Trọng sinh làm giàu - Chương 492
Cập nhật lúc: 2025-09-23 10:20:35
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"... chịu !"
Không rõ ngọn ngành, thấy Chu Chí , Quý Vân Vân liền hừ lạnh một tiếng.
Cô hai đứa con trai nên giờ vô cùng tự tin, căn bản sợ những lúc ông Quách tâm trạng vui. Ông vui thì cô cũng chẳng vui vẻ gì.
"Em vẫn nên cẩn thận một chút , hình như nghiêm trọng." Chu Chí trong lòng nhạo nhưng ngoài miệng vẫn khuyên nhủ.
"Biết ." Quý Vân Vân đồng ý, đó tự tin bước lên lầu.
Chu Chí chỉ cô một cái gì nữa.
Vào nhà, Quý Vân Vân thấy ông Quách đang chơi với hai đứa trẻ con, nụ mặt ông thế , nào dáng vẻ đang tức giận.
"Ông Quách , hôm nay về sớm thế, uống với em trai ?" Quý Vân Vân cất tiếng.
"Em ?" Quách Đống Lương hỏi.
Nhìn bộ dạng của ông , Quý Vân Vân cũng yên tâm, : "Em dạo phố cùng bạn. Anh mà bắt em cả ngày ở nhà trông hai em nó, thì em chán c.h.ế.t mất thôi."
"Được , dạo phố thì dạo phố." Ông Quách : " mà hôm nay chú hai tới vay tiền , về phòng kiểm tra thì thấy quyển sổ tiết kiệm năm mươi nghìn tệ ."
Quý Vân Vân ngờ nhanh phát hiện như , vốn định vay tiền của Lý Thiên Thắng để dùng. "Em đem đầu tư , vốn đợi thu lãi mới với , ngờ ." Quý Vân Vân hì hì đáp.
"Em đầu tư cái gì? Bây giờ bên ngoài dễ ăn, em đừng để lừa, năm mươi nghìn tệ là chuyện nhỏ, nhưng em cũng thể tùy tiện đem tiền đầu tư như thế !" Quách Đống Lương , ngữ điệu mang theo vẻ nghiêm nghị.
"Em tùy tiện, tuyệt đối đáng tin cậy, hơn nữa còn triển vọng nữa, nhưng mà yên tâm , trong vòng một tháng em sẽ đem tiền về." Quý Vân Vân . Trong lòng cũng chút phiền phức, chỉ là năm mươi nghìn tệ , còn hỏi nhiều như . Nếu như cô tự nắm giữ kinh tế thì cô thích tiêu bao nhiêu thì tiêu, cần gì lòng vòng nhiều với Quách Đống Lương như ?
"Mà cũng , em trai cần vay tiền gì chứ? Ông việc ở Bộ, béo bở lắm đó!" Quý Vân Vân thắc mắc.
"Gần đây chú hai đang nghĩ cách thăng chức. Em cũng ngành của nó quá phức tạp, luồn cúi thì cả đời cũng đừng mong thăng chức." Quách Đống Lương giải thích.
“Anh đúng là những em thật. Khi cần thì né tránh chẳng gặp mặt, lúc cần đến chủ động hẹn uống .” Quý Vân Vân hừ lạnh một tiếng, giọng đầy châm biếm.
“Cũng là bất đắc dĩ thôi, nhưng mà hôm nay chú đến vay tiền cũng chuyện , còn hơn là qua gì nữa. Dù thì, một chú tài giỏi như , con cái chúng cũng nhờ ít.” Quách Đống Lương giải thích.
“Cần bao nhiêu tiền ?” Quý Vân Vân hỏi.
“Anh với em thế thôi, chuyện cứ để lo. Em chỉ cần chăm sóc Hạo Hạo và Tiểu Võ là . À đúng , ông chủ Lý mấy hôm nay thấy , mấy ngày nữa em gọi điện hẹn đến nhà ăn cơm, sẽ mua chút đồ ngon về.” Quách Đống Lương dặn dò.
“Mấy ngày nữa thì thôi , em cũng mệt lắm, đợi hẵng tính.” Quý Vân Vân từ chối.
“Vừa mới gặp xong, đợi một vài hôm nữa hẵng hẹn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-492.html.]
Quách Đống Lương thấy cũng ép, chỉ cô cứ tùy ý sắp xếp.
“À , lúc nãy em về tài xế Chu tâm trạng , chuyện gì ?” Quý Vân Vân hỏi.
“Em thiết với tài xế Chu thật nhỉ?” Quách Đống Lương đáp, ánh mắt lướt qua cô.
“Nào thiết gì , chẳng qua là vì tài xế Chu lo lắng cho , bảo em lên khuyên nhủ. Nói gì thì , cũng giữ gìn sức khỏe đấy, đừng để mấy chuyện bên ngoài ảnh hưởng. Ba con em còn dựa nuôi nấng cả đấy chứ.” Quý Vân Vân trả lời, giọng điệu xen lẫn nũng nịu.
“Em cứ yên tâm .” Quách Đống Lương trấn an hỏi tiếp: “Mà , hôm nay em , ở nhà đợi mãi.”
“Đã là dạo phố với bạn mà, hứng thú với mấy chuyện riêng của bọn em đến thế ?” Quý Vân Vân giận dỗi .
“Nào , chẳng qua là nhớ em quá thôi, chúng bao nhiêu ngày ‘ mật’ ?” Quách Đống Lương sấn gần, giọng điệu đầy ẩn ý.
Quý Vân Vân thầm bực nhưng vẫn đáp lời ông . "Lão già , thời gian thì ngắn ngủi mà cứ khó xử. Dù thì, ông vẫn là 'mạnh thường quân' của cô, cô cũng thể từ chối, đành mặc kệ ông gì thì ."
Thế nhưng, cô quên mất khi trở về lén lút “vui vẻ” với Vân Đại Hải, mà lúc đó còn chẳng dùng bất kỳ biện pháp tránh thai nào.
Một cơ thể mới “mây mưa” với đàn ông khác thể qua mắt Quách Đống Lương, đang ngầm điều tra? Mắt ông đỏ ngầu, hận thể lập tức bóp c.h.ế.t con tiện nhân hổ ngay tại chỗ!
Quách Đống Lương là hạng tầm thường. Ông cố nuốt xuống cục tức nghẹn ứ, nén cảm giác buồn nôn khi “hành sự” với Quý Vân Vân. Thậm chí, ông còn với vẻ vô hại, trêu chọc cô ả khẩu vị nặng, mới ông đùa giỡn một chút mà “ướt át lênh láng” .
Lúc Quý Vân Vân mới sực nhớ chuyện với Vân Đại Hải, thoáng chút mất tự nhiên. khi thấy vẻ mặt " nghi ngờ gì" của Quách Đống Lương, cô liền yên tâm. Với vài ba chiêu trò quyến rũ, cô ả tự tin thành công bưng bít chuyện.
Tuy nhiên, trong lòng cô thầm mắng ông đúng là đồ ngu.
Những ngày tháng tiếp theo vẫn trôi qua như cũ, chuyện dường như từng xảy . Chỉ điều, giờ đây Quách Đống Lương thường xuyên ở bên ngoài, bận rộn công tác và ít khi mặt ở nhà.
Mèo Dịch Truyện
“ , trong nhà giờ chỉ còn em thôi. Hai giúp việc đó thì một đang nghỉ, mai mới đến .” Quý Vân Vân trả lời qua điện thoại.
“Cái gì cơ, đến đây ?” Trong điện thoại, Quách Đống Lương gì mà Quý Vân Vân hốt hoảng đáp: “Không , nhỡ khác thấy thì ? Trong nhà vẫn còn một giúp việc nữa đấy.”
“Đi ngoài á? mà đám trẻ con vẫn còn đang ngủ mà.” Quý Vân Vân , giọng đầy lo lắng.
"Không thức dậy nhanh , giúp việc trông nom , sáng mai em về cũng ." Lý Thiên Thắng , giọng dụ dỗ: "Em yêu, bao ngày gặp, lẽ nào em nhớ ?"
"Đương nhiên là nhớ , nếu thì em chẳng gọi cho ." Quý Vân Vân đáp, ngữ điệu ngọt ngào.
"Vậy ngoài , cho tài xế tới đón, em cứ nghỉ ngơi , tối nay... chuẩn vất vả nhé." Lý Thiên Thắng đầy ẩn ý. "Đồ c.h.ế.t dẫm, là đồ xa nhất đấy!" Quý Vân Vân mắng yêu. Sau đó, hai cúp máy.
Từ thành phố Đại Học lái xe qua đây mất mấy tiếng đồng hồ, mà Lý Thiên Thắng vẫn tới. Khi đến nơi, đồng hồ điểm hơn nửa đêm. Quý Vân Vân nhận điện thoại, lập tức xuống , chui tót xe của Lý Thiên Thắng, nhanh chóng rời .