Trọng sinh làm giàu - Chương 495
Cập nhật lúc: 2025-09-23 10:20:39
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Đại Hải mua chiếc máy BB đắt tiền để giữ liên lạc với Quý Vân Vân nên luôn mang theo bên . Khi nhận cuộc gọi, nhanh chóng dậy xuống nhà, bỏ qua vẻ mặt bất mãn, oán giận tỉnh dậy của chủ cửa hàng, đó gọi điện thoại.
"Anh mau qua chỗ em , xảy chuyện !" Quý Vân Vân thẳng.
"Được , qua ngay!" Vân Đại Hải giọng điệu gấp gáp của cô, tim đột nhiên nảy lên, nhưng hề nao núng, đáp thẳng.
Từ bên đây đón xe qua bên cũng tương đối gần, đặc biệt là ban đêm, căn bản tắc đường, tốc độ nhanh. Mất hơn một tiếng thì tới nơi.
Vân Đại Hải rõ vị trí căn phòng của Quý Vân Vân từ nên trực tiếp lên.
Quý Vân Vân mở cửa cho . Vân Đại Hải sẵn sàng đối mặt với Quách Đống Lương, nhưng ngờ ông ở nhà.
"Vân Vân, thế ?" Vân Đại Hải chạy đến kịp thở.
"Anh đưa Hạo Hạo , cha con hai sẽ sống cùng . Chúng liên quan gì đến nữa!" Quý Vân Vân móc trong túi hai ngàn tệ: "Đây là chút tiền còn em , cầm hết !"
Thật Quách Đống Lương cho cô nhiều tiền, nhưng vì Quý Vân Vân tiêu xài như nước nên bao giờ tiết kiệm. Không, trong túi cô cũng còn bao nhiêu tiền cả, nhưng cô Vân Đại Hải tiền, nhất là khi còn nuôi con trai, vì cô cho một khoản. Mặc dù Vân Đại Hải sớm chuẩn tâm lý, nhưng vẫn : "Vân Vân , em rõ cho , rốt cuộc chuyện gì đang xảy ?”
"Cái lão Quách Đống Lương ngu ngốc đó, ổng đánh bạc thua trắng tay, còn nợ cả đống tiền bên ngoài. Em thể sống với ổng thêm một phút nào nữa, em ly hôn. Hạo Hạo là con ruột của , đương nhiên nuôi thằng bé , mau mang nó về !" Quý Vân Vân dứt khoát .
Vân Đại Hải ngỡ ngàng: "Thế còn em? Em về cùng và thằng bé ?"
"Đương nhiên là em cùng . Lương của nuôi Hạo Hạo còn đủ , nuôi nổi em? Em sẽ đến sống với cha của Tiểu Võ, hiểu ?" Quý Vân Vân thản nhiên giải thích.
Mọi chuyện đến nước , chẳng còn gì che giấu nữa.
Vân Đại Hải sững sờ, kinh ngạc: "Tiểu Võ... con trai của ông Quách ?"
"Đương nhiên là ! Lão già đó mà con trai ? Thằng bé... con của ổng!" Quý Vân Vân nhếch mép. lúc đó, rầm một tiếng, cánh cửa bật mở. Ông Quách sững ở đó, vẻ mặt thể tin nổi.
Quý Vân Vân thấy ông , vẫn giữ nguyên nụ khẩy môi, hề nao núng, châm chọc : "Ồ, ông chủ Quách về đấy ? Anh về đúng lúc lắm. Để em giới thiệu cho nhé, đây chính là cha ruột của Hạo Hạo!"
Ông Quách quét mắt sắc lạnh Vân Đại Hải, vung tay đ.ấ.m mạnh một cú. Vân Đại Hải dám chống trả, lãnh trọn cú đ.ấ.m và ngã vật xuống đất. "Đồ gian phu dâm phụ khốn nạn!" Tiếng chửi rủa đầy phẫn nộ bật từ miệng ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-495.html.]
"Quách Đống Lương, nếu vứt hết thể diện của Quách gia thì cứ việc. Chẳng còn gì mà mất nữa , cứ tiếp tục chửi , chửi thật to để cả cái khu đều , để xem cái danh 'ông chủ Quách' của còn đáng giá đến !" Quý Vân Vân lạnh lùng đáp trả.
"Anh đối xử với em như , em thể nhẫn tâm với đến thế? Vừa tin về em, vội vàng chạy về đây, em đường lái xe nhanh như thế nào ? Anh bất chấp nguy hiểm chỉ để về giải thích cho em! Vì em, cần vợ, cần con gái, chẳng cần bất cứ thứ gì cả! Anh chỉ cần con em thôi, nhưng Vân Vân, em đối xử với như chứ?" Quách Đống Lương phẫn nộ đau đớn thốt lên.
"Anh cần con ? Đừng những lời dễ như thế! Anh đừng tưởng em , tiền trong nhà thua sạch , chỉ trắng tay mà còn nợ một khoản khổng lồ. Quách Đống Lương, đây là cái 'cần' con mà đấy ? Anh chúng cùng gánh nợ với , cùng sống những ngày tháng chìm trong nợ nần ?" Quý Vân Vân mỉa mai, giọng đầy khinh bỉ.
"Làm ... em chuyện ?" Quách Đống Lương giật thon thót.
"Làm em cần bận tâm! Quách Đống Lương, đừng hòng may mắn thoát tội, thể giấu diếm bất cứ điều gì với !" Quý Vân Vân gằn giọng.
"Vân Vân, vẫn thể mà! Em tin , nhất định sẽ dậy . Em đấy, việc hợp tác của với chú Lý lời, dự án tiếp theo cũng sẵn sàng . Anh sẽ kiếm về một khoản lớn, đủ để trả hết nợ nần và vẫn còn dư dả. Anh sẽ bao giờ để con em chịu khổ !" Quách Đống Lương vội vàng giải thích, giọng đầy cầu khẩn.
Mèo Dịch Truyện
"Ai mà thèm cái tính cờ b.ạ.c của chứ? Đã một thì sẽ hai, em sẽ bao giờ đặt cược tương lai của một con bạc như !" Quý Vân Vân gắt gỏng.
"Vân Vân, Vân Vân, đừng bỏ mà! Bây giờ còn gì cả, chỉ còn con em, chỉ còn con em thôi..." Quách Đống Lương lóc thảm thiết, van nài.
Quý Vân Vân càng thêm chán chường, châm biếm : "Cái gì mà 'chỉ còn con chúng ' chứ? Nếu vì tiền của , một ông già đáng ghét luẩn quẩn như thì đời nào ở bên? ngu đến mức nghĩ quẩn đến với một lão già tệ hại như !"
"Không, Vân Vân, em sẽ ..." Quách Đống Lương đau đớn thốt lên.
"Hơn nữa, Quách Đống Lương, hai đứa con trai cũng chẳng của . Nhìn , đây là Vân Đại Hải. Trước đây chúng từng ở bên . Hạo Hạo chính là con trai của . Nhìn kỹ mà xem, đôi mắt và lông mày của Hạo Hạo đều nét giống , chỗ nào giống cả." Quý Vân Vân . Lúc Quách Đống Lương mới sang Vân Đại Hải, đó ông mở to hai mắt, như thể sự thật đả kích đến mức c.h.ế.t lặng.
"Ngày mai chúng sẽ ly hôn. Về phần bọn trẻ, chúng là con của . nghĩ cũng chẳng giữ chúng . Cứ gọi cha ruột của bọn nhỏ đến mà nhận." Quý Vân Vân lạnh lùng tuyên bố.
"Hạo Hạo con , Tiểu Võ là con của đúng !" Quách Đống Lương như vớ cọng rơm cuối cùng.
"Tiểu Võ ? Ha ha, cha của Tiểu Võ cũng đang đường tới đây ." Quý Vân Vân liếc xéo ông một cái đầy khinh bỉ, đó ôm Quách Hạo còn đang ngủ say, giao cho Vân Đại Hải. "Đây là con trai , tranh thủ lúc nó còn ngủ mà đưa về , chứ tỉnh dậy thì phiền phức lắm." "Đứng !" Lúc Vân Đại Hải chuẩn ôm đứa trẻ tay rời , Quách Đống Lương giận dữ gằn giọng.
"Còn chuyện gì nữa?" Quý Vân Vân lạnh lùng hỏi.
Quách Đống Lương chỉ gào lên thế, như c.h.ế.t . Quý Vân Vân Vân Đại Hải một cái, cũng chẳng nán nữa, mang theo tiền và con trai rời !