Trọng sinh làm giàu - Chương 534
Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:13:22
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
... ?”
Hơn nữa hiện giờ giá cả vật chất cũng tăng nhanh đến , 200 đồng tiền đủ mua gì chứ? Ăn nhiều thịt một chút là hết bay. Nếu 300 đồng, thì cũng chẳng đáng là bao, chỉ thể là miễn cưỡng đủ dùng mà thôi!
Vân Lệ Lệ nhịn mà lên tiếng: "Mẹ chứ? Khu nhà trọ mà dì ba đang xây, chắc chắn là tiềm năng phát triển thành khu du lịch sinh thái mà. Vườn cây ăn trái núi nhà bác cảnh , trâu, bò, dê các thứ, thành phố, đặc biệt là mấy đứa nhỏ như Yên Nhi từng trải qua cuộc sống khó khăn ngày của chúng , chắc chắn chúng sẽ thích những điều . Sau những giờ học căng thẳng, tranh thủ hai ngày cuối tuần qua đó du lịch, nghỉ ngơi, gì là chứ?"
Cô thật sự tài nào lý giải nổi cách suy nghĩ của chồng . Người bình thường xong chuyện thì đều mong chờ, chồng cô ngược , thẳng thừng chẳng tác dụng gì, chỉ phí tiền. Ai đời dội gáo nước lạnh kiểu đó chứ?
"Cũng chỉ là một nơi như thế, hơn nữa heo hút như , gì gì mà du lịch?" Mẹ Quý tức giận .
"Mẹ ơi, khó cho hiểu lắm! Trong nhà bác Quý Quang Tông chẳng mấy đầm sen ? Lại hồ chứa nước lớn để câu cá giải trí nữa. Muốn dạo phố thì thể lên thị trấn, xe ba bánh là tới ngay, tiện lợi mà!" Vân Lệ Lệ giải thích.
"Thôi với con những chuyện nữa. Ngày mai con gọi điện thoại cho hai bác , bảo họ mỗi tháng mang ba trăm đồng tiền tới!" Mẹ Quý lệnh.
"Mẹ thì tự gọi , cũng điện thoại của nhà hai bác !" Vân Lệ Lệ thẳng thừng từ chối, bảo cô mấy chuyện như là điều thể nào.
Hơn nữa, dù cô , cô cũng cảm thấy khó xử cho họ. Vân Lệ Lệ tiếp lời: "Mẹ cũng đừng gọi nữa, bác ba và chị dâu ba năm nay nghỉ hè dẫn Tường Tường chơi xa, giờ mặt ở quê ."
"Đi xa nhà? Đi mà mãi thế?" Mẹ Quý ngớ , hỏi .
"Con mà ." Vân Lệ Lệ nhún vai.
"Họ chắc là du lịch chứ gì?" Mẹ Quý hai mắt trợn tròn, bực bội : "Con xem, mà, trong tay họ nhiều tiền lắm. Đã xây nhà lâu thế mà còn thảnh thơi du lịch nữa chứ, như thì tiêu tốn bao nhiêu tiền mới lòng đây?"
"Đó là chuyện của bác ba và chị dâu ba, tiền là do họ tự kiếm, quản nhiều thế gì? Mẹ cũng rảnh rỗi mà lo cho khác?" Vân Lệ Lệ nhíu mày, chút khó chịu.
"Mẹ chính là tức giận! Họ hề hiếu kính gì với cả, thế mà du lịch thoải mái như !" Mẹ Quý càng càng giận.
Vân Lệ Lệ cũng đôi co nhiều lời với bà, nhưng cô thể để chồng cô gây chuyện với khác. Cô nhận khá nhiều lợi ích từ Tô Đan Hồng, nhận ơn của thì cũng giữ thể diện cho . Bây giờ cô cản chồng , thẳng thắn : "Tiền đủ tiêu đúng ? Con bù cho , một tháng con sẽ cho thêm một trăm đồng tiền!"
Vừa xong, cô liền móc ví lấy một trăm đồng, đưa cho Quý.
Mẹ Quý sửng sốt, vội vàng xua tay: "Lệ Lệ, con gì ? Mẹ cần tiền của con , con còn giữ nhập hàng nữa chứ, tiền vốn ít."
"Mẹ tiền đủ dùng ? Con sẽ bù thêm cho , cần tìm bác ba và chị dâu ba nữa. Họ đưa hai trăm đồng ít. Nếu bản lĩnh thì đòi chị dâu cả với chị dâu hai , bảo mỗi nhà họ cũng đưa hai trăm đồng mỗi tháng. Như thế mới công bằng chứ, là của một bác ba, cũng là của bác cả và bác hai!" Vân Lệ Lệ kiên quyết .
"Sao mà giống ! Điều kiện trong nhà bác cả và bác hai con..."
Mẹ Quý còn xong Vân Lệ Lệ ngắt lời: "Mẹ đừng với con mấy cái ! Điều kiện kinh tế nhà bác ba bây giờ khấm khá cũng là do tự và chị dâu ba cố gắng mà , dựa mới giàu lên, cũng thiếu . Mỗi tháng biếu hai trăm đồng mà vẫn chê ít ? Còn nhà bác cả và bác hai bên , ngay cả chút dưa muối cũng hiếm khi cho, con thấy cằn nhằn gì họ !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-534.html.]
Mẹ Quý thấy cô con dâu tức giận, cũng thêm gì nữa. trong lòng bà rõ ràng đồng tình.
Điều kiện của nhà thằng cả với thằng hai thì còn trông mong gì nữa chứ? nhà thằng ba như . Năm xây nhà hai tầng, năm nay cất thêm nhà bốn tầng, chẳng tốn mấy chục nghìn đồng ? Nhiều tiền như , thể mỗi tháng biếu bà thêm trăm đồng chứ!
"Số tiền cứ cầm lấy ." Vân Lệ Lệ đưa cho bà một trăm đồng , mà chuyện gì, cô cũng cớ để rằng tròn bổn phận.
Hơn nữa, đến hiện tại, cửa hàng của cô kinh doanh , trong nhà cũng nợ nần ai, một trăm đồng , cô vẫn cho nổi!
Mẹ Quý còn cách nào khác, đành nhận lấy một trăm đồng , đó viện cớ mua đồ ăn, vội vàng rời khỏi nhà. Bà đến một góc vắng , lấy điện thoại gọi cho Quý Vân Vân.
Những khác ai điện thoại của Quý Vân Vân, chỉ một bà . Điện thoại nhanh chóng bắt máy. "A lô, ai đấy ạ?" một giọng từ đầu dây bên vang lên.
Mèo Dịch Truyện
"Vân Vân , là đây." Mẹ Quý âm thanh quen thuộc của con gái nên vui vẻ, vội vàng .
"Là ? Sao đột nhiên gọi cho con thế?" Quý Vân Vân .
"Đã lâu lắm gọi cho con, thật sự nhớ con, nên mới gọi cho con thôi." Mẹ Quý , tiếp lời: "Con dạo sống ?"
"Tốt ạ, Quý Vân Vân mà sống chứ?" Quý Vân Vân đầy tự tin.
"Vậy là . Vân Vân , bây giờ Hạo Hạo đang sống với Vân Đại Hải , bên cho thằng bé ở ." Mẹ Quý , giọng đầy vẻ lo lắng.
"Có tư phát hiện ?" Quý Vân Vân , liền hỏi.
Năm nay khi ăn Tết, cô cũng chuyện với qua điện thoại, đương nhiên cũng chuyện Vân Hạo bà đón về. cô ý kiến gì, là mà cũng chẳng là . Suy cho cùng, Vân Đại Hải đúng là kiếm tiền, nếu thì nuôi nổi con trai ? Vậy nên, Hạo Hạo ai trông nom, việc cô giúp đỡ là điều bình thường.
" bây giờ đang ở nhà tư của cô , tư vô cùng tức giận chuyện của cô , còn chán ghét Vân Đại Hải vô cùng. Nếu để Hạo Hạo là con của hai đó, chắc chắn sẽ đời nào đồng ý."
"Không như . Bây giờ cũng chẳng cách nào khác. Mẹ đành bảo Vân Đại Hải từ chức, ở nhà trông Hạo Hạo, chờ thằng bé lớn thêm một chút, tiểu học thì hãy ." Mẹ Quý .
"Anh thì lấy tiền mà tiêu?" Quý Vân Vân liền hỏi.
"Cậu cũng một ít tiền tiết kiệm. Hơn nữa, còn cho thêm ba nghìn đồng. Tuy bây giờ vật giá tăng, nhưng nếu chỉ hai cha con họ thì tiết kiệm một chút chắc cũng đủ sống cho đến khi Hạo Hạo bảy tuổi, bắt đầu tiểu học." Mẹ Quý giải thích cặn kẽ.
"Anh đúng là hổ, còn dám lấy tiền của ?" Âm thanh của Quý Vân Vân cao lên vài phần, giọng đầy vẻ hài lòng.
"Không , là tự nguyện cho . Số tiền đây con cho , đều tiêu, cứ giữ . Bây giờ lấy một ít để nuôi Hạo Hạo, cũng coi như là con đang nuôi Hạo Hạo đấy thôi." Mẹ Quý cố gắng trấn an con gái, giọng điệu xen lẫn chút yếu ớt.
"Số tiền đó cứ giữ mà tiêu , tổng cộng đáng là bao , chẳng kiếm tiền, tiêu mấy thứ đó chả khác gì vứt tiền qua cửa sổ." Quý Vân Vân bĩu môi .