Trọng sinh làm giàu - Chương 594
Cập nhật lúc: 2025-09-24 07:25:04
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hiện tại, tuy nhiều khách lui tới như hồi nghỉ hè, nhưng do danh tiếng truyền ngoài, những đó về kể với đồng nghiệp hoặc hàng xóm láng giềng. Khách đến kẻ quả thật lo ghé thăm.
Đương nhiên, "mồi nhử" lớn nhất vẫn là trại ngựa .
Chỉ tốn một đồng cho nửa tiếng cưỡi ngựa, dẫu tiền bạc thời nay dễ kiếm nhưng mức giá quá hời. Hơn nữa, những ưu đãi và trải nghiệm kèm còn khiến giá trị chuyến tăng thêm đáng kể.
Thế nên, dù qua kỳ nghỉ hè, lượng khách du lịch vẫn nườm nượp đổ về. Cơ bản mỗi ngày đều hai ba phòng đặt, đôi khi chỉ một, nhưng chung kết quả cũng hề tệ. Điều đáng hơn cả là, bất kể đến ít nhiều, khi về đều cực kỳ hài lòng, còn thêm cả tá chuyện ho để khoe với , bạn bè.
Thoáng cái đến mùng Một tháng Mười, kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh kéo dài trọn một tuần. Để kích cầu du lịch, Quý Kiến Quân cũng quyết định "chơi lớn": định mổ một con lợn béo để tiệc đãi khách!
Những vị khách từng ghé thăm, dù ít dù nhiều cũng đều nếm thử món thịt lợn nhà . Nghe tin ông Cao loan báo, cả khu dân cư liền sục sôi, háo hức hẳn lên.
Không ít các ông các bà đều nhao nhao đến ngay!
Không chỉ , những đôi vợ chồng trẻ từng đến chơi cũng nóng lòng trong kỳ nghỉ lễ .
Lần , lũ trẻ nhà họ đều mê tít những chú ngựa nhỏ, về đến nhà vẫn cứ tíu tít đòi . Dù đường sá xa, nhưng quả thật, mỗi chuyến đều đáng đến từng xu. Thế nên, dù mới hai tháng kỳ nghỉ hè, khu du lịch một nữa chật cứng du khách trong dịp lễ Quốc Khánh.
Các phòng nghỉ chật kín, Quý Kiến Quân liền hướng dẫn khách thôn tìm hiểu, xem nhà dân nào đủ điều kiện , ưng ý thì thể thuê ở tạm. Anh cũng dặn dò rằng giá cao nhất chỉ hai mươi đồng một đêm, nếu ai thu quá mức đó, báo cho ngay.
Thế là, nhà trưởng thôn, Lý Quang Tông cùng một vài hộ dân khác trong thôn đều tấp nập khách du lịch đến ở.
Tuy nhiên, các nhà cung cấp đồ ăn, chỉ lo chỗ ở thôi, nhưng như cũng .
Về vấn đề ăn uống, tất cả đều tập trung về chỗ Quý Kiến Quân. Mỗi suất cơm, cũng chỉ lãi hai ba hào, coi như chút tiền công vất vả. Thế nhưng, với lượng khách đông như , tích tiểu thành đại cũng là một khoản kha khá đấy chứ.
Về phần con lợn đặc biệt , Quý Kiến Quân cũng khéo léo phân chia để bán từng chút một mỗi ngày. Kỳ nghỉ Quốc Khánh kéo dài đến mười hôm cơ mà, chỉ vỏn vẹn một trăm cân thịt lợn cho đãi khách, thế nên mỗi ngày chỉ cung cấp mười lăm cân.
Số lượng khách đông đảo như , tính mỗi cũng chẳng bao nhiêu. chính vì sự khan hiếm và hương vị đặc biệt đó mà món ăn càng trở nên hấp dẫn, thơm ngon khó cưỡng.
Trẻ con thời nay đa phần là con một, nuông chiều hết mực, ở nhà lớn dỗ dành mãi mới chịu ăn, nhất là món thịt, thường kén chọn vô cùng.
Vậy mà, khi đến đây, khẩu vị của chúng bỗng khai mở. Tự giác cầm bát xúc cơm ăn ngon lành, thậm chí còn hờn dỗi vì... quá ít thịt.
Cha chúng thấy thì vui mừng khôn xiết, liền đề nghị Quý Kiến Quân mổ thêm một con lợn nữa. Tuy nhiên, khéo léo từ chối: "Con lợn chỉ là phúc lợi thôi, lợn còn của đợi đến Tết mới mổ." Mấy vị phụ liền vội vàng : "Anh cứ tính đắt một chút cũng , lũ trẻ nhà đang kêu ít thịt kìa!"
"Không vấn đề tiền bạc ạ. Mọi đến đây chắc cũng hiểu, chúng nào lãi là bao, chủ yếu là lấy công lãi thôi mà." Quý Kiến Quân than thở.
"Thế nên cứ tính đắt hơn một chút cũng !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-594.html.]
"Không mổ thêm , ăn tạm ." Xem , ông chủ trại ngựa đúng là khó chiều thật! Khách hàng còn yêu cầu tăng giá mà cũng chẳng chịu .
Tuy , dù là canh xương hầm các món thịt khác, tất cả đều ăn uống hài lòng. Các món ăn hàng ngày phong phú, hơn nữa mỗi ngày đều đổi hai món mới, đảm bảo khách lo ngán. Thậm chí, nhiều còn mong ngóng nếm những món ăn đó.
Đương nhiên, các món ăn chỉ ngon miệng mà nguyên liệu chế biến cũng tươi roi rói, đảm bảo chất lượng.
Trong bảy ngày nghỉ lễ Quốc Khánh, khu nhà ký túc xá cơ bản lúc nào cũng kín phòng, các hộ dân khác cũng đón khách trọ.
Tuy nhiên, ngấm ngầm nhận thấy điều kiện phòng trọ của các nhà khác đều kém xa ký túc xá của Quý Kiến Quân. Lúc đây, Quý Kiến Quân cũng cảm thấy một chút hài lòng.
May mà đó xây ba khu vệ sinh chung, một cho nam và hai cho nữ.
Mèo Dịch Truyện
Ba khu vệ sinh chung giải quyết triệt để vấn đề cấp bách của khu ký túc xá. Hơn nữa, nhờ chị Mai phụ trách dọn dẹp vệ sinh nên cơ bản hề mùi khó chịu nào, vô cùng sạch sẽ. Ngay cả những du khách từ thành phố đến cũng ai lời chê bai.
Sau bảy ngày nghỉ lễ Quốc Khánh, lượt rời , một nán thêm hai ba ngày, năm ngày, thậm chí du khách ở đến sáu bảy ngày mới chịu rời .
Tóm , nhiều du khách nán thêm vài ngày.
Cũng công nhận rằng, nhờ lượng khách đông đảo, việc kinh doanh kẹo mạch nha mà Quý Kiến Quân mời về đó cũng cực kỳ phát đạt. Kẹo mạch nha tuy ngọt gắt nhưng mê hoặc ít . Dù thời gian nhiều, bán vẫn kiếm kha khá, quan trọng hơn là mang lợi ích rõ rệt cho dân nhờ lượng du khách đông đúc.
Đương nhiên cũng điều bất lợi, tuy nhiên, so với những lợi ích thu , các điều bất lợi thể chấp nhận. Sau khi khu ký túc xá vơi bớt khách, Quý Kiến Quân cũng bắt đầu tổng kết sổ sách. Bảy ngày ngắn ngủi mang về một khoản thu đáng hài lòng.
Sau Quý Kiến Quân mới , vợ chỉ trả cho chị Mai và chị Béo đầu bếp một nửa tiền lương những lúc vắng khách, bao gồm cả tiền lương của bà cũng .
Tuy vợ là vì cho , Quý Kiến Quân vẫn tìm vợ chuyện . Anh khẳng định cần là mùa đông khách ế khách, lương bổng đều sòng phẳng như . Chuyện phát lương giao cho Tô Đan Hồng xử lý, cô đương nhiên cũng nắm rõ. Tuy nhiên, Quý Kiến Quân nỡ thẳng với vợ , nên mới tự tìm vợ để bàn bạc.
"Cũng cần như , chị Mai và chị Ngọc cũng ý kiến gì. Mùa ế khách ai đến, bọn họ cũng ngại nhận tiền lương như ." Mẹ Tô .
"Không ạ, cứ các chị là ." Quý Kiến Quân .
Sau đó, đưa tiền lương còn thiếu đó cho vợ để bù đắp cho chị Mai và chị Ngọc đầu bếp. Hai Tô tâm ý của Quý Kiến Quân liền vô cùng cảm động, cũng càng thêm kiên định sẽ cố gắng hết sức với công việc giao.
Với công việc của hai chị, khi bận thì đúng là cuồng chân tay, cả ngày ngơi nghỉ, nhưng lúc rảnh tương đối thư thả.
Trong dịp nghỉ lễ Quốc Khánh , các hộ dân trong thôn cũng hưởng ké ít lợi ích. Trước đây, họ vẫn mang thái độ dè dặt, quan sát, nhưng giờ đây ai nấy đều một lòng địa phương phát triển hơn nữa.
Nếu phát triển , thể kiếm một khoản lớn đến mức nào chứ? Chỉ cần cung cấp phòng cho khách trọ là , mỗi đêm thu về hai mươi đồng. Nhà nào hai, ba phòng ngủ, chỉ riêng dịp Quốc Khánh cho thuê kín cả, mỗi ngày thu sáu mươi đồng. Chỉ trong bảy ngày kiếm bằng tiền lương một tháng của khác !
Đây chẳng là một khoản tiền khổng lồ ? Chỉ nghĩ thôi cũng đủ khiến phấn khích đến mất ngủ !