chẳng đến trường, hai ngày nay cảm lạnh nên thoải mái lắm. "Mẹ về ? Sáng sớm thấy ." Quý Kiến Văn hỏi.
"Không gì. Con còn ho ? Mẹ mua cho con lê tuyết với đường phèn , nước lê chưng uống để trị ho đó con." Mẹ Quý .
Quý Kiến Văn chỉ gật đầu, gì thêm, trong lòng quả thực chút bực bội.
Mẹ Quý lấy một quả lê tuyết chưng đường phèn, đó bưng tới cho con trai ăn, một bên hỏi dò: "Kiến Văn , cũng lâu qua thăm Hạo Hạo. Mẹ định qua đó ăn cơm tối cùng thằng bé một bữa." Quý Kiến Văn khẽ nhíu mày, nhưng cũng gì, chỉ dặn: "Mẹ nhớ về sớm một chút."
Vốn dĩ cho , nhưng tính cách của bà thì quá rõ. Nếu cho , bà cũng sẽ lén lút qua đó thôi, chi bằng đồng ý còn hơn. "Mẹ nhất định sẽ về sớm!" Mẹ Quý vui vẻ .
Quý Kiến Văn ăn xong lê tuyết chưng đường phèn liền dậy: "Mẹ, cứ bận gì thì . Con qua cửa hàng giúp Lệ Lệ một chút."
"Được, con ." Mẹ Quý gật đầu. Quý Kiến Văn liền đến cửa hàng quần áo của Vân Lệ Lệ. Từ nhà đến đó cũng quá xa, định đến để chuyện với cô.
"Mẹ thì cứ để , cản cũng chẳng cản . Chuyện vốn cách nào khác, chỉ cần vô cớ gây sự là ." Vân Lệ Lệ lúc cũng rảnh rỗi, trò chuyện cùng chồng.
"Anh cũng đồng ý để sang bên đó." Quý Kiến Văn đáp. "Bệnh tình của khá hơn chút nào ?" Vân Lệ Lệ hỏi, . "Tốt hơn nhiều ." Quý Kiến Văn hỏi tiếp: " giờ Vân Đại Hải còn nữa ?" Khi đến đây, khẽ nhíu mày.
" , nữa. Nếu thì Hạo Hạo gì ai trông nom. Hình như đây cũng tích góp chút tiền tiết kiệm." Vân Lệ Lệ đáp một cách khá thờ ơ.
"Bố em cũng ý kiến gì ?" Quý Kiến Văn thắc mắc. Vân Lệ Lệ thở dài: "Ý kiến gì chứ? Hai cụ giờ đang ở với hai em . Tính tình chị dâu hai thế nào, còn lạ gì. Giờ thế là may mắn lắm , còn mong chị đồng ý cho bố em sang chăm sóc Vân Hạo chắc?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-599.html.]
Mỗi tháng cô đều gửi cho bố năm mươi tệ tiền sinh hoạt. Tuy nhiều nhặn gì, nhưng ít cũng là lòng. Hơn nữa, chính nhờ năm mươi tệ mỗi tháng đó mà chị dâu hai cô đối xử với bố cô vẫn còn khách sáo, dám quá đáng.
Có điều, cũng chỉ dừng ở mức đó thôi, những chuyện khác thì thể trông mong gì ở chị . Quý Kiến Văn khẽ lắc đầu, thêm lời nào.
Vân Lệ Lệ thể chồng đang nghĩ gì. E là thể chịu đựng cảnh trai cô một ở nhà trông con, còn cần – một bà lão lớn tuổi – sang giúp đỡ.
chuyện là một bên tình nguyện, một bên sẵn lòng đón nhận, cô còn thể gì đây? Với tính cách của chồng cô, bà đúng là hận thể tự đốt cháy như ngọn nến để soi sáng cho khác. Bà quá vĩ đại, việc gì cũng ôm đồm .
như Quý Kiến Văn dự đoán, mỗi tháng Quý đều đều gửi quà cho cháu ngoại. Tháng nào cũng hai hộp sữa lúa mạch, ngoài còn một con gà một giỏ trứng gà đầy ắp gì đó, mà những thứ rẻ.
Ví dụ như tối nay, Quý đến ăn cơm, tiện thể mang theo một giỏ trứng gà tươi ngon.
"Bác gái, bác đừng mà. Cháu với bác , bác cứ đến thăm Hạo Hạo là cháu vui lắm , đừng mang đồ đạc sang đây nữa." Vân Đại Hải vội vàng can ngăn.
"Bác mang cho cháu ngoại bác ăn đấy, đừng quản nhiều chuyện như thế." Mẹ Quý xách giỏ trứng gà thẳng nhà.
Giỏ trứng chắc đến ba, bốn cân chứ chẳng ít.
Quý Vân Vân đang ghế sofa chơi cùng Vân Hạo. Thằng bé giờ lớn lên ít, cũng hiểu chuyện hơn nhiều .
Biết Quý Vân Vân là của , nên Vân Hạo tỏ quấn quýt. Nhìn thấy Quý đến, thằng bé càng thể hiện rõ sự phấn khích, lập tức nhảy khỏi ghế sofa, lon ton chạy tới: "Bà ngoại! Bà mang gì ngon cho cháu ạ?"
"Bà ngoại mang trứng gà cho cháu đây. Cháu bà bánh trứng gà cho ăn nào?" Mẹ Quý vui vẻ hỏi.
"Vâng ạ!" Vân Hạo gật đầu lia lịa, đó nắm lấy tay bà ngoại.
"Mẹ cũng cần tốn sức như ạ. Lớn tuổi mà còn mang theo cả đống trứng gà leo lên đến tận đây." Quý Vân Vân tỏ vẻ xót xa.
"Có gì mà vất vả." Mẹ Quý chẳng thèm để ý, xách giỏ trứng gà thẳng bếp. Thấy miếng thịt đang thái dở thớt, bà liền bắt tay ngay.
Có điều, Vân Đại Hải vội vàng ngăn : "Bác gái, bác cứ ngoài chuyện với con Vân Vân là . Chuyện trong bếp cứ để cháu lo."
"Mẹ, để Đại Hải , đây chuyện với chúng con." Quý Vân Vân gọi với .
Lúc , bà Quý mới gật gật đầu .
Mèo Dịch Truyện
Vân Đại Hải đang lúi húi trong bếp. Bà Quý liếc bóng lưng một cái, đoạn sang con gái: "Thật , nếu cái ông Lý Thiên Thắng , Đại Hải nhà cũng chẳng đến nỗi nào con ạ."
Bà dừng một chút, tiếp lời: "Dù thì nó cũng thương con nhỏ, nấu cơm, chăm sóc gia đình, tính cũng tệ. Chỉ là, Lý Thiên Thắng mặt, Vân Đại Hải quả thực chẳng tí triển vọng nào." Quý Vân Vân thầm nghĩ, thứ duy nhất Vân Đại Hải thể sánh với Lý Thiên Thắng, lẽ là "công phu" giường. Anh khỏe mạnh, cường tráng, khiến cô hài lòng.
Nếu , ngày cô cũng chẳng liều lao mối quan hệ như .
"Mẹ , thể lựa lời chuyện với tư một chút ? Hạo Hạo bây giờ lớn , cũng cần nhà trẻ. Nếu thể cho thằng bé qua bên đó, Đại Hải cũng cần cứ suốt ngày ở nhà trông con nữa." Quý Vân Vân gợi ý.