Trọng sinh làm giàu - Chương 518
Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:13:06
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Lời thế cũng đúng, Nhân Nhân . Chuyện vợ chồng là đại sự cả đời, thể vội vàng , cần cân nhắc kỹ càng. Con trai thì khác con gái, lớn tuổi một chút cũng chẳng , thậm chí càng lớn càng chín chắn." Vân Lệ Lệ .
Nhân Nhân chỉ .
Bữa sáng tuy đơn giản nhưng ai nấy cũng ăn miệng. Thời xưa, mùng Một Tết đa phần ăn đồ ngọt, nhưng giờ thì nhiều nhà chuyển sang ăn cháo. Còn về đồ ngọt, thì khi đánh răng rửa mặt, uống một chén nước đường ấm cũng đủ .
Ăn sáng xong, Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ liền đưa Yên Nhi dạo phố thị trấn. Nhà đẻ của Vân Lệ Lệ ở đây, cần thăm hỏi bên ngoại, nên cả nhà quyết định chơi. Mùng Một Tết, thị trấn cũng nhộn nhịp.
Quý Kiến Quân và Tô Đan Hồng thì khá bận rộn, bởi trong nhà khách khứa tấp nập, đương nhiên họ ở nhà tiếp đón. Nhóm công nhân cũng sẽ đến đây chúc Tết, Tô Đan Hồng nhiệt tình chiêu đãi. Khi mang quà tới thăm, lúc họ về, cô tất nhiên cũng gửi quà .
Mùng Một Tết hôm nay, và điểm tâm trong nhà luôn chuẩn đầy đủ ngớt. Những ai đến thăm, như Tô Quyên, đều sẽ tham quan một vòng ngôi nhà, và ai nấy cũng đều lộ rõ vẻ mặt hâm mộ.
Ngôi nhà xây rộng rãi, sang trọng và bề thế. Nhìn những căn phòng đó mà xem, tầng hai rộng lớn như mà cũng chỉ ba phòng. Phòng khách thì cực kỳ rộng, bộ sofa cũng mắt. Các phòng tầng hai đều trang đồ đạc đồng bộ: chỉ giường mới, tủ quần áo, bàn ... đều là đồ mới toanh. Mỗi phòng còn quạt điện, giờ đang dùng đến, đặt gọn gàng ở một bên. Đặc biệt, mỗi phòng tới hai cửa sổ lớn, ánh sáng tự nhiên tràn ngập, và những tấm rèm cửa cũng xinh xắn.
Nói chung, khi tham quan xong, ai nấy đều trầm trồ ngưỡng mộ.
Ngay cả Tô Quyên Dương Đại Nha đến xem, cũng tấm tắc khen ngợi. "Mai nhà cháu mà xây, chắc cũng theo kiểu nhà cô mới ." Dương Đại Nha hào hứng .
"Nhà bên cháu cứ kiểu là nhất , cần quá nhiều phòng, thế là đủ dùng." Tô Đan Hồng góp ý.
" ! Như thế Nhân Nhân với các cháu nó kết hôn, mỗi đứa một phòng riêng, tiện quá còn gì!" Dương Đại Nha tít mắt.
"Khó lắm, kết hôn là riêng chứ." Tô Đan Hồng bật .
Dương Đại Nha ngớ : "Sao cơ?"
"Cô và dượng cháu định sống cùng các con dâu. Bây giờ thì , nhưng chờ chúng nó kết hôn, thì mỗi đứa tự xây nhà riêng mà ở, cô bên cho chúng nó ở chung ." Tô Đan Hồng thẳng thắn. Cô thật, cô chẳng đời nào chịu sống chung với con dâu. Vả , con dâu cũng chắc sống cùng cô. Cả nhà tôn trọng là , còn chuyện ở thì ai về nhà nấy, mạnh ai nấy sống, đỡ lo nghĩ nhiều. Đừng thấy bây giờ Tô Đan Hồng yêu thương mấy đứa nhỏ như Nhân Nhân, nhưng chờ chúng nó trưởng thành, đến lúc buông tay thì buông tay, để chúng tự sống cuộc đời của , cô cũng bớt bận tâm.
"Quang Tông nhà cháu nó, em chị em dâu, nên cháu khó mà hiểu cảnh ." Tô Đan Hồng giải thích.
"Sao cháu rõ chứ? Cha cháu với các chú thím nhà cháu ngày xưa chẳng cũng thế ? Hồi chia nhà, cãi với thím Hai, thím Ba hoài." Dương Đại Nha phản bác, thêm: " mà Nhân Nhân với mấy đứa nhỏ nhà cô thì sẽ , cô với dượng dạy dỗ chúng nó thế cơ mà."
"Cô thì may mắn thế . Huống hồ, dạy dỗ thì càng cho chúng riêng, mạnh ai nấy lo. Nếu , ở chung lâu tình cảm cũng sẽ phai nhạt hết." Tô Đan Hồng thở dài.
Đối với tư tưởng của Tô Đan Hồng, Dương Đại Nha cũng cảm thấy đúng. Dù bố chồng cô đối xử với cô vô cùng , gì để chê, và bản cô cũng sống hòa hợp với họ, nhưng phần lớn là vì cô một tháng chỉ về nhà vài mà thôi. Thời gian còn , cô đều ở cửa hàng việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-518.html.]
Thế nên cô giống những nàng dâu bình thường khác, ngày ngày sống chung với bố chồng. Nếu cứ ở chung mãi như , cô cũng chắc thể giữ sự hòa hợp .
" chuyện cháu cũng chẳng cần bận tâm nhiều. Bên Thành phố Đại học chẳng còn nhà đó ? Sau cứ để Gia Tử qua đó mà ở. Trong nhà , cháu và Quang Tông cứ ở, khi nào thời gian thì bảo thằng bé về thăm nhà là ." Tô Đan Hồng trấn an.
Nhắc đến căn hộ ở Thành phố Đại học, Dương Đại Nha khỏi rạng rỡ.
Hồi đó, lúc Tô Tiến Đảng và chị dâu thứ mua nhà, cô cũng theo để mua một căn cho con trai . Dù mua căn quá lớn, chỉ vỏn vẹn 80 mét vuông, nhưng cũng ngốn sạch tiền mà cô và Quý Quang Tông dành dụm , thậm chí còn vay thêm một khoản nhỏ.
may , giờ khoản nợ đều trả hết. Không còn nợ nần, cả cô thấy nhẹ nhõm hẳn, chỉ là trong nhà chẳng còn dư dả gì.
Tuy , cô chẳng bận tâm lắm, vì căn nhà ở Thành phố Đại học năm xưa giờ tăng giá gấp hai, ba . Hiện tại, nó đang cho thuê, mỗi năm đều đặn mang về một khoản tiền kha khá. Chị cả Hà bên đó cũng nhiệt tình giúp trông coi, cô cũng trả chị một khoản phí quản lý xứng đáng.
"Không , cứ để thằng bé sang đó sống cho tiện." Dương Đại Nha .
Không hiểu , một căn nhà trong tay mang đến cảm giác tự tin khác biệt, gì cũng như tiếp thêm động lực. Buổi sáng, cả nhà tiếp đón bà con trong thôn. Quý Ngọc Lan và Lý Lai Đệ là làng khác, cũng đến chung vui. Nếu khách quá đông, e rằng căn nhà cũng chẳng đủ chỗ mà .
Sau một ngày chiêu đãi khách khứa mệt nhoài, hôm Tô Đan Hồng liền cùng Quý Kiến Quân về nhà đẻ để nghỉ ngơi, cũng là để tránh phiền.
"Bà ngoại!" Vừa đến nhà họ Tô, hai thằng nhóc Tê Tê và Tường Tường bắt đầu í ới gọi.
"Ôi chao, ba đứa cháu ngoại cưng của bà đây !" Mẹ Tô tươi rói đón.
"Hôm nay bà chuẩn món ngon cho chúng cháu ạ?" Tường Tường hỏi. "Có chứ, tất cả sẵn sàng, chỉ chờ mấy đứa về ăn thôi!" Mẹ Tô hiền từ đáp.
"Con cứ như chỉ nghĩ đến đồ ăn thế , cứ như thể nhà bạc đãi con bằng ." Tô Đan Hồng trách yêu.
"Ôi ơi, , cơm nhà bà ngoại mới ngon nhất! Hôm nay con ăn thật no mới về nha!" Tường Tường lanh lảnh đáp.
Một câu chọc tất cả lớn.
"Anh cả và chị dâu con họ đều thăm họ hàng ?" Tô Đan Hồng hỏi. "Ừ, sáng sớm ăn xong bữa sáng là luôn ." Mẹ Tô gật đầu . "Bên nhà đẻ của hai vợ chồng cả và hai , họ chỉ nhận chứ chẳng mấy khi cho . Thế mà quanh năm suốt tháng cũng chẳng thấy về thăm nhà nào. Bà cũng chẳng chấp nhặt gì. Lần , hai đứa con trai thăm họ hàng cũng mang theo ít quà cáp, trông tươm tất."
Mèo Dịch Truyện
"Còn khi trở về thì đừng mong mang gì về, từ đến nay họ từng mang gì về cả. Thậm chí một bữa cơm yên ở đó cũng là may mắn lắm . May mà con rể Quý Kiến Quân mang đến ít đồ , nào là hai con gà trống, mấy dẻ sườn, còn một rổ đầy ắp trái cây, đồ ăn vặt nữa."
Mẹ Tô liền với con rể: "Mấy thứ ở nhà đều cả, năm ngoái con cũng mang đến ít mà."