Trọng sinh làm giàu - Chương 498
Cập nhật lúc: 2025-09-23 10:20:42
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến thế .
"Được thôi." Quý Kiến Quân cũng thoải mái.
Tề Tề nhanh chóng kết bạn khi học ở thị trấn, tình cảm giữa chúng khá . Hơn nữa, trẻ con tuổi nghịch ngợm như khỉ con, trong tình huống bình thường sẽ chuyện gì đáng lo.
Hôm nay là thứ năm, Quý Kiến Quân ở lâu, đến chạng vạng tối là về nhà.
Về phần ông Trương, Nhân Nhân, Tường Tường, cùng với Viện Viện ở nhà họ Lý, tất cả cùng trở về bằng xe ba bánh. Chỗ họ sớm loại xe . Hồi , phí đường chỉ cần ba bốn đồng hề rẻ, nhưng bây giờ đổi, từ thị trấn trở về mất tám đồng, cũng coi như rẻ chút nào. thỉnh thoảng mới , nên họ cũng so đo nhiều.
Còn Tề Tề về, bé ở chỗ Lý Trí.
Mọi sẽ quá để tâm, Hà Thiến cũng . Dù Tề Tề lớn như thế , gây phiền phức gì, hạn chế khi ở trong nhà khác. Hơn nữa, bé chỉ ở hai ngày, đến chạng vạng chủ nhật, ăn xong bữa tối, ông Trương liền đưa lũ trẻ trở về. Khi chỉ còn Tô Đan Hồng và Quý Kiến Quân ở nhà, Tô Đan Hồng thường đồ ăn tương đối đơn giản, dù cũng chỉ hai họ.
Cả gia đình mà về thì cô nhiều hơn một chút. Trong nhà nhiều phòng nên ông Trương cần đặc biệt lên núi, cứ ở nhà là .
Đó là lời Tô Đan Hồng , nhưng quá tám giờ tối, ông Trương vẫn cầm đèn pin cùng Đại Hắc lên núi.
Sau khi ông núi, Đại Hắc mới chịu trở về.
"Giờ các con lớn hết , đứa nào đứa nấy chẳng thích về nhà." Tối đến, lúc yên vị giường, Tô Đan Hồng thở dài than thở với Quý Kiến Quân.
Cứ đến tuổi trưởng thành là , Te Te đứa đầu tiên, cũng chẳng đứa cuối cùng. Cuối tuần , Nhân Nhân cũng chỉ miễn cưỡng về là do cô giáo dạy piano bận việc, đến . Chứ nếu con bé về, thì ông Trương chắc cũng chẳng chịu về .
Đến cả hai đứa nhỏ Tường Tường và Viện Viện, dù xem là khá quấn quýt với gia đình, nhưng sự gắn bó cũng chẳng kéo dài mấy năm. Thoáng cái, lũ trẻ lớn phổng phao. "Chúng nó lớn thì thế chứ. Nếu cứ mãi bám riết lấy nhà, dạy dỗ chúng nó đấy." Quý Kiến Quân .
Đó chính là sự khác biệt giữa quan điểm giáo dục con cái của đàn ông và phụ nữ.
Phụ nữ với tấm lòng , đương nhiên mong các con luôn sum vầy bên .
Còn đàn ông, họ mong con cái tương lai tươi sáng, công ăn việc định. Bởi lẽ, đây là giang sơn tự chinh phục, còn cơ nghiệp của chúng, chúng tự tay gây dựng. Thế nên thật, Quý Kiến Quân chẳng thích bọn trẻ cứ quanh quẩn ở nhà chút nào. Khi chúng ở đây, chỉ và vợ, cuộc sống thoải mái hơn hẳn. Một khi chúng về, vợ chỉ xoay quanh chúng, còn thì rìa. "Đó là chuyện chúng lớn hơn nữa, chứ bây giờ lớn mấy ." Tô Đan Hồng càu nhàu.
"Giờ còn nhỏ nữa, cũng do môi trường sống của chúng nó . Chứ hồi xưa, tầm sớm đồng ruộng ." Quý Kiến Quân đáp lời.
"Anh đừng mà lôi chuyện hồi xưa . Hồi xưa với bây giờ mà giống ?" Tô Đan Hồng lý sự cùn.
"Rồi, , sai ." Quý Kiến Quân lập tức nhận , tiếp: "Thật cũng mong chúng về mà, chúng về thì nhà cửa mới rộn ràng hơn chứ?"
Lời xuôi tai hơn nhiều. Quý Kiến Quân thấy vẻ mặt vợ thoáng nở nụ . Anh , vợ giờ cưng chiều quá nên càng ngày càng "sinh hư", thể chịu bất cứ uất ức nào.
thích cô như . Vợ của Quý Kiến Quân thì đúng là cần chịu bất cứ ấm ức nào.
" mà ngoài cũng thôi. Như thế chúng nó mới học nhiều điều, thể cứ mãi ếch đáy giếng, tầm hạn hẹp mãi ." Tô Đan Hồng tự nhủ.
Quý Kiến Quân khẽ gật đầu đồng tình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-498.html.]
"Anh xem vô dụng kìa, đến con gái cũng 'sản xuất' ." Tô Đan Hồng than thở. Quý Kiến Quân thầm nghĩ, ba đứa con chứ ít gì, thế mà cô vẫn cứ thể "sinh", chỉ vì cho cô một đứa con gái.
Vì thế, Quý Kiến Quân liền xoay , kéo cô lòng. Tô Đan Hồng giật : "Anh gì đấy?"
"Vợ , chúng 'vận động' nhiều chút, thì ?" Quý Kiến Quân gian.
Tô Đan Hồng đáp: " lâu lắm còn gì." Sang năm Tường Tường bảy tuổi, thể lâu đến mà vẫn gì? Có lẽ cô và Quý Kiến Quân thật sự thể thêm con nữa.
Quý Kiến Quân dịu dàng dỗ dành, đó, Tô Đan Hồng chẳng còn tâm trí nào mà nghĩ ngợi mấy chuyện đó nữa. Bởi lẽ, lúc đây, "kỹ thuật" của Kiến Quân nhà cô hừng hực nhiệt tình mạnh mẽ thuần thục, cô căn bản đối thủ, nhanh chóng "đầu hàng" .
"Vợ , em nhỏ tiếng chút, bọn trẻ đều ở nhà đấy." Quý Kiến Quân ghé tai cô, nhỏ giọng trêu.
Khi chỉ hai vợ chồng ở nhà đương nhiên là thành vấn đề, "quẩy" thế nào thì "quẩy" thế . lũ trẻ ở nhà, tất nhiên kiềm chế một chút. Sau đó, Quý Kiến Quân thấy vợ cố gắng kiềm chế đến đỏ bừng mặt, điều càng như hóa thành một con sói đói.
Vừa lòng mãn nguyện, Tô Đan Hồng nhanh chóng chìm giấc ngủ. Quý Kiến Quân cũng cảm thấy thấm thía sự mãn nguyện, ôm lấy vợ chìm mộng . Thế nhưng, thật vẫn còn nuối tiếc, thêm một chốc nữa.
Đáng tiếc, thể lực của vợ cho phép, nên đành chịu.
cái sự thiếu thốn của ngày đầu bù đắp ngay sáng hôm . Quý Kiến Quân kéo vợ một buổi sáng "vận động" hăng say, đó mới chịu dậy nấu cháo, chuẩn bữa ăn. Tô Đan Hồng thì tiếp tục ỳ giường vì quá mệt.
"Mẹ ạ? Mẹ vẫn dậy ?" Lúc ăn cơm, Tường Tường tò mò hỏi.
"Mẹ dậy . Bố sẽ mang đồ ăn cho , các con cứ tự ăn nhé." Quý Kiến Quân đáp.
Mèo Dịch Truyện
Sau đó, cẩn thận múc cháo xương sườn, gắp khoai tây xào trứng gà và cả trứng muối một bát riêng cho vợ.
Tô Đan Hồng giận dỗi thèm . Sáng nay cô kêu ca , mãi , thế mà vẫn cứ theo ý . Mặc dù trong quá trình đó cô cũng "lên đỉnh", nhưng cô vẫn ấm ức vì lũ trẻ hiếm lắm mới về nhà một chuyến. Hai việc thật chẳng liên quan gì đến , nhưng chẳng hiểu cô cứ liên hệ chúng với một cách ngô nghê. Quý Kiến Quân dỗ dành một hồi lâu cô mới chịu nguôi ngoai.
"Uống cháo gì chứ, em còn đánh răng đây." Tô Đan Hồng làu bàu.
"Anh lấy cho em đây!" Anh liền bóp kem đánh răng, cầm cốc nước và một chậu nước nhỏ đến cho Tô Đan Hồng rửa mặt. Rửa mặt xong, cô uống một cốc nước ấm, quấn quýt thêm chừng mười lăm, hai mươi phút giường với Quý Kiến Quân. Lúc cô mới chịu dậy uống cháo.
Dạo Quý Kiến Quân sung sức, chỉ "đè" vợ thêm một hồi nữa. Tô Đan Hồng như chuyện gì, thản nhiên dậy uống cháo. Anh còn gì hơn ngoài việc đành chịu tắt ý nghĩ đó.
"Bố lớn thế mà còn thích chơi đùa nữa." Bọn Tường Tường bên ngoài ăn no, chúng vẫn rõ tiếng vui vẻ của bố từ trong phòng vọng .
"Bố còn ăn ạ." Viện Viện .
"Lát nữa bố tự ăn mà." Tường Tường xong liền định ngoài chơi, cả tuần mới về nhà một : "Viện Viện, em ngoài ?"
"Có ạ." Viện Viện gật đầu lia lịa.
Thế là hai chị em liền ngoài. Tuy là chị em gái, nhưng hiện giờ Tường Tường vẫn vẻ là , còn Viện Viện thì em.