Trọng sinh làm giàu - Chương 544
Cập nhật lúc: 2025-09-24 00:07:37
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đây là em trai thứ ba nhà cháu, tên là Quý Tường, tên ở nhà là Tường Tường." Tề Te nhanh nhẹn giới thiệu với ông Cao.
Tường Tường sang ông Cao, lễ phép : "Đây chắc là ông Cao ạ? Mẹ cháu dặn cháu lên mời ông xuống ăn cơm."
Ông Cao hiền: "Làm phiền cháu ."
"Không phiền ạ!" Tường Tường xua tay.
"Thu dọn một chút về nhà ăn cơm thôi." Quý Kiến Quân lên tiếng.
Sau đó bắt đầu thu xếp đồ đạc. Mấy thứ cần thiết cùng với những hàng hóa khác khi sắp xếp và đóng gói xong xuôi, ngày mai thể chở tiêu thụ .
Cha Quý về nhà ăn cơm cùng . Ông đến vườn trái cây thứ nhất, nơi Quất Tử phụ trách nấu nướng. Bác Quý và em trai cha Quý cũng đến đây dùng bữa. Quất Tử ăn xong thì dọn dẹp bát đũa mới xuống núi. Hơn nữa, tay nghề của Quất Tử cũng tồi, nên ông cũng thường ăn cơm bên đó.
Hôm nay trong nhà vô cùng náo nhiệt, Tô Đan Hồng chuẩn nhiều món ngon, là thịt cá. Nào là một con gà nướng vàng ươm, hai con cá lớn mỗi con nặng chừng một ký, một đĩa tôm hấp tỏi thơm lừng, còn sườn xào chua ngọt hấp dẫn, rau xanh xào và nộm mộc nhĩ trộn lạnh cũng thể thiếu. Chưa kể còn một đĩa đậu đũa xào mỡ lợn và một nồi canh đậu đen hầm đuôi heo nghi ngút khói.
Cả một bàn ăn lớn đầy ắp những món ngon bày biện . Ngay cả ông Cao đến từ thành phố lớn cũng bất ngờ tài nghệ nấu nướng của Tô Đan Hồng.
"Nấu nhiều đồ ăn như ." Ông Cao liên tục thốt lên.
Tô Đan Hồng đáp: "Bác đừng nghĩ thế là nhiều, chừng bọn trẻ ăn hết veo chứ, khi thêm vài đĩa nữa cũng chẳng thành vấn đề!"
Quý Kiến Quân thầm vợ với ánh mắt đầy ơn. Hôm nay bác Cao từ xa tới, đương nhiên tiếp đãi thật chu đáo, và vợ sức giúp đỡ .
Tô Đan Hồng nhận lấy ánh mắt trìu mến của chồng, đó hỏi: "Lần để chai rượu Mao Đài ở thế?"
"Nhân Nhân lấy nhé!" Quý Kiến Quân liền .
Quý Phúc lấy rượu, đó Quý Kiến Quân và ông Cao cùng nâng ly. Ông Trương cũng nhấp vài chén. Riêng Quý Tiểu Đông thì uống, bé chỉ chú tâm việc thưởng thức đồ ăn.
Tay nghề của (thím Ba) quá đỉnh, món gì cũng ngon.
Yên Nhi cũng đói bụng. Làm việc bận rộn cả buổi núi, bây giờ món ăn ngon như , nên lũ trẻ đều ăn uống vui vẻ. Tô Đan Hồng ngoài một lát nhanh chóng trở về, tay còn cầm một chai nước giải khát, xem như là món quà khiến bọn nhỏ vô cùng thích thú.
Quả nhiên lũ nhỏ vui mừng khôn xiết, ăn đồ ăn uống nước ngọt, vô cùng ngon miệng. Ông Cao : "Sinh nhiều đứa thế , cháu quả là phúc."
Ông nhắc đến đương nhiên là ba đứa Quý Phúc, Tê Tê và Tường Tường. Những đứa trẻ khác, ông cũng rõ đều là con cái của em họ hàng bên nhà Kiến Quân. Tuy bề ngoài giống ba em Quý Phúc, nhưng đường nét gương mặt vẫn ẩn chứa đôi phần huyết thống.
"Bọn trẻ nghịch ngợm lắm ạ, chẳng lúc nào là yên tĩnh cả." Quý Kiến Quân đáp.
"Con trai hiếu động một chút mới chứ. Bác thấy mấy đứa nhỏ nhà cháu ngoan, thông minh lanh lợi đáo để." Ông Cao vui vẻ nhận xét.
"Thôi bác đừng khen tụi nhỏ nữa, là đứa nào đứa nấy cái đuôi vểnh ngược lên trời mất thôi." Tô Đan Hồng trêu. "Dù thì, vẫn là vợ Kiến Quân cháu dạy dỗ chúng khéo." Ông Cao vẫn một mực khen ngợi.
Dù chỉ ở vỏn vẹn hai tiếng đồng hồ, nhưng ông Cao rõ khí trong nhà Kiến Quân ấm cúng đến nhường nào. Hơn nữa, ông vẫn luôn tin rằng, phúc khí của một gia đình lớn nhỏ, đều thể hiện qua phụ nữ chủ trong nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-544.html.]
Chẳng cần cũng , vợ như Đan Hồng hậu thuẫn, Kiến Quân chắc chắn sẽ nên chuyện lớn, đúng là phát đạt.
Tô Đan Hồng mỉm , mời ông ở : "Tối nay bác cứ ngủ nhà chúng cháu cho tiện."
"Thôi cần , Kiến Quân mới xây xong khu nhà trọ mới đó ? Bác qua đó ở, tiện thể thăm thú luôn." Ông Cao từ chối khéo.
Nghe , Quý Kiến Quân cũng gật đầu đồng ý: "Ở đó cũng ạ, điều kiện khá ." Bữa cơm cuối cùng chỉ còn bốn đàn ông: ông Trương, Quý Kiến Quân, ông Cao và Quý Tiểu Đông. Những khác ăn no và tản mát đó. Tô Đan Hồng thì bếp nấu canh giải rượu, chuẩn sẵn để lát nữa mấy "chiến hữu" bên ngoài tán gẫu xong, mỗi một chén là .
Ông Cao chủ yếu nhấn mạnh, nếu mở khu du lịch bên , nhất định xây một trường đua ngựa. Có thể thu phí, nhưng một khi thiện, chắc chắn sẽ thu hút nhiều du khách.
Hồ chứa bên cạnh cũng cần chuẩn sẵn cần câu và các dụng cụ khác để khách thể thuê. Các vật dụng và gia vị cho khách nướng đồ cũng chuẩn đầy đủ.
Những hạng mục còn thì để tùy ý du khách lựa chọn. Cuộc trò chuyện kéo dài từ sáu giờ rưỡi đến tám giờ. Khi Tô Đan Hồng dặn Tề Tề và Yên Nhi dọn dẹp bát đũa xong xuôi, mấy ông vẫn còn đang bàn luận hăng say.
"Tối nay Tiểu Đông cháu cũng sang bên khu nhà trọ đó ngủ luôn ." Quý Kiến Quân thấy trời khuya, liền đề nghị.
"Vâng ạ." Quý Tiểu Đông gật đầu lia lịa: "Vậy cháu về tắm rửa ." Quý Kiến Quân dặn Tiểu Đông cứ về tắm rửa , còn ông Cao thì tắm xong ở nhà , sẽ bộ qua khu nhà trọ bên đó ngủ.
Ở khu nhà trọ, Tô Đan Hồng cũng khéo léo trồng ít cỏ đuổi muỗi trong bốn vườn hoa, hiệu quả vô cùng . Thêm nữa, mỗi phòng đều màn chống muỗi, nên dù muỗi cũng chẳng thể cắn ai.
Ông Cao tắm rửa xong, Quý Kiến Quân liền dẫn ông sang khu nhà trọ, tiện thể mang theo một ấm đun nước. Bởi lẽ, khi từ núi trở về, ông vẫn nghỉ ngơi, còn uống rượu suốt buổi, nên đương nhiên cần ngủ sớm một chút.
Quý Kiến Quân dặn Quý Tiểu Đông sang ngủ cùng bên khu nhà trọ đó, dặn dò nếu bất cứ chuyện gì thì báo cho một tiếng. Thế nên, Tiểu Đông sắp xếp ngủ ở phòng ngay cạnh phòng ông Cao.
Chất lượng giấc ngủ của ông Cao , mới đặt lưng bao lâu chìm giấc nồng. Quý Kiến Quân đưa chìa khóa khu nhà trọ cho Quý Tiểu Đông, bởi vì cửa ở đây đều cần chìa khóa mới mở .
Lúc Quý Kiến Quân về đến nhà, ông Trương lên núi nghỉ ngơi. Yên Nhi và Viện Viện thì ngủ chung một phòng ở tầng một. Còn ba em trai , mỗi đứa một phòng riêng, trừ khi bất đắc dĩ lắm, bằng thì bọn chúng nhất định "xí" cho bằng một căn phòng của riêng , đặc biệt là hai nhóc Tề Tề và Tường Tường.
Thực bây giờ vẫn còn khá sớm, mới chỉ chín giờ tối. Chẳng qua ban ngày việc cũng khá mệt mỏi, nên ai nấy đều lên giường nghỉ ngơi sớm.
Mèo Dịch Truyện
"Hôm nay em vất vả , vợ ." Quý Kiến Quân , định ôm lấy cô. Tô Đan Hồng nhíu mày vì mùi rượu nồng nặc : "Nhanh tắm !"
Quý Kiến Quân chỉ còn cách lời, khẽ khổ. Ánh mắt của vợ lúc chỉ đơn thuần là ghét bỏ mùi rượu, mà còn mang theo sự kiên quyết khoan nhượng. Nếu chịu tắm rửa sạch sẽ, tối nay chắc chắn sẽ ngủ ghế sofa.
Tắm gội sạch sẽ xong, mùi rượu tan biến, Tô Đan Hồng mới "ân xá" cho lên giường. "Tiểu Đông sắp khai giảng ," cô dặn dò, " nhớ đưa thằng bé nhập học đại học, và mang theo đầy đủ học phí, sinh hoạt phí cho nó nhé."
Năm nay Quý Tiểu Đông đỗ đại học, thậm chí còn đạt điểm chuẩn một trường danh tiếng. Tuy điểm chỉ vặn chạm mốc sàn, nhưng dù đó cũng là một ngôi trường tiếng tăm lẫy lừng ở Thành phố Đại Học. Học phí đại học và chi phí sinh hoạt cho sinh viên chẳng hề rẻ chút nào, những khoản tiền lớn như thế thì Phùng Phương Phương thể chi trả nổi.
"Ừ," Quý Kiến Quân khẽ đáp, đoạn thêm nửa đùa nửa thật: "Đợi Tiểu Đông trường kiếm tiền, chắc chắn trả khoản cho chúng ."
Tô Đan Hồng phì , véo nhẹ cánh tay : "Còn cố tình cho em , nghĩ em thật sự tiếc mấy nghìn đồng hả?"
Nghe năm ngoái học phí đại học một năm chỉ hơn chín trăm đồng, mà năm nay tăng vọt lên hai nghìn đồng. Tốc độ tăng phi mã khiến vô gia đình giật lo lắng. Ngay cả những gia đình buôn bán, kinh doanh sản xuất, chi khoản tiền cũng chẳng chuyện nhỏ, huống hồ là những nông dân quanh năm chỉ trông mảnh đất cằn cỗi!