Trọng sinh làm giàu - Chương 560

Cập nhật lúc: 2025-09-24 00:07:54
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Với một phụ nữ như Tô, chuyện quả thật khó tin nổi.

 

Phụ nữ bình thường ly hôn một đủ hổ lắm . Trong quan niệm của thế hệ bà, cho dù vợ chồng ai đúng ai sai, chỉ cần ly hôn là cả hai đều .

 

Đây là cái của bà về chuyện ly hôn.

 

bà thật sự chẳng ngờ phụ nữ ly hôn tận ba ?

 

Kiểu phụ nữ thế nào mà thể ly hôn tới ba chứ?

 

Những vụ ly hôn mà Tô từng đến nhiều, càng đừng tới chuyện ly hôn ba , quả thực là từng thấy.

 

Nếu mà là con gái của bà, ly hôn một thôi bà cũng chấp nhận nổi. Tư tưởng của bà truyền thống như , càng đừng nhắc tới ly hôn ba . Nếu như là con gái của bà, bà chắc chắn sẽ đánh c.h.ế.t nó!

 

Thế mà Quý, vẫn đối xử với đứa con gái ly hôn ba đó như vàng như ngọc?

 

Tô Đan Hồng từ lâu chuyện , cô cũng tiện thể kể luôn chuyện Quý Vân Vân phá hoại gia đình bác cả của Chân Miêu Hồng. Mẹ Tô ngây : "Lại còn nghiệt ngã đến thế? Cái tiền mà nó ve vãn là nhà bác cả của con bé Miêu Hồng ?”

 

" ạ, chị Hồng mới ." Tô Đan Hồng kể tiếp, đó kể thêm chuyện em trai ông Quách vạch trần tất cả sự thật.

 

Vậy là ông Quách lưng với Quý Vân Vân, đường ai nấy . Giờ Quý Vân Vân đang cặp kè với ông chủ Lý, điều kiện gia đình cũng cực kỳ khá giả. "Mẹ hiểu nổi, mấy cái lắm tiền nhiều của đó cần hạng như ?" Tô hỏi. Tô Đan Hồng khẽ . Người tiền cũng chắc là tố chất cao, ít nhân phẩm chẳng . Vì ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, chỉ những cùng giuộc mới cùng . Xem cái gia đình họ Lý đó cũng chẳng lành gì.

 

Hơn nữa, tin rằng với bản lĩnh của Quý Vân Vân, e rằng nhà họ Lý cũng lộn xộn . Mẹ Tô chê bai, chẳng gì vui vẻ ở đó, là tới cùng thím Dương.

 

Thím Dương thấy bà kể chuyện thì ngây hết cả. Mẹ Tô kể chuyện nhà bác cả của Chân Miêu Hồng, chỉ kể Quý Vân Vân ly hôn ba . "Ngày thấy tuy ngang bướng nhưng ai dè thành cái tính ." Thím Dương .

 

"Còn do , thì đứa con gái cũng tính y hệt." Mẹ Tô trả lời. "Chẳng thế thì , chẳng là lấy vợ thì xem giống còn gì. Mẹ vợ như thế nào thì con gái y chang như thế, câu quả đúng chứ chẳng sai." Thím Dương tiếp: " sinh con gái chứ đứa con gái mất mặt gia đình như , thì đánh cho một trận thừa sống thiếu chết! Sống như thì còn tác dụng gì!"

 

"Ai , thế thì sống ý nghĩa gì chứ?" Mẹ Tô đáp lời.

 

"Chẳng đợt đồn rằng đem tiền nuôi cháu ngoại ? cũng mơ hồ, chẳng hiểu đầu cua tai nheo thế nào, ai ngờ bên trong lắm chuyện đến thế. cũng từng thấy hổ , nhưng từng gặp ai trơ trẽn như . Hai đứa con trai chẳng con ruột của chồng, kể thì đàn ông cũng đáng thương, vớ loại coi như nhà tan cửa nát." Thím Dương lắc đầu.

 

Mẹ Tô tiếp lời, giọng đầy vẻ chán chường: "Đâu chỉ ông , còn trai của con rể Kiến Quân nữa chứ. Vốn dĩ còn trông nom tiệm cho Kiến Quân tử tế lắm, nhân cách cũng , nhưng dây dưa với Quý Vân Vân xong thì thành cái dạng gì? Làm rùm beng đến nỗi vợ ly hôn bỏ theo khác , mấy đứa con cũng dạt công ăn lương, chắc là cả đời cũng về !"

 

"Cái con nó hại bao nhiêu chứ?" Thím Dương cảm thán, lắc đầu ngao ngán.

 

"Nó hại ai cũng chẳng bận tâm, nhưng nếu dám bén mảng đến hại con gái thì sẽ tha cho nó !" Mẹ Tô kiên quyết .

 

"Bà cứ yên tâm , bình thường lúc ba thằng bé vắng mặt thì trông giúp ." Thím Dương trấn an.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-560.html.]

 

"Ừ, chuyện quả thực cần bà trông nom giúp. Cái con bé Đan Hồng đây tính cách đáo để lắm, đổi liền biến thành cục bột ai cũng bắt nạt , chọc cho tức điên lên đó." Mẹ Tô thở dài.

 

Thím Dương hiền: "Tính cách đây của con bé đúng là quá đáng thật, nhưng giờ thì , ai cũng bắt nạt thì cũng . Ai dám bắt nạt Đan Hồng chứ? Hơn nữa Đan Hồng cũng đối xử với trong thôn, bà khắp thôn mà xem, cũng chỉ bà lão mới dám chọc tức nó thôi."

 

"Sau cứ đưa tiền qua đó là , cũng mong nó đừng về đây nữa. Lần về đây bốn đứa con trai của đều chịu khổ. Hôm nay cô em dâu thứ tư còn chạy về thăm Đan Hồng nữa đó." Mẹ Tô kể.

 

"Mất công từ xa về thăm cũng coi như lòng . Qua đó cũng thể thấy Đan Hồng quan hệ với em dâu , hơn nhiều so với thời của chúng . Thời chúng mà gặp đánh cũng coi như lắm ." Thím Dương nhận xét.

 

"Giờ xã hội đổi , chúng đây cách nào khác. Một nhà đông chen chúc, một miếng cơm cũng xẻ đôi ba. Đánh qua cũng chẳng vì miếng ăn chỗ ở ? Giờ nhà nào sống nhà nấy, tình cảm đương nhiên còn như đây nữa ." Mẹ Tô đáp lời.

 

" thấy tuy Đan Hồng gầy một chút, nhưng tinh thần . Kiến Quân hôm nay cũng ngoài , chắc là ." Thím Dương thêm.

 

"Ừ, hỏi nó , nó . trong lòng vẫn yên tâm chút nào, nếu như thì tại đang yên đang lành nhập viện dài ngày như thế? thấy tìm lúc nào đó đưa nó khám ở Bắc Kinh mới ." Mẹ Tô bắt đầu lo lắng.

 

Thím Dương gật đầu đồng tình: "Đương nhiên , tới Bắc Kinh khám mới yên tâm . Bên đó cái gì cũng tân tiến mà."

 

Tối đó, Mẹ Tô về nhà kể chuyện với con gái .

 

Tô Đan Hồng bất lực: "Mẹ, thực sự cần ạ, con là con mà, nếu như chuyện gì thì lẽ nào con ?"

 

"Con còn tưởng là thần y chắc, hôn mê nhiều ngày như chuyện gì ? Vẫn nên Bắc Kinh khám xem thế nào cho chắc chắn." Mẹ Tô kiên quyết khuyên nhủ.

 

"Năm nay con thời gian rỗi rãi, đợi sang năm ạ." Tô Đan Hồng đáp lời. Cuối tháng mổ lợn , tháng cũng bắt đầu mổ dê. Còn cả thịt muối cô cũng bắt đầu , bận tối mắt tối mũi luôn.

 

Lúc Quý Kiến Quân trở về cũng tình cờ thấy vợ tới chuyện , gật đầu : "Mẹ cứ yên tâm , tháng hai con sẽ đưa Đan Hồng Bắc Kinh một chuyến."

 

Đi viện tháng Giêng thì cho lắm, đợi sang tháng Hai là nhất, lúc đó cũng bớt bận hơn.

 

Nghe , Mẹ Tô mới hài lòng, dặn dò: "Đan Hồng bảo chuẩn thịt muối , sẽ ở giúp con một tay. Con cứ quan sát thôi, đừng động tay , gọi thêm mấy nữa đến phụ là đủ ."

 

"Năm nay sẽ thịt muối nữa ạ." Quý Kiến Quân lắc đầu quả quyết.

 

"Sao ?" Tô Đan Hồng khỏi thắc mắc. Thấy sắc mặt Quý Kiến Quân, cô liền hiểu , ngay: "Anh ? Mẹ sẽ ở giúp một tay mà. Hơn nữa, dù em tự động tay thì cũng , đừng coi em là búp bê sứ chứ."

 

"Vậy thì , nhưng đừng nhiều quá." Quý Kiến Quân đành nhượng bộ.

Mèo Dịch Truyện

 

"Anh đừng mà chỉ huy linh tinh. Một là nhúng tay , hai là thật nhiều." Tô Đan Hồng lườm một cái đầy ẩn ý: "Thịt lợn phụ trách chở về đó, đừng mua ít quá. Không thì trời đông giá rét thế , em tự một chuyến đấy."

 

 

Loading...