Trọng sinh làm giàu - Chương 564
Cập nhật lúc: 2025-09-24 00:07:58
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc hai em Tê Tê và Tường Tường xuống ăn sáng, cả hai khỏi trầm trồ: "Anh Cả đỉnh thật! Cô giáo Đổng mang từ thành phố lớn về băng ghi âm tiếng Anh, mà thuộc làu làu !" "Anh Cả giỏi nhất!" Tường Tường phụ họa, đôi mắt lấp lánh ngưỡng mộ.
"Trình độ tiếng Anh của Cả các con giờ thế nào ? Có thể giao tiếp với nước ngoài ?" Tô Đan Hồng hỏi.
Quý Kiến Quân mà dở mếu dở . Tê Tê : "Có giao tiếp với nước ngoài thì con , nhưng con mấy đứa bạn của bảo, chuyện bằng tiếng Anh với cô giáo suốt đấy."
"Giỏi thế cơ ?" Tô Đan Hồng mắt sáng rực.
"Đương nhiên ! Anh Cả là thủ khoa môn tiếng Anh của cả khối, đương nhiên các môn khác cũng đầu. Mẹ , con nhỏ , hai chị gái vì tranh giành mà còn đánh nữa cơ đấy, mà tội nghiệp hai chị , còn chẳng họ là ai." Tê Tê khẽ khàng thì thầm. Tường Tường thì còn bé, chẳng hiểu mấy chuyện , chỉ ăn cháo, đôi mắt tròn xoe chớp chớp theo.
Tô Đan Hồng mím môi : "Anh Cả con vẫn quan tâm đến mấy chuyện yêu đương vớ vẩn đó ."
"Anh Cả bây giờ chăm chú học hành, đương nhiên chẳng buồn quan tâm đến chuyện đó." Tê Tê thở dài thườn thượt: "Con thì , nhưng chẳng ai thèm theo đuổi con cả!"
Nói đoạn, nhóc lộ rõ vẻ mặt khổ sở.
"Con là con trai, con còn con gái theo đuổi ?" Quý Kiến Quân liếc xéo nhóc một cái.
"Anh Cả còn thể khiến hai nữ sinh đánh vì , con chỉ một yêu cầu là con gái theo đuổi con thì chứ?” Tê Tê lập tức vặn .
Lời vặn của nhóc khiến hai vợ chồng họ cứng họng, thể phản bác câu nào.
May là Tường Tường giải vây: "Anh còn dám so với Cả ? Anh Hai đừng mà 'cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga' chứ! Anh Cả rửa chén, nấu cơm, đánh bóng đồ đạc, chơi dương cầm, thư pháp, cái gì cũng tuốt luốt, ?" Cậu nhóc chuyện thẳng toẹt, chẳng kiêng nể gì, khiến Quý Kiến Quân và Tô Đan Hồng chỉ còn cúi đầu chăm chú ăn cháo, cố như thấy gì.
"Nói cứ như em hết !" Tê Tê cãi .
"Em còn bé mà, đợi em lớn như Cả xem, em cũng hết!" Tường Tường tự tin vênh mặt .
"Thôi ba, lúc Cả lớn bằng em, dùng bút lông chữ thư pháp đấy." Tê Tê châm chọc .
Hai em cãi ăn cơm, ăn uống xong xuôi liền cùng ngoài chơi. Quý Kiến Quân và Tô Đan Hồng sớm quen với cảnh tượng .
Đừng thấy hai đứa nhỏ một giây cãi ầm ĩ đến mấy, một giây thể hòa với . Cũng đừng thấy hai đứa nhỏ một giây chơi với thiết đến mấy, giây tiếp theo chừng chắc chắn sẽ lao đánh như chó với mèo.
Ngày hôm qua xong mẻ thịt xông khói cuối cùng, hôm nay thêm nữa. Dù hiện tại mới chỉ hai mươi ba tháng Chạp thôi, vẫn còn đang trong mùa mổ heo.
Cũng như năm, lợn nhà nuôi năm nay cũng để một phần cho gia đình tự dùng.
Những thứ như đầu lợn, lòng già, Tô Đan Hồng động tay mà để Quý Kiến Quân tự hết. Trong nhà giữ ba bộ lòng già, một cái đầu lợn to và thêm mấy phần lòng non nữa. tất cả đều do Quý Kiến Quân xử lý, Tô Đan Hồng may mắn lắm mới nếm vài miếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-564.html.]
Mèo Dịch Truyện
Có điều năm nay, Quý Kiến Quân còn để hai cái dày heo. Bởi vì trời lạnh, ăn món gà nhồi dày heo hầm – chính là dùng dày heo nhồi nguyên con gà sạch trong đem hầm, rắc thêm chút hạt tiêu. Anh còn trong quân ngũ, một đầu bếp miền Nam từng món , chỉ cần chuẩn đơn giản thôi, ăn kèm bánh bao trắng và vài quả trứng ốp la, hương vị vô cùng tuyệt vời. Tối hôm đó, trời chuyển lạnh, Quý Kiến Quân quyết định nấu lẩu.
Hấp một nồi bánh bao trắng thật lớn, chiên thêm vài quả trứng ốp la, trút hai cái dày heo thái sợi hầm cùng hai con gà nồi lẩu. Chỉ cần chờ sôi là thể múc thưởng thức ngay.
Anh còn gọi thêm ông Trương, cha Quý và cả Quý Tiểu Đông đến cùng chung vui.
Quý Kiến Quân và những em của đều ăn thỏa mãn. Tô Đan Hồng cũng ngon miệng kém, cô công nhận công thức của chồng thật sự tuyệt vời – mới lạ hề cầu kỳ phức tạp, đặc biệt là hợp với kiểu thời tiết lạnh thế .
Đến hai mươi lăm tháng Chạp, khi hầu hết heo mổ xong, chỉ còn một con cuối cùng. Quý Kiến Quân quyết định mổ nốt con đó ngay trong ngày, đó chia cho mỗi nhà ba cân thịt, cẩn thận đặt những chiếc giỏ họ mang tới.
Trong giỏ còn những thứ khác, vẫn y như năm: một cân trứng gà, nửa cân thịt hun khói, một con cá đông lạnh chừng một cân, mỗi loại hai túi đường trắng và đường nâu. Dấm, nước tương, muối cũng đầy đủ. Đặc biệt còn thêm hạt dưa, đường hạt thông và cả kẹo sữa Thỏ Trắng mua từ thị trấn về, coi như để họ dùng dần trong dịp Tết, đãi khách khứa, bạn bè thích.
Nhà nào phần thịt nào, họ đều thể . Ví dụ, thích ruột già heo, sườn, thích thịt ba chỉ, Quý Kiến Quân sẽ cố gắng đáp ứng yêu cầu của . Nói chung, ai nấy đều vui vẻ, một giỏ quà lớn như ít cũng tiết kiệm một khoản tiền đáng kể. Mặc dù năm nay đồ dùng còn khan hiếm như , nhưng những lớn tuổi quen sống khổ sở, nên vẫn tiết kiệm, thể tiết kiệm bao nhiêu thì cố tiết kiệm bấy nhiêu. Nhận những thứ , nếu dùng để biếu thích thì , còn những ai biếu, cũng thể để dành ăn khá lâu khi mua mới. Một con heo hơn một trăm năm mươi cân, cùng vẫn còn kha khá. Quý Kiến Quân liền bảo Tô Đan Hồng gọi điện thoại cho chị gái cô.
Còn những thích trong nhà, cũng cần cho quá nhiều quà cáp, tình cảm vẫn là điều quan trọng nhất, cho gì cũng là lẽ đương nhiên.
Ví dụ như thím Dương, Tô Đan Hồng biếu thím hai bộ ruột heo, kèm ba cân sườn và hai cân thịt ba chỉ. Còn những em họ khác, cô biếu gì.
Trong đó, Ái Sâm là việc trướng Quý Kiến Quân, nên cũng chia cho một phần. Hai còn thì .
Tô Đan Hồng lấy trứng gà cho nuôi, bởi vì nuôi cô cũng nuôi gà, trứng gà ăn hết, cần thêm nữa. Ngoài thịt heo, cô còn lấy thêm hai con cá đông lạnh, hai con cũng khá lớn. Tô Đan Hồng gọi điện thoại cho Chân Miêu Hồng – mà ghé qua, cô trò chuyện cùng. Khi điện thoại đổ chuông, Chân Miêu Hồng máy, mà là một giọng nam trầm ấm, vẫn còn trẻ, chắc chắn giọng của Quách Đống Trụ.
"Tìm cháu ạ? Dì là dì Đan Hồng ?" Chàng trai đầu dây bên hỏi.
"Ừm, cháu là ai ?" Tô Đan Hồng cất tiếng hỏi.
"Cháu là Quách Hoài Thần, con trai thứ hai của nhà họ Quách ạ." Giọng Quách Hoài Thần từ đầu dây bên vang lên, mang theo nụ tươi tắn.
"À, là Hoài Thần đấy , nghỉ ?" Tô Đan Hồng hỏi. Chân Miêu Hồng và Quách Đống Trụ hai con trai và một cô con gái. Cậu cả tên là Quách Hoài Nhân, cùng vần với biệt danh của Nhân Nhân nhà cô. Chân Miêu Hồng đây vẫn thường đây là duyên phận, ngay cả chữ cuối trong tên cô cũng là "Hồng" như Tô Đan Hồng .
Con trai lớn là Quách Hoài Nhân, hai là Quách Hoài Thần, còn cô út tên là Quách Hoài Ngọc. Giờ đây cả ba đều sự nghiệp riêng, Chân Miêu Hồng kể thì ai nấy đều bận rộn đến mức Tết cũng chẳng thời gian về nhà. "Vâng, cháu nghỉ phép ạ. Năm nay hiếm hoi mới rảnh rỗi nên mới về nhà một chuyến. Dì Đan Hồng ơi, cháu tới đây ạ."
Đang chuyện, Chân Miêu Hồng cầm lấy điện thoại: "Đan Hồng , chị còn định năm nay dẫn cả nhà qua bên em chơi, đúng lúc em gọi điện tới."
"Năm mới rể cũng bận rộn mà chị, đừng để chạy chạy một chuyến xa xôi như . Nhà em để dành một ít thịt heo, hai ngày chị rảnh , qua đây một chuyến nhé." Tô Đan Hồng .
"Vậy lát nữa chị sẽ bảo Hoài Thần lái xe đưa chị sang đó." Chân Miêu Hồng .