Trọng sinh làm giàu - Chương 528
Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:13:16
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Quý Kiến Quân bước , thấy vợ vẫn đang miệt mài với từng đường kim mũi chỉ, thực sự cảm thấy mãn nguyện. Anh vợ thêu thùa, cảm giác như cảnh ý vui tả xiết. Anh hỏi: "Vợ ơi, bức tranh thêu em định bán bao nhiêu tiền?"
"Em lấy nhiều lắm từ Giám đốc Hà , cứ để ông trả hai vạn tệ là ." Tô Đan Hồng ngẩng đầu lên, thêu đáp. Số tiền thực sự là quá rẻ, nếu bán cho khác, ít nhất cũng tầm hai vạn hai ba trăm tệ. Thậm chí còn tùy thuộc tâm trạng của cô nữa, thì hai vạn năm ngàn tệ cũng là giá hiếm thấy.
Quý Kiến Quân xong thì líu lưỡi nên lời. Tiền vợ kiếm vẫn đáng kinh ngạc như ngày nào. Số tiền sắp sửa đuổi kịp việc nhà mổ hơn hai mươi con lợn còn gì!
"Em cũng đừng thêu lâu quá, sẽ đau mắt đấy." Quý Kiến Quân nhắc nhở vợ.
Mặc dù xây ký túc xá tiêu tốn hết mười vạn tệ, còn dư ba ngàn tệ, tiền tuy lớn nhưng hề ảnh hưởng đến khoản tiền tiết kiệm của gia đình . Hiện tại, tiền gửi ngân hàng lớn , nỡ để vợ quá mệt nhọc. Tô Đan Hồng bĩu môi: "Còn tại cứ thường xuyên tới quấy rầy em , nếu thì em thêu xong bức tranh mừng thọ từ lâu ." Quý Kiến Quân tủm tỉm : "Dù thì vẫn còn thời gian mà, đừng nóng nảy."
"Thêu sắp xong , đừng phiền em nữa." Tô Đan Hồng cảnh cáo.
Quý Kiến Quân lấy sổ sách , tiện thể quyết toán thu chi mấy ngày nay. Năm nay xây nhà bốn tầng lẽ sẽ còn tiền dự trữ nữa. Không chỉ tòa nhà bốn tầng , hồi tháng Giêng còn ở Nội Mông, bên đó cũng gửi cho thêm mười con ngựa nữa, đó cũng là một khoản chi phí nhỏ.
Anh mua thêm hai con lừa từ nơi khác về, bây giờ trang trại thứ tư đông đúc, nhưng , càng nhiều ngựa thì càng náo nhiệt.
Quý Kiến Quân chỉ nghĩ xây dựng một trang trại ngựa thật lớn, nhưng tìm địa điểm thích hợp, vì đành tạm thời nuôi chúng núi. Thực chân núi cũng khá , trông nom, là đất của , lương thực hề ít. Anh mua mảnh đất đó, đợi năm nay thu hoạch xong sẽ chuyện. Nếu thể, định mua luôn cả mảnh đất , để giữ khu vực chăn nuôi ngựa cho riêng . Thanh toán xong nợ nần, bây giờ gần tám giờ tối.
Quý Kiến Quân , thấy vợ vẫn đang thêu thùa, liền : "Vợ ơi, nghỉ ngơi ."
"Em sẽ thêu tiếp một lúc nữa." Tô Đan Hồng , với tốc độ , cô sẽ thể thành nó trong vài ngày tới, những ngày việc vất vả một chút cũng .
Quý Kiến Quân đành chịu thua. Anh tắm , đó nấu cho vợ một bát canh táo tàu đường nâu thơm lừng, mang đến tận nơi. Tô Đan Hồng liếc một cái uống cạn, đó tiếp tục miệt mài với kim chỉ. Mãi đến chín giờ cô mới chịu dừng . Cánh tay và thắt lưng của cô đau nhức, đôi mắt cũng mỏi, dù cô cũng lâu như .
Quý Kiến Quân đến xoa bóp nhẹ nhàng cho cô. Cặp vợ chồng già tình tứ trêu ghẹo đến chín giờ rưỡi, Tô Đan Hồng mới chịu tắm, đó lên giường ngủ.
Giờ giấc sinh hoạt của gia đình cô đều đặn, cô thường ngủ thời gian .
Đêm về, hai ở nhà, khó tránh khỏi những khoảnh khắc nồng nàn. Quý Kiến Quân vô cùng thỏa mãn, còn Tô Đan Hồng thì cảm thấy no nê, tâm trạng cũng phơi phới.
Ngày hôm , Tô Đan Hồng tiếp tục miệt mài với công việc thêu thùa. Bởi vì ngày mốt là thứ Sáu, mấy đứa nhỏ trong nhà sẽ về, cô sẽ thời gian để tập trung nữa, nên vội vàng tăng tốc thêm giờ. Có thể coi như đến thứ Sáu , cô thành 99% bức tranh mừng thọ, chỉ còn hình quả đào tiên khổng lồ là xong. Tô Đan Hồng cất bức tranh phòng, để tránh lũ trẻ hiếu động hỏng.
"Mẹ ơi, nhớ con ? Đã một tuần con gặp đấy!" Vừa về đến nhà, Tường Tường tíu tít hỏi ngay.
"Có nhớ một chút." Tô Đan Hồng mỉm .
Tường Tường tự động hiểu rằng nhớ , thằng bé vui vẻ hớn hở khoe: "Gần đây con quen với mấy bạn lớp một. Mẹ ơi, sang năm con cũng lớp một đúng ạ?"
"Không năm , mà là ngày 1 tháng 9 năm nay, con và Viên Viên sẽ cùng lớp một." Tô Đan Hồng giải thích.
"Vâng ạ, cứ yên tâm, con sẽ ." Tường Tường cam đoan.
Tô Đan Hồng thoáng lúng túng, cô thầm nghĩ, thật lo con nhè, con trai cô vốn dĩ chẳng yếu ớt như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-528.html.]
"Có một vài bạn đến trường tiểu học òa lên đấy ạ, cứ ầm ĩ chịu học. Lớp con thì đỡ hơn, nhưng lớp bên cạnh bạn cứ vài ba ngày một ." Tường Tường tiếp tục kể.
"Được , con ngoan, cũng mạnh mẽ, dáng một trai." Tô Đan Hồng khen ngợi.
Lúc Tường Tường mới lòng, đó nó vội để chiếc cặp nhỏ, lấy viên bi thủy tinh trong nhà chạy tót ngoài. Khỏi cần hỏi cũng thằng bé đang gì. Tuy học mẫu giáo, nhưng Tường Tường hề xa lạ gì với lũ trẻ trong làng. Mỗi tuần về nhà một, hai ngày, cả đám đều chào đón nó nhiệt liệt.
"Sao hôm nay Viên Viên đến con?" Tô Đan Hồng hỏi Tề Tề. Hai em Tường Tường và Tề Tề về, nhưng Nhân Nhân với ông Trương thì , vẫn tiếp tục học ở đó.
"Hôm nay Viên Viên khỏe lắm ạ, dượng tuần em mới đến, tuần cứ ở trong nhà nghỉ ngơi." Tề Tề đáp.
"Làm ?" Tô Đan Hồng lo lắng hỏi.
"Hình như là Tào Tháo rượt ạ, nhưng , dượng đưa em gặp bác sĩ, bệnh đỡ nhiều ." Tề Tề .
Lúc Tô Đan Hồng mới gật đầu yên tâm.
"Cha ạ?" Tề Tề hỏi.
"Ở núi." Tô Đan Hồng .
Tề Tề liền lên núi tìm cha. Quý Kiến Quân đang tắm cho ngựa núi, Tề Tề nhanh chóng chạy qua giúp, cẩn thận chải lông cho con ngựa. Con ngựa cũng khoái chí, cứ mỗi tuần chải lông một .
Tô Đan Hồng bắt đầu chuẩn bữa tối. Mấy nhóc ham ăn, còn kén chọn đồ ăn nữa chứ. Hiếm khi về một , dù ngoài miệng cô cằn nhằn, nhưng lòng cô nỡ để con chịu thiệt . Vào lúc mấy cha con họ trở về, Tô Đan Hồng cũng sắp sửa xong xuôi bữa tối.
"Ngày mốt về nhớ với ông nội, cha mua một cây đàn piano đặt ở nhà , bảo ông nội với cả tuần nhớ về đấy." Trên bàn cơm, Quý Kiến Quân .
"Mua đàn ư? Nhà còn tiền ạ? Con tưởng xây khu ký túc xá tốn hết sạch chứ?" Tề Tề ngạc nhiên hỏi.
Mèo Dịch Truyện
Bây giờ nó cũng khái niệm về tiền bạc. Một cây đàn piano giá hơn 10.000 nhân dân tệ, còn chiếc của ông nội mua thị trấn giá hơn 12.000 nhân dân tệ . Mà cái tòa nhà ký túc xá bốn tầng nhà xây bên , chắc chắn là tốn nhiều tiền.
"Ai với con là nhà chúng hết tiền?" Quý Kiến Quân hỏi.
"Con đoán ạ, chắc tốn nhiều tiền." Tề Tề .
Tường Tường chớp chớp mắt khán giả ăn dưa. Dù thằng bé cũng chút ít về tiền bạc, nhưng thứ nó tiếp xúc nhiều nhất chỉ là 150 tệ tiền tiêu vặt, nên đối với thằng bé thì tiền lớn hơn khái niệm gì rõ ràng.
"Vẫn còn một ít tiền." Quý Kiến Quân .
"Có tiền là ." Tường Tường yên tâm, gật đầu. " mua thêm một cây đàn piano sẽ tốn đến 10.000 tệ. Đã một chiếc bên , mua thêm một cái nữa, phí phạm quá!" Tề Tề phụng phịu.
"Không phí . Có thể để một chiếc ở nhà dùng. Sau cả lên đại học, sẽ mang theo cây đàn . Đến khi về nghỉ hè thì cần mang mang nữa, tiện. Kỳ nghỉ hè , bố cũng định du lịch, ông nội và cả sẽ về đây ở, cần đàn để luyện tập, ngượng tay." Quý Kiến Quân giải thích. Tề Tề và Tường Tường còn gì nữa.