Trọng sinh làm giàu - Chương 511
Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:12:58
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Dẫu , tích góp một tiền lớn như thế cũng chẳng chuyện dễ dàng gì." Quý Mẫu Đan nhận định.
" là dễ chút nào." Tô Đan Hồng mỉm đồng tình.
Quý Mẫu Đan hề e dè, thẳng mặt : " đoán chắc tiền sinh hoạt phí của ( Kiến Quân gửi) qua đó, đều họ dùng chi tiêu hàng ngày cả ." Cô ngầm ám chỉ cả gia đình Vân Lệ Lệ đều sống dựa tiền Tô Đan Hồng gửi cho Mẹ Quý. Còn tiền của Kiến Văn và Lệ Lệ thì họ tích cóp hết, nếu mà nhanh đến , trong nhà nhiều miệng ăn như thế cơ mà!
"Chị nghĩ chú Tư là như thế ?" Tô Đan Hồng hỏi ngược , giọng điệu thâm thúy.
"Chú Tư thì , nhưng Vân Lệ Lệ thì đúng là hạng đó. Cô chẳng thèm quan tâm mấy chuyện , chắc chắn bòn rút hết tiền của ." Quý Mẫu Đan khẳng định. "Mẹ ở bên đó giúp chút việc cũng là lẽ thường tình, còn về khoản tiền sinh hoạt phí, đó là tiền Kiến Quân đưa, tiêu thế nào thì cứ tiêu." Tô Đan Hồng điềm nhiên đáp lời. Trong thâm tâm cô tính toán rõ ràng, với tính cách của Vân Lệ Lệ, cô sẽ bao giờ chịu thiệt, đương nhiên sẽ vét sạch tiền của Mẹ Quý.
Tuy nhiên, theo Tô Đan Hồng, Mẹ Quý dường như còn vui vẻ với việc đó, thậm chí còn tự nguyện chịu thiệt thòi, xem đó như cách để bà phát huy hết giá trị của bản .
"Hai vợ chồng em đúng là hào phóng, như khác nào nuôi cả bọn họ !" Quý Mẫu Đan chậc lưỡi .
"Nếu chị cách nào đón về ở chỗ chị, mỗi tháng Kiến Quân vẫn sẽ đều đặn gửi đủ khoản tiền sinh hoạt phí như ." Tô Đan Hồng đề nghị. Quý Mẫu Đan xong thì mắt sáng rỡ, hai trăm đồng đó, quả thực là một khoản nhỏ!
Tuy nhiên, nhanh đó, cô thở dài, tự : "Thôi thì , nếu mà về ở nhà chị, chắc chắn sẽ bỏ dù chỉ một cắc. Trong lòng bà , e rằng chỉ chú Tư và Vân Lệ Lệ mới là con trai con dâu, chúng thì đáng là gì chứ..."
Những lời tuy khó lọt tai nhưng là sự thật thể chối cãi.
Tô Đan Hồng tiếp tục đề tài nữa, cô chuyển sang chuyện khác: "Chỗ đó cho nhiều xì dầu một chút nhé." "Được." Quý Mẫu Đan gật đầu đồng ý. Những mặt ở đó đều im lặng, dù thì chuyện lùm xùm trong nhà họ Quý cũng chẳng còn là bí mật gì.
Sau đó, họ chuyển sang những chủ đề phiếm khác.
Chẳng hạn như chuyện vật giá leo thang chóng mặt.
"Ngày xưa hai lạng rưỡi trứng gà chỉ tính bằng mấy xu thôi, mà giờ đây, tiền để mua hai lạng rưỡi khác xa bao." Mẹ Tô cảm thán.
"Giờ thì mấy đồng xu đó chẳng còn dùng nữa, bắt đầu đổi sang tiền mới ." Thím Dương cũng thêm .
"Đổi thế nào ạ? Trong nhà cháu cũng còn kha khá đồng xu tiêu hết." Quý Mẫu Đan vội hỏi. "Mười xu đổi lấy một hào, còn đổi thế nào nữa?" Lý Ngọc Thúy trả lời, giọng vẻ hiển nhiên.
" cũng đổi hai hào, đủ để mua một gói muối đấy." Vương Hồng Hoa tủm tỉm .
Quý Mẫu Đan thở phào: "Thế thì quá , chứ giờ đồng xu dùng nữa, cũng thành giấy lộn thôi." Nghe bọn họ bàn tán chuyện đổi tiền, Tô Đan Hồng hề bận tâm. Trong nhà cô kha khá , cả tiền từ mấy ông chủ lớn và tiền xu cũng chẳng thiếu gì, nhưng đổi cũng chẳng bao nhiêu. Hơn nữa, giờ tiền mới, tiền cũ cũng sẽ sẽ trở nên hiếm , cô giữ kỷ niệm cũng là một ý . Dù thì gia đình cô cũng chẳng thiếu thốn mấy đồng bạc lẻ .
Từ chuyện tiền bạc chuyển sang bàn chuyện sửa đường. Con đường mới sửa mấy năm , mà chất lượng kém đến mức giờ xuống cấp trầm trọng . Nghe sang năm sửa tiếp, đúng là tiền mất tật mang.
Chị em phụ nữ tụ tập thì đương nhiên đủ thứ chuyện trời biển để bàn. Cứ thế, câu chuyện nhà nối tiếp chuyện nhà , loáng cái hết cả một ngày.
Chẳng mấy chốc, sân nhà treo đầy thịt muối, đến cả giàn nho cũng kín mít mà vẫn đủ chỗ. Tô Đan Hồng đành tận dụng luôn cả sân nhà nuôi .
Giờ ban ngày nhiệt độ định ở bảy đến tám độ, thấp hơn thì thể xuống năm đến sáu độ. Tuy nhiên, buổi trưa vẫn là thời điểm lý tưởng nhất để hong khô thịt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-511.html.]
Tô Đan Hồng thường sẽ treo thịt muối năm, sáu ngày mang bán. Đối với khách ở thành phố Đại Học quá xa, họ mua về thể tự phơi thêm . Còn nếu giao tới Bắc Kinh, Tô Đan Hồng sẽ phơi bảy, tám ngày, đó giao nguyên một lô hàng lớn qua đó.
Cứ thế, mấy thùng thịt muối chất đầy sẽ vận chuyển qua đó cùng lúc. Đợt Quý Kiến Quân cũng mua về ít thịt ba chỉ. Anh mua nhiều mỗi năm, vì giá đưa chăng nên ít bán cho .
Sau khi trừ tiền vốn, Tô Đan Hồng cũng thu về ít lợi nhuận, bằng tiền mua hai con lợn thịt.
Quý Kiến Quân còn : "Sau chúng nuôi lợn nữa, cứ mua thịt lợn về tự thịt muối bán thôi!"
Tô Đan Hồng chẳng buồn chấp nhặt . Sao nuôi lợn chứ? Giờ giá nửa cân thịt lợn hơn ba đồng đó, một con lợn cũng nặng tạ rưỡi, như thì kiếm bao nhiêu tiền chứ?
Nhà cô nuôi hơn ba mươi con lợn, một năm riêng khoản mang bao nhiêu tiền, mà nuôi cơ chứ.
Thịt muối là món chủ lực của tháng , lượng lớn đều chở thành phố Đại Học và Bắc Kinh.
Còn ở thị trấn thì bán, bởi vì buôn bán thuận lợi như ở thành phố Đại Học và Bắc Kinh. Nhu cầu ở đó quả thực lớn.
Mãi đến ngày hai mươi tháng Chạp, Quý Kiến Văn mới đưa Vân Lệ Lệ và Yên Nhi về nhà. Hơn nữa, cũng chỉ ba trong nhà họ về, còn Quý thì về cùng.
Tô Đan Hồng thấy khá ngạc nhiên. Lúc Vân Lệ Lệ đưa Yên Nhi tới tham quan nhà mới, cô liền hỏi cô .
"Mẹ về, ở bên đó cho yên tĩnh. Chị cũng cần lo lắng cho , lúc em và Kiến Văn về đây cũng mua nhiều đồ ăn cho ." Vân Lệ Lệ .
"Thế thì ." Tô Đan Hồng gật đầu.
"Chị dâu, nhà lầu của chị quá, độc đáo quá!" Vân Lệ Lệ khen.
Tô Đan Hồng : "Sang năm định mở cửa tiệm hả?"
"Vâng, bày hàng tuy lãi cao nhưng dù cũng là kế sách lâu dài." Vân Lệ Lệ .
Cô là coi trọng thể diện, nếu đây quả thực còn cách nào khác, cô căn bản sẽ bày hàng bán lề đường.
"Kiến Văn là giáo viên, nếu mà để phụ với học sinh thấy thì mất mặt c.h.ế.t chứ? đây nhà nghèo xơ xác, còn thể cách nào khác chứ? Tuy nhiên giờ cần bày hàng nữa , nên dù cho lãi ít thì em vẫn chọn mở cửa tiệm, dù cũng thể diện hơn nhiều." "Mở cửa tiệm thì vốn tương đối lớn, chi tiêu cũng nhiều nữa." Tô Đan Hồng .
"Vâng, nhưng mà cứ từ từ chị ạ." Vân Lệ Lệ trả lời.
Tô Đan Hồng gật đầu: "Ừ, cứ từ từ thôi, hai vợ chồng em vẫn còn trẻ chán."
"Lệ Lệ ơi, đừng chỉ ăn mà nhé, nhanh rửa tay giúp đỡ nào." Quý Mẫu Đan lớn tiếng từ phía vườn.
Mèo Dịch Truyện
"Đến ngay đây." Vân Lệ Lệ tiếng liền là ai, liền đáp.