Trọng sinh làm giàu - Chương 540

Cập nhật lúc: 2025-09-24 00:07:33
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tường Tường cần tập trung học tập.

 

"Ở nhà thêm vài ngày nữa con." Tô Đan Hồng dịu dàng .

 

nhiều thời gian ở bên con trai lớn của .

 

"Ừm, cứ ở vài ngày hẵng học con nhé." Quý Phúc cũng gật đầu đồng tình.

 

Ông Trương cũng ý kiến gì, ở thêm vài ngày thì cứ ở . Thư giãn một chút khi trở về thị trấn, nơi mà những ngày học hành bận rộn bắt đầu.

 

Hai vợ chồng ngoài mang theo một ít đặc sản Dương Châu trở về, những thứ khác thì . Hơn nữa, cũng chẳng gì tiện lợi để mang về, mà ở nhà cũng thiếu thốn những món ăn đó.

 

Ngược , Tường Tường bắt đầu thao thao bất tuyệt khoe khoang với các chị về bao nhiêu điều mới lạ, mắt ở bên ngoài, cũng như những nơi tuyệt mà thằng bé qua.

 

Thật , ngoài mấy ngày đầu du lịch vẻ hứng thú, những lúc khác thằng bé đều chẳng mấy thiết tha, thậm chí còn lải nhải rằng vui bằng ở nhà.

 

Vậy mà ngay khi trở về, nó bắt đầu khoe khoang đủ điều.

 

, Quý Kiến Quân cũng đưa con Tô Đan Hồng chơi đó đây, ghé thăm ít địa điểm xung quanh. Sau thời gian , một Tô Đan Hồng mới ở bên học đàn, còn hai cha con Quý Kiến Quân và Tường Tường thì chẳng rõ chơi. Buổi sáng họ ngoài, tối mịt mới trở về, cả hai đều đen sạm trông thấy.

 

Tô Đan Hồng rời nhà hơn một tháng, một quãng thời gian hề ngắn. Cô xem như chính thức bái sư học nghệ, nên chơi đàn cổ cũng sợ là tự học bài bản nữa. Thế là cô quyết định trở về, tiện thể mang theo ít nhạc phổ quý giá.

 

Trái , nữ giảng viên dạy đàn cổ cho cô tỏ vô cùng tiếc nuối. Bởi lẽ, Tô Đan Hồng chính là học trò thiên bẩm nhất mà cô từng gặp trong đời. Chỉ vỏn vẹn mười ngày dạy dỗ, cô thể tự trình tấu, hơn nữa còn tiết tấu rõ ràng, cuốn hút. Nếu đào tạo bài bản, tương lai chắc chắn sẽ trở thành một bậc thầy đàn cổ chân chính.

 

Chỉ tiếc là, Tô Đan Hồng mới học một thời gian về.

 

, cô giáo vẫn dặn Tô Đan Hồng rằng nếu dịp trở Dương Châu, hãy tìm cô , cô sẽ dạy miễn phí cho Tô Đan Hồng. Lần học tốn ít tiền, Tô Đan Hồng trả tận năm trăm, nhưng đổi , nữ giảng viên dạy nghiêm túc, ít nhất Tô Đan Hồng thể cảm nhận dốc hết tâm huyết, truyền dạy giấu giếm bất cứ điều gì.

 

Chỉ tiếc là trong quá trình truyền thừa văn hóa, ít phần thất lạc, nên những gì cô giáo vẫn đủ diện, thể sánh bằng những gì Tô Đan Hồng từng học ở kiếp .

 

giờ đây, với kinh nghiệm , Tô Đan Hồng xem như danh chính ngôn thuận bắt đầu chơi đàn để tiêu khiển. Sau , nếu ngành du lịch phát triển mạnh mẽ, nếu cô hứng thú, cũng thể ngẫu hứng tấu cho du khách một bản, coi như là một cách chào mừng họ đến với quê hương.

 

Tối hôm đó, bữa cơm, Tô Đan Hồng liền ôm đàn cổ luyện tập. Ban đầu, cô vẫn còn chút lúng túng, xa lạ với phím đàn. Khi khúc nhạc đầu tiên kết thúc, cô tự nhủ: "Bản con vẫn thuộc lắm, bản thì con lòng , chắc sẽ chơi hơn." Nói , cô khẽ gảy dây đàn, bắt đầu ngân nga những giai điệu cổ điển mê hoặc.

 

Mèo Dịch Truyện

Bản nhạc ngay lập tức thu hút sự chú ý của trong nhà.

 

Thực , bản nhạc đầu tiên tuy rằng chơi còn lúng túng, nhưng với những chuyên mà , việc thể chơi thành một khúc nhạc giai điệu là quá giỏi , thật sự đáng nể. Hơn nữa, tuy thật liền mạch, nhưng cũng dễ lòng .

 

Ai ngờ , bản nhạc thứ hai chơi tuyệt vời đến thế. Tiếng đàn thoát vô cùng tự nhiên, cuốn hút, khiến như hòa từng nốt nhạc, vô cùng xuất sắc.

 

"Hay quá, quá!" Ngay cả chú Trương cũng liên tục thốt lên. "Đan Hồng , con... con học đàn ở Dương Châu về thật đấy ?" Mẹ Tô hôm nay ở nhà, bà ngờ con gái mang bất ngờ lớn đến thế!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-540.html.]

Biết thêu thùa là một chuyện, bà ngờ ngay cả đàn cổ cũng thể chơi, mà còn chơi xuất sắc đến thế!

 

Tô Đan Hồng ăn học nhiều, khó lòng ngâm nga thơ phú, nhưng tài chơi đàn tuyệt vời đến khó tin.

 

"Con đến tận Dương Châu để học đó, cũng tốn ít công sức ạ." Tô Đan Hồng , còn gọi Tường Tường chứng: "Tường Tường cũng , con và cô giáo học tập chăm chỉ." Tường Tường liền gật đầu lia lịa, giọng điệu xen lẫn chút kiêu ngạo: " thế ạ! Mẹ cháu chẳng thèm chơi với bố con cháu , tự học đàn đấy. Cô giáo còn tiếc mãi vì giữ cháu ở đó thêm một thời gian nữa, còn bảo sẽ dạy miễn phí cho cháu nữa cơ!"

 

Có một tuyệt vời như , thằng bé cảm thấy vô cùng hạnh phúc! "Giỏi đến ?" Mẹ Tô giấu nổi vẻ vui mừng.

 

" thế ạ! Cô giáo khen cháu bảo cháu thiên phú khác biệt, trời sinh để học đàn, là một viên ngọc quý vùi lấp giữa nơi nghèo khó. Cô còn dặn cháu rảnh rỗi, hãy thường xuyên qua đó chơi nữa cơ." Tường Tường líu lo kể.

 

"Không khoa trương như lời thằng bé ." Tô Đan Hồng khiêm tốn đáp lời.

 

"Sao chứ? Là cô giáo khen mà, điều con kiêu ngạo thôi. Cô giáo còn cho những quyển nhạc phổ đó, học tập thật ?" Tường Tường hôn chụt lên má .

 

"Biết ." Tô Đan Hồng khoát tay, chiều bề .

 

"Cũng là nhờ con trai ưu tú như con, mới một ưu tú như đấy." Tường Tường , khiến Yên Nhi bật . "Tường Tường ngược , em là con của dì ba mà, là vì dì ba ưu tú như nên mới đứa con trai ưu tú như em chứ."

 

"Không ngược , em từ khi sinh em nên mới thông minh như đấy!" Tường Tường cãi .

 

Mọi đều bật vui vẻ. Tô Đan Hồng , trong lòng cũng thầm thở phào nhẹ nhõm. Giờ thì thấy khả năng đàn của cô, về thể thoải mái thể hiện tài năng mà cần giấu giếm nữa.

 

Cũng cần để cây đàn cổ mà Kiến Quân mua cho cô phủ bụi. Cây đàn Quý Kiến Quân mua từ Thành phố Đại học, quý giá và chất lượng cực , cô cũng tốn bao nhiêu tiền để mua nó. Vậy mà bao năm qua cô từng đụng đến.

 

Mẹ Tô cũng vui lây cùng con gái. Con gái ưu tú, điều chứng tỏ bà dạy dỗ .

 

Tối đó lúc ngủ, Quý Kiến Quân hỏi: "Vui em?"

 

Tô Đan Hồng nhướng mày : "Đương nhiên là vui ! Sau em thể thoải mái chơi đàn !"

 

Kiến Quân nhà cô hiểu rõ chuyện, nên chẳng hề phiền cô học đàn. Anh tự dẫn con trai chơi nơi khác, để cô gian riêng.

 

Anh hỏi han gì cả, cứ để cô tâm ý học tập, khiến cô đương nhiên vô cùng cảm động tấm lòng của đàn ông .

 

"Vui , thì nên đền bù cho một chút nhé. Thời gian đến mơ em cũng mơ đang học đàn chứ." Quý Kiến Quân .

 

Tô Đan Hồng cảm thấy chút áy náy với . Nghĩ ngoài cả hai cũng nhiều khoảnh khắc mật riêng tư. Cô bận học đàn, thêm thằng bé Tường Tường ở đó, sợ chút động tĩnh gì sẽ đánh thức con, cảnh tượng như thật cho trẻ con.

 

Vì thế, cô mủi lòng. Ngày hôm , cô dậy nổi, ngủ đến gần trưa mới tỉnh. Dù tối hôm qua cô cũng giày vò ba liên tiếp.

 

Quý Kiến Quân khi thỏa mãn thì dậy từ sáng sớm. Anh còn với bên ngoài rằng thời gian qua cô nhiều, vất vả cho vợ , nên để cô ngủ thêm một chút…

 

 

Loading...