Trọng sinh làm giàu - Chương 567

Cập nhật lúc: 2025-09-24 00:08:01
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Kiến Quân cũng bảo đất đai sẽ tăng giá." Tô Đan Hồng .

 

"Chắc chắn , về chỉ tăng, mà sẽ tăng mạnh nữa là khác. Trang trại nuôi ngựa thể xây thành , đây đúng là khó , nhưng những mảnh đất mà Kiến Quân đầu tư thì sẽ lỗ vốn ." Chân Miêu Hồng phân tích.

 

Thay đổi chủ đề, cô tiếp: " em cần lo lắng . Theo chị thấy, nếu khu du lịch xây dựng chỉnh, đó sẽ là một ý tưởng cực kỳ tồi. Trang trại ngựa bên kinh doanh , còn hồ chứa nước bên cung cấp cá tươi. Vào mùa hoa quả, còn thể thuê đến hái trái cây tươi mới, cân bán theo trọng lượng, còn mật ong nữa, mấy cái cũng tồi chút nào."

 

"Em cảm thấy hiện tại tuy tệ, nhưng về mặt kinh doanh thì lẽ cũng chỉ tương đương thôi. Nếu là về , khả năng sẽ còn hơn nữa." Tô Đan Hồng bày tỏ suy nghĩ.

 

“Trước mắt thì vẫn thôi, chỉ cần kinh doanh thích đáng, em chứ nhiều lớn tuổi ở thành phố thích những hoạt động hưởng thụ như . Nếu nơi điều kiện phù hợp, họ sẽ sẵn lòng đến đây tham quan, dạo chơi. Nếu thấy , họ sẽ giới thiệu cho khác, và dần dần tiếng tăm cũng sẽ lan rộng.” Chân Miêu Hồng giải thích.

 

Tô Đan Hồng gật đầu tán thành.

 

Khi tới phòng khách , Chân Miêu Hồng sang Quý Kiến Quân : “Bây giờ phát triển du lịch là một hướng , Kiến Quân cần vận hành thật hiệu quả. Người càng ngày càng tiền, ý thức giải trí và thư giãn cũng ngày càng tăng cao. Nếu nơi thể phát triển, chắc chắn sẽ chẳng kém cạnh ai .”

 

“Vâng, bây giờ công tác chuẩn cũng sắp tất , chỉ xem sang năm thể đón bao nhiêu khách thôi.” Quý Kiến Quân đáp lời.

 

“Đi du lịch chủ yếu là xoay quanh ba yếu tố: ăn, ngủ và các hoạt động vui chơi. Nếu cả ba đều chuẩn chu đáo, về cơ bản sẽ vấn đề gì.” Chân Miêu Hồng khẳng định.

 

“Chỉ là bây giờ muộn , thì chị dẫn chị xem một vòng.” Tô Đan Hồng .

 

“Ngày mai hẵng , hôm nay cũng chút mệt . Chị tuổi , thể sánh với cái thằng nhóc Hoài Thần .” Chân Miêu Hồng xòa.

Mèo Dịch Truyện

 

Trong TV đang chiếu tiết mục chúc mừng năm mới. Tô Đan Hồng và Chân Miêu Hồng chuyện vui vẻ, Quý Kiến Quân thỉnh thoảng cũng thêm vài câu.

 

Hoài Thần và Quý Phúc ngoài từ lúc tám giờ. Mặc dù trời bây giờ lạnh, nhưng ánh trăng bên ngoài hiếm khi sáng vằng vặc đến , dạo cũng chẳng cần bật đèn pin.

 

Tám giờ , đến tận chín giờ hai đứa mới về.

 

Vừa về đến nhà, Tô Đan Hồng chuẩn sẵn nước ấm và gừng cho bọn trẻ. Nước ấm dùng để ngâm chân, còn gừng để ấm cơ thể, xua tan cái lạnh. Sau khi uống xong, hai đứa cùng ngâm chân trong chậu gỗ, ghế, đôi chân thư giãn trong làn nước ấm áp, cả đều nóng bừng.

 

“Dượng, cháu thấy trại nuôi ngựa bên ạ!” Quách Hoài Thần giơ ngón cái lên biểu lộ sự ngưỡng mộ với Quý Kiến Quân.

 

“Hôm nay muộn , ngày mai nếu cháu hứng thú, thể thử cưỡi một con.” Quý Kiến Quân .

 

“Vậy ngày mai cháu sẽ . Mấy đứa Nhân Nhân cưỡi ngựa ?” Quách Hoài Thần hỏi.

 

“Biết ạ.” Quý Phúc gật đầu.

 

“Em cũng .” Tề Tê thêm .

 

“Bọn em đương nhiên chứ, nhà là trại ngựa mà! Hơn nữa, con ngựa mà bọn em cưỡi còn là Tiểu Hồng nữa đó!” Tường Tường tự hào .

 

“Tiểu Hồng ư?” Quách Hoài Thần khó hiểu.

 

“Tiểu Hồng là con ngựa đầu đàn, đầu cả bầy luôn. nó chỉ cho phép trong nhà em cưỡi thôi, ngoài nó chịu . Anh Hoài Thần mới đến năm nay thì đừng nghĩ đến chuyện đó nhé, nó sẽ chẳng thèm để ý đến .” Tề Tê giải thích.

 

đấy ạ.” Tường Tường gật đầu phụ họa: “Anh Tiểu Đông dù thường xuyên cho Tiểu Hồng ăn, vuốt ve nó một chút mà nó cũng chịu.”

 

“Khó tính ?” Quách Hoài Thần kinh ngạc.

 

“Đương nhiên , nó là ngựa đầu đàn mà. Tuy nhiên, vẫn thể cưỡi những con ngựa khác, dù tuyệt vời bằng Tiểu Hồng, nhưng cũng chẳng kém cạnh . Ngựa nhà em đều cả mà, nãy cũng thấy đó thôi.” Tường Tường tiếp lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-567.html.]

 

“Đều khỏe.” Quách Hoài Thần gật đầu .

 

Tường Tường hài lòng gật gù. Nó đời nào chấp nhận ai ngựa nhà .

 

“Được , lau chân các con.” Tô Đan Hồng lên tiếng.

 

Cô đưa cho mỗi đứa một chiếc khăn lông riêng để lau chân. Đây đều là những chiếc khăn giữ dành riêng cho mùa đông, dùng để lau chân.

 

“Đói bụng ? Mẹ nấu ít đồ ăn khuya cho các con đây, đến ăn chút chuẩn ngủ nhé.” Tô Đan Hồng hỏi.

 

Bữa ăn khuya là món sủi cảo nhân thịt heo rau cần, mỗi chỉ một bát nhỏ đủ.

 

Sủi cảo thịt heo rau cần ngon tuyệt, đặc biệt là phần nhân gói từ thịt heo nhà nuôi, hương vị thơm ngon khó cưỡng. Ngay cả Quách Hoài Thần, dù mới ăn mì cách đó hơn một tiếng, vẫn chén sạch hai bát sủi cảo. Ở tuổi , sức ăn của bé thật đáng nể.

 

Quý Kiến Quân và Tô Đan Hồng cũng dùng một ít. Riêng Chân Miêu Hồng từ chối, sợ ăn quá nhiều vì đó cô ăn hết cả bát mì Tô Đan Hồng cho , coi như ăn khá no , hiện tại thực sự thể ăn thêm.

 

Quý Phúc cũng ăn hết hai bát. Còn Tê Tê và Tường Tường thì chỉ một bát là đủ.

 

Ăn xong sủi cảo, lũ trẻ "tống" đánh răng, đó yêu cầu lên tầng hai ngủ. Lúc là 9 giờ 40 phút tối, bình thường thì 9 giờ bọn trẻ ngủ . Chị Hồng sắp xếp ngủ ở tầng một, còn Quách Hoài Thần sẽ ngủ cùng Tường Tường. Tường Tường cũng vui vẻ chào đón, dù thì Quách Hoài Thần cũng hợp tính với bé.

 

Cả gia đình nhanh chóng chìm giấc ngủ. Ở nông thôn thứ thật yên tĩnh, nhưng Quách Hoài Thần chút quen với việc ngủ sớm như .

 

Cậu định chuyện phiếm với Tường Tường, vì thằng nhóc vốn hoạt ngôn. Thế nhưng, tiếng ngáp ngủ của Tường Tường cắt ngang lời : "Anh Hoài Thần ngủ nhanh ạ, em cũng mệt lắm , chuyện với nữa ."

 

Vừa dứt lời, đôi mắt nhỏ của nhắm nghiền, chìm giấc ngủ chỉ trong tích tắc.

 

Quách Hoài Thần dở dở , nhưng khi đến nhà dì Đan Hồng, bé cũng cảm thấy tâm trạng nhẹ nhõm vô cùng. Thảo nào vẫn luôn thích chạy về đây. Trước đây, bọn họ hề nơi của dì Đan Hồng tuyệt vời đến thế. Lại còn những đứa em trai , đứa nào đứa nấy đều thú vị và hiểu , thật sự thể so với những gia đình thôn quê thông thường.

 

Đừng là những gia đình thôn quê, ngay cả nhiều gia đình ở thành phố Đại Học cũng khó mà sánh bằng.

 

Ví dụ như cây đàn piano đặt ở tầng hai , cùng với cây đàn cổ , đều là những món đồ đơn giản.

 

Rồi cả bức tranh thêu "Bách Điểu Triều Phượng" treo phía TV ở tầng một, cùng với những bức thư pháp tinh xảo , đủ để thấy điều kiện trong nhà dì Đan Hồng của hề kém cạnh so với nhà .

 

Vì tối hôm ngủ quá sớm, sáng hôm tỉnh giấc.

 

Nghe thấy tiếng động bên ngoài, liền mở cửa. Tường Tường vẫn còn ngủ say như chết. Vừa thấy Quý Phúc rời giường, Quách Hoài Thần kinh ngạc hỏi: "Bây giờ còn sớm, Quý Phúc, em ăn mặc thế là định ?"

 

Cậu đồng hồ, lúc mới 6 giờ sáng, trời bên ngoài còn sáng rõ, bình minh ngày mùa đông thường lên khá muộn.

 

"Em chạy bộ. Anh Hoài Thần cùng ?" Quý Phúc hỏi.

 

"Được thôi, cũng ngủ ." Quách Hoài Thần gật đầu đáp.

 

Thế là hai em liền rửa mặt. Rửa xong, mỗi uống một ly nước ấm cùng bước cửa. Đại Hắc chỉ liếc bọn họ một cái tiếp tục ngủ.

 

"Con chó nhà em nuôi khỏe thật đấy." Ra khỏi cửa, Quách Hoài Thần nhận xét.

 

"Nó tên là Đại Hắc, còn lớn hơn em một tuổi lận đó." Quý Phúc .

 

 

Loading...