Trọng sinh làm giàu - Chương 552

Cập nhật lúc: 2025-09-24 00:07:45
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mặc dù mắt đúng là thiếu tiền, nhưng những con heo đang nuôi núi vẫn thể xuất chuồng. Chúng cần tiếp tục vỗ béo đến tháng 12, lúc đó mới thịt thì giá sẽ tương đối cao, hơn nữa cũng nặng thêm ít cân.

 

Bây giờ lúa trong đất thu hoạch xong, khi thu hoạch rau màu, đất sẽ trồng cải trắng. Những loại rau đến lúc đó cũng thể dùng thức ăn cho heo.

 

Hiện tại, họ còn thu mua thêm khoai lang của trong thôn. Chẳng qua, mỗi thu mua khoai lang, Quý Kiến Quân đều ghi sổ .

 

Anh cũng khất nợ lâu. Chờ bán hết heo là sẽ trả tiền ngay.

 

Một, hai tháng gần đây, Quý Kiến Quân tay quá mạnh. Những việc ai nấy cũng rõ như ban ngày. Chưa khu đất du lịch thành công đổ nhiều tiền đến thế. Quý Kiến Quân nhiều tiền như , điều ngoài, trong dự đoán của .

 

Suy cho cùng, từ đến nay, công việc ăn của vẫn luôn thuận lợi. Số tiền tích cóp mười mấy năm, chắc hẳn bây giờ dồn hết đây .

 

Hiện tại hết tiền cũng là điều bình thường, bởi giờ Quý Kiến Quân từng khất nợ ai bao giờ.

 

Đây là đầu tiên, hơn nữa cũng là cùng thôn, đương nhiên họ cũng so đo nhiều.

 

Vả , Quý Kiến Quân hứa, chờ bán hết heo sẽ thanh toán.

 

Các công việc khác giao cho công nhân . Trước mắt, Quý Kiến Quân bắt tay chuyên tâm nấu bánh a giao.

 

Dựa theo tốc độ của , một tháng thể kiếm hai nghìn đồng. Số tiền cũng thể dùng khi cần kíp.

 

Tô Đan Hồng cũng để mặc .

 

bảo nên từng bước một, mất một hai năm mới thành. xong xuôi tất cả trong năm nay, nhất quyết thỏa đáng thứ, nên bây giờ thiếu tiền cũng là điều tất yếu.

 

Số tiền họ kiếm đây đều dùng để mua bất động sản, và năm còn thể thu về một khoản tiền cho thuê nhà. Hơn nữa, khi bán xong heo, cô còn thêm thịt khô, cùng với các khoản thu khác, năm gia đình họ sẽ còn lo lắng về vấn đề tài chính nữa.

 

Quý Kiến Quân đồng tình, tranh thủ năm nay tất việc.

 

Phải rằng bây giờ chỉ nợ tiền của bà con trong thôn, chi phí vật liệu xây dựng còn đang thiếu một khoản lớn. Khoản đầu tư cho trại nuôi ngựa quả thực lớn, hề nhỏ một chút nào.

 

Thế nhưng, Tô Đan Hồng cuối cùng vẫn thương chồng, vẫn hết lòng giúp chồng. Cô nghĩ, thể để gánh vác một chứ? Mỗi ngày cô đều chế biến ngừng những mẻ bánh a giao, khiến khách hàng ở Bắc Kinh ngạc nhiên hỏi, dạo bánh a giao dồi dào đến thế? Lâm Nhất Vi đáp: "Chị chủ bảo bây giờ trời lạnh, bánh a giao bồi bổ sức khỏe, giữ ấm cơ thể, nên thêm nhiều để gửi lên đây đó ạ."

 

Giá thị trường của bánh a giao . Mặc dù mỗi ngày đều nhiều như , nhưng bánh dư cũng chẳng đáng là bao. Huống hồ, ở thành phố Đại Học, bánh a giao bao nhiêu cũng hết veo.

 

Cứ thế, họ bận rộn từ tháng Mười Một sang tháng Mười Hai. Mười Hai dương lịch cũng chính là tháng Mười Một âm lịch, tiết trời giờ đây chuyển sang đông, lạnh buốt.

 

Những ruộng cải trắng cũng thu hoạch và chất đầy lên núi để dành cho đàn heo.

 

Tháng bận, nhưng kết quả thu về cũng vô cùng khả quan. Khi Quý Kiến Quân tính sổ sách, Tô Đan Hồng thấy vẻ vui vẻ, tâm trạng tệ chút nào.

 

Cô cũng lấy sổ sách xem, mỉm : "Mấy món bánh a giao đúng là nguồn thu nhập chính của chúng đấy nhỉ."

 

Tháng , chỉ riêng doanh thu từ bánh a giao chạm mốc hai nghìn bảy. Đương nhiên, con bao gồm cả phần doanh thu từ bên chị Hứa. Thêm đó, nguyên liệu để A Giao Cao và bánh a giao tháng đều là Tô Đan Hồng tích trữ từ . Tháng mua thêm a giao, nên về cơ bản là lãi ròng.

 

Còn các khoản thu nhập khác, trừ khoản chi trả lương nhân viên, thì tổng thu nhập ròng của tháng cũng đạt gần mười ba nghìn đồng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-552.html.]

Mười ba nghìn cũng thể giải quyết những khoản chi cấp thiết, vì tháng khi bán heo, họ sẽ thêm một khoản tiền lớn.

 

Quý Kiến Quân thích nợ ai thứ gì, cũng thanh toán dứt điểm khoản tiền khoai lang nợ bà con trong thôn đó. Khoản nợ thực nhiều lắm, tổng cộng cũng chỉ vỏn vẹn hơn một nghìn đồng.

 

ngay cả tiền nhỏ tháng cũng thể xoay sở kịp, thể hình dung lúc đó khó xử đến mức nào.

 

Tiền nợ trả hết, nhưng chi phí vật liệu xây dựng thì vẫn còn là một con khổng lồ đang chờ. Những khoản đó sẽ chờ đến khi xây xong trại nuôi ngựa bên , khi công trình thiện, sẽ thanh toán một duy nhất.

 

Năm nay kinh tế gia đình họ quả thực eo hẹp. Sáu nghìn đồng tiền phí sinh hoạt cho ông Trương một năm đều đưa một đầu năm, nên những tháng tiếp theo cần bận tâm, chỉ chờ đến năm cấp tiếp. Riêng Quý thì mỗi tháng đều nhận khoản chu cấp riêng.

 

Bây giờ là tháng Mười Một, cái lạnh ngày càng cắt da cắt thịt. Mẹ Quý trông nom nhà cửa, thường xuyên hỗ trợ cháu ngoại. Vậy nên, hai trăm đồng mỗi tháng căn bản là chẳng đủ chi tiêu.

 

Còn về một trăm đồng tiền Vân Lệ Lệ đưa, bà cũng hề đụng đến, vẫn cất kỹ.

 

Thế nên hôm nay bà bỏ qua Vân Lệ Lệ, gọi thẳng điện thoại về, dặn Quý Kiến Quân đến nhận. năm nay đập chứa nước bên đang trong mùa vớt cá, Quý Kiến Quân đập chứa nước từ sớm tinh mơ, nên Tô Đan Hồng là máy. Thế nhưng, hôm nay Tô Đan Hồng đúng kỳ kinh nguyệt, trong lòng cô chút khó chịu, tâm trạng chẳng mấy vui vẻ.

 

"Sao là cô? Kiến Quân ?" Mẹ Quý nhíu chặt mày, hỏi thẳng.

 

"Kiến Quân nhà, bên công trường đập nước . Mẹ chuyện gì thế ạ?" Tô Đan Hồng là bà , cũng chẳng dài dòng, hỏi thẳng.

 

"Từ nay mỗi tháng đưa 300 đồng chi phí sinh hoạt, 200 đồng đủ tiêu!" Mẹ Quý cũng chẳng nhiều với cô, trực tiếp giá.

 

"200 đồng đủ cho một tiêu, thậm chí còn dư . Mẹ thấy ?" Tô Đan Hồng nhàn nhạt đáp.

 

Bây giờ giá cả hàng hóa tăng nhanh thật, nhưng tự mua đồ ăn về nấu, cho dù mỗi ngày đều thịt, thì một tháng 200 đồng vẫn là quá đủ .

 

Chẳng hạn như tiền sinh hoạt phí đại học của Quý Tiểu Đông, mỗi tháng cũng chỉ 200 đồng.

 

Thằng bé là một con trai đang tuổi ăn tuổi lớn còn như thế, Mẹ Quý một bà già thì cần bao nhiêu cho đủ?

 

Hơn nữa, bà chỉ mỗi đứa con trai là Kiến Quân nhà cô.

 

" đủ là đủ! Làm , chẳng lẽ chút tiền đó cô cũng cho? Cô tự xưng là hiếu thảo , đây là sự hiếu thảo của cô đó ?" Mẹ Quý khẩy, giọng điệu mỉa mai.

 

"Mẹ gì thì tùy. Còn về chi phí sinh hoạt, nhà con chi 200 ít. Nếu cần thì cứ lấy, thì thôi." Tô Đan Hồng .

 

"Cô dám chuyện với như ?" Mẹ Quý , lập tức lạnh giọng.

 

"Vậy chờ Kiến Quân trở , bảo chuyện với ." Nói xong, Tô Đan Hồng một chút do dự, trực tiếp cúp điện thoại.

 

là tưởng cô là quả hồng mềm, nắn bóp thế nào cũng . Cô lúc thật xem Quý Kiến Quân chịu chi cho bà 300 đồng chi phí sinh hoạt mỗi tháng !

 

Mỗi tháng nhà cô kiếm ít, đừng 300, cho dù là 500 đồng chi phí sinh hoạt, thì cũng thể lấy . Chỉ là, tiền thì lấy , nhưng còn xem đáng . Nếu đáng thì đừng hòng cô rút dù chỉ một xu. Lần cô cứ mặc kệ, tùy hứng một phen!

 

Cú cúp máy dứt khoát đúng là chọc trúng tổ ong vò vẽ, Mẹ Quý ở đầu dây bên lập tức bùng nổ cơn giận.

Mèo Dịch Truyện

 

Vân Lệ Lệ vốn dĩ hề , nhưng cô quen bà chủ quán quà vặt. Giữa trưa, khi đóng cửa hàng quần áo trở về, ngang qua quầy bán quà vặt, bà chủ kể cho cô chuyện .

 

 

Loading...