Trọng sinh làm giàu - Chương 576

Cập nhật lúc: 2025-09-24 07:24:46
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đồ gì cũng khuân hết, dâu tây thì mua từng thùng từng thùng, còn trứng gà và các loại ngũ cốc, thậm chí là cả vịt và bánh a giao mới lò, các món đồ quả thực ít.

 

Dù bán với nửa giá, nhờ lượng mua lớn nên Quý Kiến Quân hề chịu lỗ, ngược còn tính là lời khi bán lượng lớn, bù lợi nhuận biên thấp.

 

Điều quan trọng hơn cả là các cụ, các cô chú đều vô cùng hân hoan, phấn khởi. Sáng họ tham quan trại ngựa và vườn cây ăn trái, chiều đến Quý Kiến Quân đích dẫn họ hồ chứa nước, nơi đàn vịt bơi lội tung tăng, cây trái xanh sườn núi, cùng đàn gà và lợn chăn thả tự nhiên.

 

Ở khu hồ chứa nước, Quý Kiến Quân cũng trang sẵn cần câu. Chỉ tiếc là thời gian eo hẹp, đoàn thể nán lâu, nếu thì họ thể ở thêm vài ngày để tận hưởng thú vui câu cá. Tuy nhiên, Kiến Quân cũng công bố chính sách: thuê cần câu miễn phí, chỉ cần đặt một khoản cọc nhỏ, khi trả cần sẽ bộ. Đặc biệt, cá câu sẽ thuộc về họ, cần bận tâm là loại cá gì, mang về nhà chế biến ngay tại khu ký túc xá đều thoải mái.

 

Đây quả thực là một phúc lợi vô cùng hấp dẫn.

 

Nếu các bà, các cực kỳ vui vẻ, thì càng khỏi nhắc đến sự phấn khích của các ông.

 

Tiếc , còn lựa chọn nào khác, vì họ thuê xe và hẹn ngày mai về. Dù tiếc nuối thôi, cả đoàn đành lên đường trở .

 

họ cũng dặn dò Quý Kiến Quân rằng, nếu cherry chín và họ , Kiến Quân nhất định giảm giá năm mươi phần trăm cho cả đoàn.

 

Quý Kiến Quân bật , vui vẻ đồng ý sẽ giảm năm mươi phần trăm cho chuyến thăm , mới tiễn về.

 

Mặc dù lợi nhuận đáng kể, nhưng thể phủ nhận, vụ ăn đầu tiên thành công rực rỡ. Rất nhiều cụ ông, cụ bà tới thăm, dân trong thôn đều chứng kiến. Ngay khi khách rời , họ đều lượt kéo đến hỏi Quý Kiến Quân.

 

"Kiến Quân , mấy vị khách là ai thế? thấy tổng đồ họ mua cộng cũng hơn một nghìn đồng đấy chứ nhỉ?" Một bà thím trong thôn tò mò hỏi.

 

"Mua cũng gần hai nghìn đồng ạ." Quý Kiến Quân đáp.

 

Mèo Dịch Truyện

Thực tế, con còn cao hơn thế, tới hơn ba nghìn rưỡi đồng, nhưng dù chỉ hai nghìn cũng đủ gây chấn động cả làng . Mười mấy khách tiêu ngần tiền để mua hàng hóa ?

 

"Lần cháu cũng chẳng lời lãi bao nhiêu, vì bán nửa giá. Chúng mới bắt đầu kinh doanh, chỉ cần lỗ là thành công , còn về lợi nhuận cụ thể thế nào thì cũng quá quan trọng. Điều chính yếu là vùng đất của chúng thể phát triển. Một khi phát triển , con cháu đời của chúng sẽ hưởng lợi nhiều." Quý Kiến Quân phân tích.

 

" đúng, chính là cái đạo lý !" Bà thím gật gù tán đồng. "Trước mắt, chúng cần thu hút khách . Đợi đến khi khách đông, nhận nhiều lời khen ngợi, lúc đó khôi phục giá cũ cũng . hiện tại, kiên trì nguyên tắc ' lỗ vốn tức là lãi', cứ kinh doanh định tính ." Quý Kiến Quân tiếp tục dặn dò.

 

đợt khách đầu tiên, dù chỉ là một nhóm khách lớn tuổi, nhưng trưởng thôn cũng đặc biệt tìm đến Quý Kiến Quân để bàn bạc về chuyện .

 

"Nếu vùng đất của chúng phát triển , thì những chuyện còn chắc nhờ cậy cả bác trưởng thôn thôi. Bác xem, cháu vì để thu hút khách, đến cả chuyện ở hồ chứa nước, cháu cũng hứa với họ là câu cá mất tiền, chỉ cần câu là của họ, mang về nhà nấu ăn ngay đều . Cháu 'hy sinh' lớn như , những chuyện khác chắc cháu chịu thua thôi bác ạ." Quý Kiến Quân than thở.

 

" cũng tìm để chuyện , đừng mà kể khổ với ! thấy nếu vùng mà phát triển, mấy ngọn núi trọc lóc cũng thấy mà phát ngán. Cậu xem bao thầu ? Cậu cứ yên tâm, thể vứt hết thể diện mà để cho một cái giá bao thầu rẻ nhất!" Trưởng thôn lên tiếng, giọng đầy vẻ mong chờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-576.html.]

 

Quý Kiến Quân nhíu mày : "Thật cháu cũng ý , bác trưởng thôn ạ, nhưng bác cũng đấy, mấy ngọn núi đó cách đây khá xa, quản lý dễ chút nào."

 

"Sao dễ quản lý? Cậu chỉ cần giăng lưới quây quanh các đỉnh núi là xong. Hơn nữa, cử hai trông nom cũng chẳng tốn nhiều sức. Quan trọng là phủ xanh những đồi trọc, rừng phát triển, cả ngọn núi xanh rì, đến lúc đó khách du lịch đến đây tham quan chẳng sẽ thoải mái hơn ?" Trưởng thôn .

 

Quý Kiến Quân đáp lời: "Chỉ e là khó trồng, đất đai bên đó cũng chẳng màu mỡ cho lắm, còn cát hóa nhiều nữa."

 

"Để khác trồng thì khó đấy, nhưng tay thì chắc chắn sẽ xanh thôi." Trưởng thôn quả quyết.

 

Quý Kiến Quân dở dở : "Chuyện lớn thế , cháu về bàn bạc với vợ ." Từ khi vợ thẳng thắn hết chuyện, cũng về nước Linh Tuyền của cô, vì cần hỏi vợ xem nước Linh Tuyền tác dụng với cây trồng ở đó .

 

"Chuyện gì mà hỏi vợ chứ?" Trưởng thôn bằng giọng điệu hài lòng, "Đàn ông lo việc bên ngoài, phụ nữ lo việc nhà, chuyện ăn tự quyết chứ!"

 

"Không ạ, nhà cháu chuyện lớn đều do vợ cháu chủ, chuyện nhỏ mới đến lượt cháu quyết định." Quý Kiến Quân, một đàn ông to cao vạm vỡ gần mét chín, những lời mà chẳng hề thấy ngượng ngùng, trái còn lộ vẻ tự hào.

 

Trưởng thôn cũng đành chịu, chỉ thể bảo về nhà bàn bạc với vợ.

 

Tô Đan Hồng xong liền bật : "Em tác dụng , nhưng mà nghĩ kỹ thì cũng chẳng tệ . Anh cứ nhận thầu , đằng nào cũng tốn kém gì mấy."

 

"Được thôi, sẽ trưởng thôn cứ tiến hành, việc của là chờ ký giấy tờ là xong." Quý Kiến Quân gật đầu, sang trả lời trưởng thôn.

 

Trưởng thôn lập tức kể lể với chị Hứa đang bánh a giao: "Cái thằng Kiến Quân cũng lạ thật đấy, chuyện nhận thầu mấy ngọn núi mà cũng về hỏi vợ, cứ y như thằng bé dứt sữa ."

 

"Ông cái gì đấy?" Chị Hứa bực , "Chuyện bao thầu cả mấy ngọn núi lớn thế , về nhà bàn bạc với Đan Hồng thì vấn đề gì chứ? Ông nghĩ ai cũng như ông , bảo thủ, cố chấp, gia trưởng lắm ?"

 

, dạo bà lớn gan gớm nhỉ?" Trưởng thôn lườm nguýt .

 

" ông trúng còn gì. Giờ mỗi tháng kiếm so với ông cũng ít . Nếu ông dám nặng lời với , đá ông ngoài đấy tin ?" Chị Hứa đáp trả.

 

"Rồi , sợ bà đó, ?" Trưởng thôn vội vàng , "Giờ lên thị trấn để đóng dấu đây."

 

"Mau !" Chị Hứa hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt đầy thiếu kiên nhẫn.

 

Trưởng thôn cũng đành bất lực. Phụ nữ trong thôn bây giờ ngày càng "vô pháp vô thiên" thật, nhất là mấy tự kiếm tiền, càng chẳng còn kiên nhẫn. Mới vài câu dám đuổi chồng "biến " !

 

 

Loading...