Trọng sinh làm giàu - Chương 503
Cập nhật lúc: 2025-09-23 10:20:47
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần Quý Kiến Quân bánh A Giao đặc biệt hỏi Giám đốc Hà, hỏi ông ăn , nếu ăn thì sẽ đưa nửa cân cho ông. Giám đốc Hà liền đồng ý, bảo cứ mang đến cho ông nếm thử.
Sau đó, bây giờ ông đến mua . Mới mấy ngày thôi mà nửa cân bánh A Giao hết sạch .
"Nào ăn hết chứ, chỉ nếm một miếng, phần còn đều cho và vợ ăn. Bây giờ ăn xong , đây đến mua chứ?" Giám đốc Hà .
"Bây giờ thì ." Quý Kiến Quân đáp.
"Dù bây giờ cũng đang rảnh rỗi, nhanh cho năm cân . đang cần gấp đấy!" Giám đốc Hà .
" bảo chị Hứa hôm nay cho nhé." Quý Kiến Quân gợi ý.
"Không , ! loại của nhà cơ. Hương vị nhà đặc biệt hơn hẳn, chỉ mua của nhà thôi!" Giám đốc Hà khẳng định.
"Vậy , ngày sẽ mang qua." Quý Kiến Quân đồng ý với ông .
Hôm nay họ thịt dê, Giám đốc Hà cũng về tay , trực tiếp mang nửa con dê về nhà, còn tiện tay cầm theo một túi lớn bánh hồng.
Về phần tiền nong, cả hai thống nhất sẽ tính toán cuối tháng, Quý Kiến Quân sẽ ghi sổ cẩn thận.
Mỗi tháng, xưởng giày da bên sẽ thanh toán tiền. Anh chỉ cần mang giấy tờ sang, bên đó sẽ khấu trừ trực tiếp từ lợi nhuận của Giám đốc Hà để chi trả.
Nói đến lợi nhuận của xưởng giày da, những ngày đầu khởi nghiệp đầy khó khăn, giờ đây việc kinh doanh định. Hơn nữa, nhờ Giám đốc Hà thường xuyên tìm kiếm các nguồn tiêu thụ mới, lợi nhuận mỗi tháng đều tăng trưởng đều đặn.
Những việc Quý Kiến Quân chẳng hề nhúng tay , mỗi tháng chỉ cần quan tâm đến việc nhận hoa hồng là đủ. Khoản tiền vốn đầu tư từ đến nay chỉ thu hồi mà còn sinh lời ít.
Giám đốc Hà cần bánh a giao, còn đến năm ký. Vậy là Quý Kiến Quân bắt tay . Tô Đan Hồng qua nhà chị dâu thứ Tô, lúc trở về liền thấy chuẩn đầy đủ nguyên liệu. "Trong nhà còn nhiều mà, nữa?" Tô Đan Hồng thắc mắc. Ở nhà vẫn còn dư một ký, cô và Quý Kiến Quân mỗi ngày cũng chỉ ăn hai ba miếng, còn thể dùng kha khá ngày nữa.
"Giám đốc Hà cần, ông năm ký, hơn nữa còn yêu cầu nhất định là bánh do nhà ." Quý Kiến Quân giải thích.
Tô Đan Hồng cũng bật . là Giám đốc Hà mắt thật đấy. Thôi , thì , dù Giám đốc Hà cũng là khách sộp của nhà cô. Mỗi năm, ông chi trả nghìn tệ cho các sản phẩm của nhà cô, quả đúng là một khách hàng trung thành. Trong đó, đối tượng sử dụng chính là bà cụ Hà và phu nhân Giám đốc Hà.
Mèo Dịch Truyện
Căn bệnh táo bón kinh niên của bà cụ Hà giờ đây chữa khỏi , mỗi sáng bà đều vệ sinh đều đặn, cả sảng khoái hẳn . Đối với mật ong nhà họ Quý cũng như các sản phẩm khác, bà cụ Hà đều một sự tin dùng tuyệt đối. Ví như bánh a giao , ban đầu Quý Kiến Quân chỉ định đưa cho Giám đốc Hà nếm thử. Bánh a giao tác dụng bổ thận tráng dương mà. Ai dè Giám đốc Hà là con hiếu thảo, ăn thử một miếng xong liền mang về cho và vợ dùng.
Cả hai dùng đều cảm thấy , ăn hết tìm đến mua. Năm ký bánh a giao xong ngày thứ ba. Thực tế, họ nhiều, chỉ dừng ở năm ký, bởi vì dù nhiều ít cũng tốn công như , chi bằng nhiều một chút.
Quý Kiến Quân chỉ gửi cho Giám đốc Hà đúng năm ký, còn để dành một ít cho nhà dùng, đó đóng gói mười ký và gửi sang Bắc Kinh. Gửi chung với hàng khô, tiện đường luôn, tốn thêm công sức.
Hôm nay, đài phát thanh của nhà văn hóa gọi đến, báo Tô Đan Hồng nhận điện thoại.
Tô Đan Hồng liền đến đó. Hóa là Vân Lệ Lệ gọi đến. "Lệ Lệ , dạo thế nào em?" Tô Đan Hồng hỏi.
"Chị dâu ba, thứ đều cả ạ. Năm nay ăn Tết, cả nhà chúng em đều về nhà đó chị." Vân Lệ Lệ tươi . Qua điện thoại cũng thể thấy niềm vui rạng rỡ trong giọng cô.
Tô Đan Hồng đáp: "Về nhà ăn Tết là . Chị để dành thịt khô cho Yên Nhi ăn đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-503.html.]
Kể từ vụ hợp tác ăn với Quý Vân Vân thua lỗ, khiến vợ chồng Vân Lệ Lệ và Quý Kiến Văn gánh một khoản nợ khổng lồ, họ vẫn trở về quê nhà. Suốt những năm qua, hai vợ chồng miệt mài bày sạp bán hàng rong. Phải là họ cực kỳ chịu khó, kiên cường, mà chỉ trong vòng hai ba năm trả sạch khoản nợ mười ba nghìn .
Đầu năm nay, họ trả hết nợ. Nghe , giờ Vân Lệ Lệ vẫn đang tiếp tục bày sạp. Bé Yên Nhi kể rằng con bé đang tích góp tiền để mở một cửa hàng quần áo riêng, còn vất vả đội nắng đội mưa buôn bán ngoài đường nữa.
Tô Đan Hồng cũng thấy mừng. Cô từng Phùng Phương Phương nhắc qua về lợi nhuận của việc kinh doanh quần áo, quả thực khả quan.
Có điều, nếu cả nhà Vân Lệ Lệ về quê, đương nhiên Mẹ Quý cũng sẽ về theo. Sau cùng, Quý Vân Vân bên ly hôn với ông Quách, nên bà chắc chắn sẽ về sống cùng Quý Kiến Văn.
Hai chị em dâu trò chuyện thêm một lúc, Vân Lệ Lệ mới ngại ngùng lên tiếng: "Chị dâu ba , mấy cái bánh a giao chị gửi cho em đợt còn ạ? Em mua một ít."
"Ăn xong thấy hiệu quả lắm hả?" Tô Đan Hồng hỏi, nụ nhẹ nhàng nở môi.
"Dạ ! Mấy năm nay kinh nguyệt của em đều, nhưng tháng , lẽ nhờ ăn bánh a giao của chị mà nó đến đúng ngày hơn, với còn đau bụng dữ dội như nữa." Vân Lệ Lệ hào hứng kể.
Mấy năm qua, bận rộn đến mức quên ăn quên ngủ mà tiền kiếm chẳng đáng là bao, cô còn tự kiệt sức, kinh nguyệt lúc nào cũng thất thường, mà mỗi đến đau quặn ruột.
Nào ngờ, Tô Đan Hồng gửi cho cô một ít bánh a giao, mà tháng kinh nguyệt đến đúng ngày, còn hề đau đớn như khi.
Cô tin chắc chắn đây là nhờ công dụng tuyệt vời của bánh a giao.
Yên Nhi cũng nhanh nhảu thêm : "Đồ của dì ba mang đến chắc chắn là đồ nhất ! Nếu thì dì ba chẳng mang đến cho . Mẹ cứ ăn , ăn xong thấy ngon thì mua ủng hộ dì ba là ."
Dì ba của con bé là , nhưng cũng thể cứ thế mà chiếm lợi từ dì ba . Nếu ăn thấy hợp và dùng tiếp thì mua.
Yên Nhi còn nhỏ nên nghĩ ngợi nhiều, chỉ đơn giản là thấy mua là . Còn Vân Lệ Lệ là lớn, đương nhiên chút ngại ngần. Tuy là mua, nhưng cô sợ dễ khác hiểu lầm là lợi dụng mối quan hệ. Dù thì việc tính toán tiền bạc với cũng chẳng dễ dàng gì. Tuy nhiên, cô thực sự mua, vì mỗi đến tháng đều đau đến mức thể rời khỏi giường, nên cô đành "mặt dày" hỏi xin.
"Để chị gửi thêm chút nữa cho em nhé. Trong nhà vẫn còn dư một ít, mua bán gì thì thôi . Lần nếu em còn cần, chị sẽ tính giá hữu nghị cho em." Tô Đan Hồng mỉm .
"Vậy thì em cảm ơn chị nhiều." Vân Lệ Lệ hiểu Tô Đan Hồng khách sáo, nên thấy chị thì cứ thế mà theo.
Tắt điện thoại xong, Tô Đan Hồng nhà. Hôm nay kịp gửi hàng , vì đưa hàng ngoài hết. Cô đành đợi đến ngày mai. Tô Đan Hồng lấy giấy gói cẩn thận nửa cân bánh a giao định gửi cho Vân Lệ Lệ, dặn Tô Trư Mao ngày mai mang qua hộ.
Vân Lệ Lệ mang tâm trạng vui vẻ về nhà.
Thấy cô về, Mẹ Quý hỏi: "Lệ Lệ đấy , định ngoài mua đồ ăn, con ăn gì ?"
"Hôm nay con sạp hàng, con mua cũng ạ, cứ nghỉ ngơi ." Vân Lệ Lệ đáp.
"Mẹ là , con hiếm khi sạp hàng, cứ ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe." Mẹ Quý liền . "Vâng, con cảm ơn ." Lúc Vân Lệ Lệ mới gật đầu đáp lời.
Mẹ Quý xách giỏ rau ngoài. Bà nửa đường thì bất ngờ trông thấy Vân Đại Hải đang dắt theo Quách Hạo, giờ đổi tên thành Vân Hạo, chờ sẵn ở đó.
Trông thấy hai cha con họ đang đợi bà.