Trọng sinh làm giàu - Chương 517

Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:13:05
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Thật bây giờ bắt đầu xem mắt cũng sớm, mười sáu tuổi còn gì." Phùng Phương Phương .

 

mở miệng, Tô Đan Hồng và Vân Lệ Lệ đều sang : "Mới mười sáu tuổi thôi mà, ngay cả chị dâu cả cũng sốt ruột ?"

 

"Chị sốt ruột cái gì? Chẳng qua là ăn ngay thật thôi. Nếu chị con gái, mười sáu tuổi chị cũng nên chuẩn ." Phùng Phương Phương đáp.

 

thực sự ý châm chọc ai, chỉ là đang lời thật lòng .

 

Mười sáu tuổi chẳng thể xem mắt ? Chỉ là xã hội mới bây giờ thôi, chứ hồi xưa những cùng lứa với các cụ, mười sáu tuổi là thể gả chồng.

 

Huống hồ, thanh xuân con gái ngắn ngủi lắm, đương nhiên tranh thủ tuổi trẻ mà chọn nhà nào điều kiện kha khá thì gả chứ. Vân Lệ Lệ xong thực sự cạn lời. Đến cuối cùng, cô mới hiểu thể chuyện hợp với Tô Đan Hồng, mà chẳng thể giao tiếp với hai . Tô Đan Hồng và cô chung tư tưởng tiến bộ, còn hai thì rõ ràng vẫn kẹt với quan niệm của phụ nữ xã hội cũ!

 

"Nếu bồi dưỡng Hiểu Trân học lên trung học phổ thông, đại học, nghiệp , lương sẽ cao. Khi đó hiếu thuận mới là sự hiếu thuận thật sự, sẽ hơn nhiều so với việc bây giờ ngoài !" Vân Lệ Lệ kiên trì.

 

"Xã hội mới cũng sẽ giống như . Con gái vẫn cần tự một công việc định. Cho dù là Đại Nha, bây giờ cũng vẫn đang việc ở chỗ chị dâu thứ của em đây ." Tô Đan Hồng thêm. "Lời cũng . Chị ở nhà quán xuyến việc nhà, việc đồng áng, cũng là khá ? Quan trọng là chị gả cho Kiến Nghiệp . Sau mà chọn một gia đình cho Hiểu Trân, thì cũng chẳng đến nỗi nào ." Quý Mẫu Đan .

 

Tô Đan Hồng và Vân Lệ Lệ cũng gì thêm với cô nữa. Chuyện còn hỏi ý của Hiểu Trân nữa. Còn về những bên cạnh, thì gì để bàn cãi nữa . Thấy Quý Mẫu Đan chắc nịch như , thì cũng là quyết định xong.

 

Khi về nhà, Tô Đan Hồng kể chuyện với Quý Kiến Quân. Quý Kiến Quân hiểu ngay: "Chị dâu hai, chắc là gả Hiểu Trân , còn Hiểu Ngọc thì giữ để kén rể đây mà."

 

"Chị còn tuyển con rể ở rể nhà ?" Tô Đan Hồng nhíu mày.

 

Cứ tưởng chị Hiểu Trân sớm yên bề gia thất, ai dè tính chuyện kén rể cho Hiểu Ngọc? Không cô thành kiến, nhưng trong thời đại , đàn ông đồng ý ở rể, mười thì đến chín chẳng . Người tử tế, chí khí thì ai mà chấp nhận ở rể cho nhà ? Rốt cuộc Quý Mẫu Đan cái quái gì ? "Thôi kệ chị . Nếu chị cho Hiểu Trân học, chúng cứ chu cấp cho con bé. Sau sẽ giống Tiểu Đông, chờ nghiệp đại học trả cũng ." Quý Kiến Quân . "Như thế cũng , nhưng hỏi Hiểu Trân , xem con bé ." Tô Đan Hồng đáp.

 

Mèo Dịch Truyện

Vài trăm đồng tiền học phí thì cô vẫn lo . Hiểu Trân cũng là đứa cháu cô tự tay chăm sóc từ bé. Tuy quấn quýt bên cô lâu như Yên Nhi, nhưng con bé ngoan. Cứ cho là cô lo chuyện bao đồng , nhưng chỉ cần Hiểu Trân học, cô nhất định sẽ bỏ tiền cho con bé đến trường. Không sách thì gì? Thế hệ của họ ngày xưa học xóa mù chữ lắm , nhưng thời đại bây giờ khác. Không thể cứ mãi so sánh chuyện cũ với hiện tại. Ngày xưa thì ai cũng nông, cả nước giống . Giờ thì ? Đất nước mở cửa, thứ đổi mới !

 

chuyện cũng cần vội vàng lúc .

 

Quý Kiến Quân uống quá chén, mặt vẫn còn đỏ bừng. Tô Đan Hồng vội nấu một chút canh giải rượu cho . Tiện thể, cô cũng dặn Nhân Nhân mang một phần xuống cho ông nội nuôi và ông nội của thằng bé. Tối nay, ông Trương cũng uống ít nên sẽ ngủ cùng Nhân Nhân, còn Tê Tê sẽ ngủ chung với Tường Tường. Ba Quý ngủ ở tầng một, còn Yên Nhi thì lên tầng hai ngủ.

 

Con bé thích ngủ ở bên , vì bên nhà quá lạnh, gió cứ ù ù thổi .

 

"Vợ ơi." Vừa uống xong canh giải rượu, Quý Kiến Quân bắt đầu giở trò.

 

"Vừa nãy chuyện còn rành mạch lắm, đừng giả vờ say nữa." Tô Đan Hồng đẩy mặt sang một bên. "Anh giả vờ say, cũng chẳng say tẹo nào. Vợ ơi, chỉ ở bên em thôi mà." Quý Kiến Quân nũng nịu.

 

Quý Kiến Quân càng ép sát hơn, và chẳng mấy chốc, Tô Đan Hồng ghì chặt giường. Sau đó thì... cô cũng rõ từ lúc nào mà đạt mục đích của .

 

Chồng cô thừa lúc men khiến cô mềm nhũn chẳng còn chút sức lực, Tô Đan Hồng nhanh chóng thể chống cự nữa, đầu hàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-517.html.]

 

Xong xuôi, hai vợ chồng cứ thế ôm ngủ . Sáng hôm , Quý Kiến Quân còn "vận động" thêm chút nữa, nhưng Tô Đan Hồng đẩy . "Được , , chỉ ôm một chút thôi, gì khác nữa ." Quý Kiến Quân nài nỉ.

 

Tô Đan Hồng thấy nũng như , cũng để ôm. Thật lòng mà , vòng tay của chồng cô thật rộng lớn, đủ để cô cuộn như một cô mèo nhỏ. Lồng n.g.ự.c ấm áp của khiến cô cảm thấy vô cùng dễ chịu và an . "Vợ ơi, em cứ sờ nữa là đừng trách đấy nhé." Quý Kiến Quân khẽ trêu.

 

Tô Đan Hồng , liền rụt tay , : "Giờ chắc cũng 7 giờ , dậy nấu cơm ."

 

Cô cũng chẳng dậy sớm, chỉ lười một chút.

 

"Vừa vệ sinh, thấy Nhân Nhân đang nấu cháo đấy." Quý Kiến Quân .

 

"Nhân Nhân nấu ?" Tô Đan Hồng ngạc nhiên hỏi.

 

"Ừm, thằng bé còn dặn là cứ để em ngủ thêm một lát nữa." Quý Kiến Quân .

 

Tô Đan Hồng vui vẻ : "Nhân Nhân của chúng lớn thật , chăm sóc bố đấy."

 

Quý Kiến Quân tủm tỉm: "Vậy em cứ ngủ thêm một lát nữa ."

 

Tô Đan Hồng thực sự dậy sớm chút nào, cô chỉ vùi thêm một lát. Thế nhưng, thói quen sinh hoạt điều độ ngấm máu, cô cũng ngủ nướng lâu. Dù , cuộn trong chăn, cạnh Kiến Quân của như thế vẫn thật thoải mái bao.

 

Hai vợ chồng cứ thế thủ thỉ chuyện trò từ sáng sớm, kể về những gì , những điều còn ấp ủ, và cả những ước mơ về cuộc đời.

 

Bên ngoài, từ hơn 7 giờ rưỡi, lục tục rời giường. Nhân Nhân chuẩn xong xuôi bữa sáng: một nồi cháo thơm lừng, bên cạnh là đĩa trứng vịt muối, món thịt bò xào rau xanh hái vườn, thêm một đĩa trứng ốp la vàng ruộm và đĩa thịt khô thái lát. Tuy chỉ vài món giản dị như , nhưng cũng đủ tạo nên một bữa sáng thịnh soạn và ấm cúng.

 

Trong bếp còn ít món ăn chuẩn sẵn, chỉ chờ hâm nóng là thể dùng ngay, ví dụ như tai heo, lòng heo, sườn chiên, cá viên chiên. Các món bày đầy trong tủ lạnh và tủ bếp, nhưng buổi sáng, cả nhà chỉ cần bấy nhiêu là đủ no .

 

Tô Đan Hồng và Quý Kiến Quân đó cũng thức dậy. Sáng mùng Một Tết, đương nhiên cả gia đình quây quần bên bữa cơm đoàn viên.

 

Nhân Nhân gọi Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ sang cùng ăn sáng. "Nhân Nhân bây giờ lớn thật , ưu tú như , cô gái nhà ai sẽ phúc đây." Vân Lệ Lệ .

 

Nhân Nhân bằng ánh mắt dịu dàng, rõ ràng là ưng ý bé.

 

Tô Đan Hồng : "Chị cũng đang thắc mắc con trai lớn nhà chị sẽ kết duyên với ai đây."

 

Không cô tự mãn, nhưng trong ba đứa con, con trai lớn quả thực là ưu tú nhất. Cậu bé năng, dường như thể khó thằng bé.

 

Ông Trương tuy thương quý thằng bé, nhưng cũng hề nuông chiều. Chính nhờ sự chỉ dạy nghiêm khắc của ông mà thằng bé mới trở nên ưu tú đến . Thực lòng, cô và Kiến Quân còn cảm thấy dạy dỗ thằng bé chu đáo bằng.

 

 

Loading...