Trọng sinh làm giàu - Chương 556
Cập nhật lúc: 2025-09-24 00:07:50
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dọc đường, Tô Đan Hồng hỏi han về chuyện mấy ngày qua. Cô cũng thắc mắc tại bỗng dưng ngất . "Không , bác sĩ em chỉ là quá đau buồn nên mới ảnh hưởng đến tâm lý và sức khỏe thôi. Anh với bọn trẻ, chỉ dặn em sang nhà ở tạm." Quý Kiến Quân giải thích. Mọi chuyện xảy quá đột ngột, kịp lo cho ai, vội vã lái xe đưa cô đến bệnh viện. Anh chỉ kịp đưa chìa khóa nhà cho thím Dương hàng xóm, nhờ thím gọi Tô sang nhà ở, còn những chuyện khác thì thể để tâm trong suốt ba ngày cô hôn mê, chỉ gọi điện thoại về hỏi thăm.
Tô Đan Hồng liếc đàn ông bên cạnh một cái, khẽ : "Làm mệt ."
"Không , gì mà mệt mỏi chứ." Quý Kiến Quân đáp. Tô Đan Hồng bắt đầu tự bắt mạch cho , đó cô nhíu mày, chuyện gì ? Tuy mạch suy yếu, nhưng định, cô đột ngột hôn mê suốt ba ngày liền?
Hơn nữa kinh nguyệt đến, tâm trạng cô bực bội lạ thường, đây là chuyện từng . Trước , mỗi khi đối phó với Mẹ Quý, cô sẽ chọn những thủ đoạn nhẹ nhàng, khéo léo hơn, nhưng cô xử sự quá cực đoan. Lại còn giận dỗi Quý Kiến Quân nhiều ngày như , thậm chí còn chia giường với suốt mấy hôm liền?
Quý Kiến Quân xoa xoa vầng trán, cảm thấy bối rối, mấy ngày nay, cô trở nên khác lạ như ?
"Sao thế, em thoải mái ?" Quý Kiến Quân vội hỏi. "Không , cứ lái xe cẩn thận." Tô Đan Hồng đáp.
Quý Kiến Quân cô một cái, khi xác định vấn đề gì mới tiếp tục lái xe.
Sau khi về tới nhà, Quý Kiến Quân liền nhanh chóng đỡ cô xuống. Cơ thể Tô Đan Hồng vẫn còn yếu nên cũng thuận theo . "Con về ? Cơ thể con thế nào ?" Mẹ Tô đón, mặt đầy lo lắng hỏi.
Mấy ngày nay bà lo c.h.ế.t , nhưng nhà cửa cũng cần trông coi, bà thể khỏi .
"Mẹ, con , đừng lo lắng." Tô Đan Hồng trấn an. Thím Dương hàng xóm cũng thấy tiếng động, liền vội vã chạy sang: "Đan Hồng đấy , con thế nào ?" "Mẹ nuôi, cơ thể con khỏe lắm, , cần lo cho con." Tô Đan Hồng đáp. "Không thì , thì . Kiến Quân, mau ôm Đan Hồng nghỉ ngơi ." Thím Dương .
Tô Đan Hồng gật gật đầu, để Quý Kiến Quân ôm cô nhà.
Ba ngày , Tô Đan Hồng Quý Kiến Quân đưa bệnh viện, chuyện gấp gáp như thế, hơn nữa còn là buổi tối. Anh chỉ kịp gọi thím Dương sang dặn Mẹ Tô đến đây trông nhà, đó là biệt tăm ba ngày. Điều khiến cả thôn dấy lên một hồi sóng gió hề nhỏ, ai ai cũng đang đồn đoán rốt cuộc chuyện gì xảy ?
Tối hôm Tô Đan Hồng ngất xỉu, Quý Kiến Văn và Quý Mẫu Đan vẫn còn ở đó. Khi tin, Quý Kiến Quân lái xe đưa Tô Đan Hồng mất .
Cụ thể cô đến thì ai , nhưng Quý Kiến Văn cũng hỏi vài điều từ thím Dương. Thím Dương là do cơ thể Đan Hồng khỏe nên mới đưa cô viện kiểm tra.
thím Dương cũng ngờ chuyện nghiêm trọng đến mức biệt tăm ba ngày trời!
Hơn nữa, Mẹ Tô cũng chạy tới ngay tối hôm đó. Lúc , ít lời đồn đãi vớ vẩn truyền , rằng Tô Đan Hồng chồng chọc giận đến mức ngất xỉu.
Mẹ Quý đương nhiên chịu nhận , cho rằng Tô Đan Hồng đang giở trò, tranh thủ lòng thương hại, còn mắng cô bất hiếu, dám khó dễ bà !
Mẹ Tô giận dữ ngừng, trực tiếp cãi vã kịch liệt với Mẹ Quý, là kiểu rằng lao , còn chút tình nghĩa nào. Mẹ Quý đúng thật là đối thủ của Mẹ Tô, trực tiếp đè mà đánh. Cuối cùng vẫn là mấy thím Dương can ngăn. xem hai bên cũng kết thù oán với .
Quý Kiến Quân đưa Tô Đan Hồng vắng ba ngày liền. Ban đầu, trong thôn còn xem đó như một vở kịch , nhưng về , những lời xì xào bàn tán bắt đầu rộ lên. Đi biệt tăm ba ngày, đây chuyện nhỏ!
Tin Quý Kiến Quân đưa Tô Đan Hồng về nhanh chóng lan khắp thôn. Ngay cả ba Quý, thường ngày chỉ ở núi, cũng đặc biệt xuống tận nơi thăm hỏi nàng dâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-556.html.]
Ba Quý thở dài, Tô Đan Hồng : "Đan Hồng , ba con chịu nhiều ấm ức, nhưng ba rõ ràng với cái bà già , bà sẽ còn gây phiền phức trong nhà nữa. Con cứ chăm sóc cơ thể cho thật , các bé Nhân Nhân còn nhỏ lắm, cần mà."
Tô Đan Hồng khẽ lắc đầu, đáp: "Dạ ba, con ạ. Con , cũng hiểu chuyện thành thế nữa..."
Ba Quý chỉ gật đầu nhẹ thêm gì, liền về núi. Lát , Phùng Phương Phương, Quý Mẫu Đan và Vương Hồng Hoa cũng kéo đến. Tô Đan Hồng trấn an các chị em, bảo họ cứ yên tâm, trời tối , nên về nghỉ ngơi.
Thấy , Quý Mẫu Đan và Phùng Phương Phương vẫn nấn ná về, nhịn mà sốt ruột hỏi: "Đan Hồng, em thấy trong đó?"
Họ thật lòng thương cô em dâu , một phụ nữ hiền lành thấu tình đạt lý.
Hơn nữa, chỉ mới ba ngày gặp mà Tô Đan Hồng gầy sọp trông thấy. Chiếc cằm vốn tròn trịa giờ đây hóp , sắc nét hơn. "Không ạ," Tô Đan Hồng khẽ lắc đầu trấn an.
Quý Mẫu Đan bực lên tiếng: "Này em em cũng thật là, gì ấm ức thì cứ , cứ nghẹn trong lòng gì? Bà già giới hạn, lấy tiền của chúng để trợ cấp cho cháu ngoại của bà , thì chúng cần gì nể nang bà nữa chứ? Lúc đó chị với chị dâu cả đây cũng thèm cho bà sắc mặt !"
Phùng Phương Phương liền huých nhẹ tay cô em chồng, nhíu mày trách: "Giờ mà còn nhắc chuyện đó gì !"
Chuyện Quý lén lút trợ cấp cho cháu ngoại, chính là do Vân Lệ Lệ gọi điện về kể ngày hôm qua. Lúc đó, Quý Kiến Văn đưa Quý về , Vân Lệ Lệ cũng tin Tô Đan Hồng Quý Kiến Quân đưa khám.
Trong một ngày, Vân Lệ Lệ gọi về hai cuộc, đều do Phùng Phương Phương máy. Mãi đến hôm qua, cô mới tức giận tự trách mà kể hết chuyện Quý trợ cấp cho Vân Hạo. Nghe xong, Phùng Phương Phương liền kể cho Quý Mẫu Đan, và hai cùng xả một trận mắng chửi Quý thương tiếc.
Phùng Phương Phương dịu giọng an ủi: "Đan Hồng , em đừng nghĩ nhiều quá. Trong lòng bà chúng , thì chúng cũng chẳng cần để ý đến bà gì. Cái tiền , chúng lấy một chút cũng chẳng mà."
"Vâng, em ạ," Tô Đan Hồng gật đầu, trong lòng cũng hiểu vì Quý ngại đủ tiền tiêu vặt như .
Tô Đan Hồng thêm: "Các chị cứ về nghỉ ngơi sớm chút , bên em Kiến Quân với em ." Nghe , Quý Mẫu Đan và Phùng Phương Phương mới yên tâm trở về. Dưới bếp, Tô đang tất bật chuẩn đồ ăn. Còn về phần Quý Kiến Quân, Tô Đan Hồng 'bắt' tắm. Cả sực nức mùi mồ hôi, râu ria lồm xồm, trông thực sự tiều tụy và phong trần.
Nhìn như , chẳng ai chợp mắt bao nhiêu ngày , trong mắt chi chít tơ máu. Mẹ Tô nhanh tay nấu xong nồi cháo thịt nạc, lúc Quý Kiến Quân cũng tắm rửa, cạo râu tươm tất bước . Cả tinh thần hơn hẳn.
Thấy Tô, Quý Kiến Quân liền hỏi: "Mẹ ăn gì ạ?"
Mẹ Tô mỉm : "Mẹ ăn . Các con mau ăn , cháo vẫn còn ấm. Đan Hồng, con ăn cùng Kiến Quân ."
Quý Kiến Quân gật đầu đồng ý. Hai vợ chồng cùng ăn cháo. Tô Đan Hồng chỉ ăn hai chén là thể nuốt thêm nổi nữa, chỗ còn đều để Quý Kiến Quân giải quyết.
Thấy Quý Kiến Quân chén sạch ba bát cháo, Tô Đan Hồng tạm , liền với : "Mẹ ơi, bọn con nghỉ ngơi . Mẹ để ý cửa nẻo giúp con nhé."
Mèo Dịch Truyện
Mẹ Tô vỗ về: "Yên tâm các con, cứ việc ngủ cho ngon. Mọi chuyện còn cứ để lo."