Trọng sinh làm giàu - Chương 536
Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:13:24
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kể từ khi đến đây, Quý Vân Vân nhất định xử lý những phụ nữ đó của Lý Thiên Thắng. Lúc cô còn ở bên Quách Đống Lương thì thôi, nhưng bây giờ cô tới, gì chỗ cho bọn họ sống sót chứ? Cô cũng xử lý ít , nhưng căn bản ngăn Lý Thiên Thắng quá ưu tú. Những phụ nữ mặt dày đó cứ bám víu lấy , thật sự chọc điên cô .
"Cô đừng bận tâm mấy chuyện . , bên nhà họ Lý bây giờ chỉ Tiểu Võ là đích tôn. Nếu cô thể tranh thủ sinh thêm một đứa cháu trai nữa, thì sẽ cần lo lắng gì." Đôi mắt Chu Chí lóe lên tia sáng khác lạ .
Mèo Dịch Truyện
"Được , việc ." Quý Vân Vân ném hai trăm đồng tiền cho , xua tay đuổi .
Chu Chí lập tức cầm tiền, ba chân bốn cẳng chạy mất. Sau khi ngoài, mới móc từ trong túi một hộp thuốc khác, mở lấy thuốc từ bên trong, vẻ mặt ẩn chứa sự trào phúng, ném thẳng .
Đó mới thực sự là những viên thuốc mà Quý Vân Vân , còn những viên cô đang uống thì bộ là thuốc tránh thai. Còn mang thai ư? Nằm mơ ! Bây giờ mỗi thằng nhóc ngang ngược khó bảo như thế , nếu để cô sinh thêm đứa nữa, còn chỗ nào ?
Hơn nữa, ông Quách cũng dặn "xuống tay". Bây giờ như cũng coi như thành mệnh lệnh của ông .
Sau khi Chu Chí rời , Quý Vân Vân liền uống thuốc. Đêm nay Lý Thiên Thắng sẽ tới, cô nhất định giữ chân , nhưng hề rằng căn bản cơ hội mang thai.
Loại thuốc , cô uống khá lâu ...
Lý Thiên Thắng quả nhiên tới. Một đêm mặn nồng dĩ nhiên cần bàn cãi. Sáng sớm hôm mới rời , còn Quý Vân Vân thì dốc sức lực để mang thai.
Nói cũng , Lý Thiên Thắng đối xử với cô cũng tệ. Thậm chí thể , trong những phụ nữ của , cô là đầu tiên, cũng là duy nhất nhận đãi ngộ như .
Anh cho cô căn nhà để sống, mỗi tháng cấp ba nghìn đồng phí sinh hoạt. Một tháng, thể đến ít nhất nửa tháng, hơn nữa bao giờ bảo cô tránh thai. Theo cô , những phụ nữ khác khi ở bên Lý Thiên Thắng đều uống thuốc tránh thai. Cứ như nhiều năm nay, mặc dù gây ít thị phi tình ái bên ngoài, nhưng cũng lấy nửa đứa con riêng nào.
Duy nhất chỉ Quý Vân Vân. Mẹ Quý hôm nay gọi điện thoại đến. Quý Vân Vân bắt máy, thấy giọng bà liền hỏi: "Mẹ gọi điện thoại cho con ạ?" "Mẹ rảnh rỗi chuyện gì , gọi điện tâm sự với con một chút." Mẹ Quý từ đầu dây bên lên tiếng: "Vân Vân , hôm qua quên hỏi con, khi nào con thời gian, thì ghé thăm một chuyến nhé. Mẹ lâu gặp con."
"Bây giờ con bận, chờ con thời gian con sẽ đến thăm ." Quý Vân Vân khẽ , giọng cũng nhẹ tênh.
Người duy nhất còn nhớ nhung cô , e rằng giờ đây chỉ còn cô mà thôi.
"Ừm, khi nào thời gian thì con cứ đến. Mẹ mua đồ ăn đây, phiền con nữa." Mẹ Quý . "Vâng ạ." Quý Vân Vân đáp một tiếng.
Bên , Quý tắt điện thoại xong, lúc mới về phía Vân Đại Hải, : "Đại Hải , thím với cháu , Vân Vân bây giờ rảnh, cháu còn tin."
Vân Đại Hải vẻ mặt thất vọng, hỏi: "Thím mới cho cháu vài câu với Vân Vân?"
"Cháu gì chứ? Nếu Vân Vân ý đến thăm thím, thím sẽ tự dẫn con bé thăm Hạo Hạo. Nếu là thím lời cháu mà gọi điện thoại cho nó, thì nó còn thể đến ?" Mẹ Quý giải thích. Hôm qua bà mới chuyện điện thoại với con gái xong, hôm nay bà sẽ gọi nữa. Vân Đại Hải đến tìm bà, Quý Vân Vân đến thăm Hạo Hạo, rằng Hạo Hạo còn nhớ nó nữa . Mẹ Quý cũng cảm thấy con gái nếu thời gian thì cũng nên đến thăm một chút, cho dù Vân Đại Hải tiền, sẽ ở cùng , nhưng Hạo Hạo dù cũng là con ruột của nó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-536.html.]
Vì bà mới gọi cuộc điện thoại .
"Vân Vân bây giờ theo ông chủ giàu , cần hai bố con cháu nữa ?" Vân Đại Hải nghi ngờ hỏi. "Sao như chứ? Nếu cần hai bố con cháu, thì Vân Vân cũng sẽ nhờ thím giúp trông Hạo Hạo. Con bé bây giờ cũng chẳng còn cách nào khác. Lúc khi ở cùng ông Quách, nó bạc đãi Hạo Hạo và cháu bao giờ ? Như bây giờ Vân Vân cũng hề , Hạo Hạo là con ruột của nó, nó thương chứ?" Mẹ Quý vội vàng thanh minh.
"Nếu là thương Hạo Hạo, thì Vân Vân đến thăm nó? Cháu tin cô thực sự bận rộn đến thế." Vân Đại Hải cố chấp .
"Ai nha, cháu cũng thông cảm cho Vân Vân chứ. Vân Vân chỉ một đứa con trai là Hạo Hạo, con bé còn Tiểu Võ nữa mà. Cháu bảo nó bây giờ?" Mẹ Quý . Vân Đại Hải chuyện, con trai của khác sánh với con trai chứ?
Kỳ thực cũng , chính vì tiền, cho nên Quý Vân Vân mới theo , mới theo mấy ông chủ tiền .
"Được , cháu nhanh về . Hạo Hạo còn nhỏ, một ở trong nhà ." Mẹ Quý . Kỳ thực bà chỉ đang tìm cớ để đuổi khéo, đối với suy nghĩ của con gái , bà cũng rõ ràng lắm, nhưng cũng cần an ủi Vân Đại Hải.
Mà cũng , trong chuyện con gái bà cũng đúng. Hạo Hạo về đây lâu như , đó nó vẫn còn nhớ , giờ thì nó quên . Con còn nhỏ, cô dù cũng nên đến thăm thường xuyên hơn, nếu mà với cô ?
Mẹ Quý mua đồ ăn xong liền trở về, chỉ là khẽ thở dài mà thôi. Quý Kiến Văn bây giờ mở một lớp học bổ túc, Vân Lệ Lệ mở cửa hàng, đều đến tận trưa mới về. Yên Nhi về quê, bây giờ trong nhà chỉ bà.
Lúc , tiếng gõ cửa vang lên, Quý liền mở cửa. Là hai bố con Vân Đại Hải.
"Bà ngoại!" Nhìn thấy Quý, Hạo Hạo rõ ràng vui, sung sướng reo lên.
"Ai, ngoan lắm." Mẹ Quý tuy rằng chút bực bội vì Vân Đại Hải vẫn còn mặt mũi đến đây, nhưng thấy cháu ngoại đáng yêu như , bà cũng mềm lòng.
"Thím ơi, Hạo Hạo thật sự nhớ thím, nên cháu dẫn nó đến đây. Thím yên lòng, chờ mười giờ rưỡi cháu sẽ đón nó về." Vân Đại Hải .
"Kiến Văn và Lệ Lệ đến tận mười một rưỡi mới về." Nghe thế, Mẹ Quý cũng xuôi lòng mà .
Quý Kiến Văn thường tan học lúc mười một giờ, nhưng luôn ghé qua cửa hàng của Vân Lệ Lệ , hai mới cùng về. Cháu ngoại đến, Mẹ Quý liền hấp bánh trứng gà cho Hạo Hạo, tất nhiên cũng một bát cho Vân Đại Hải. Bà dặn : "Sao cháu đến mà báo một tiếng, để thím còn nấu canh, cháu với Hạo Hạo cũng uống chút chứ." Vân Đại Hải vội đáp: "Không thím, lát nữa cháu về tự nấu là ." Đoạn, tiếp: "Thím , cháu nữa, cháu sẽ thường xuyên đưa Hạo Hạo đến đây chơi với thím. thím yên tâm, hai chú cháu cháu sẽ nhanh chóng về thôi, sẽ ở lâu, cũng sẽ đụng mặt Kiến Văn như . Giờ Vân Vân ở đây, cũng chẳng thể để Hạo Hạo , mà ngay cả bà ngoại cũng gặp mặt."
Vốn dĩ Mẹ Quý định từ chối ngay, vì bà sợ con trai sẽ thấy. những lời , bà thở dài : "Đến thì , nhưng cần thường xuyên quá ."
"Vâng ạ." Vân Đại Hải đáp một tiếng, đoạn sang Hạo Hạo: "Hạo Hạo con, chúng thể đến đây thăm bà ngoại thường xuyên hơn ."
"Thật ạ?" Hạo Hạo vui mừng khôn xiết, ngước cha hỏi. "Thật chứ, Hạo Hạo thể thường xuyên đến đây chơi." Mẹ Quý xoa đầu nhỏ của cháu ngoại, giọng đầy trìu mến .