Trọng sinh làm giàu - Chương 480

Cập nhật lúc: 2025-09-23 10:20:22
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Trên núi muỗi mà cho. Tường Tường .

 

Trên sườn núi bên cũng trồng nhiều cỏ đuổi muỗi. Sở dĩ như là vì đây, ông Trương từng sống ở đó, và Tô Đan Hồng dùng nước linh tuyền tưới tẩm nên quanh quẩn khu nhà , gần như chẳng con muỗi nào. Sau , Te Tê cùng Tường Tường, cả Viện Viện nữa, mấy đứa nhóc đáng yêu rủ trồng thêm cỏ đuổi muỗi ở những nơi khác. Chúng trồng nhiều, tất cả đều tưới nước linh tuyền, nhờ mà hiệu quả đuổi muỗi cực kỳ , nên núi muỗi ít.

 

Vào mùa đông thì cơ bản là chẳng thấy muỗi .

 

"Mẹ sẽ tìm thời gian lên đó nhổ hết những cây cỏ đuổi muỗi , xem muỗi cắn con !" Thế nhưng thằng nhóc khăng khăng cãi lý, Tô Đan Hồng chịu thua, trừng mắt lườm nó bảo.

 

"Nếu nhổ, con trồng !" Tường Tường dứt khoát đáp. Tô Đan Hồng tức đến tím gan.

 

"Tường Tường, em đừng cãi cọ với dì ba nữa, dì ba lo lắng em và Viện Viện đói bụng đấy." Yên Nhi hòa giải.

 

"Em mà, em cố tình cãi em đấy thôi. Ngày nào chí chóe với em là bà chịu ." Tường Tường gật đầu lia lịa.

 

Năm nay, từ giữa trưa, thằng bé bắt đầu sống núi, nên ban ngày thường xuyên gặp .

 

Tô Đan Hồng quyết định thèm chuyện với thằng nhóc nữa, chọn cách lờ . là ngứa đòn mà, cô sợ nhịn nổi mà đánh nó thật.

 

"Hi hi!" Thằng nhóc ranh còn nhếch mép trêu cô. "Rửa tay , chuẩn ăn cơm!" Tô Đan Hồng vẫn trừng mắt lườm nó một cái rõ sắc, bảo.

 

Tường Tường lúc cãi cọ nữa, vội vàng rửa tay, bàn ăn, bắt đầu líu lo với Viện Viện: "Hôm nay tụi chăm sóc thế , bọn chúng chắc chắn sẽ quen thôi. Hơn nữa, cỏ cho vật nuôi núi nhà ngon thế , em thấy bọn chúng ăn vui vẻ, chắc chắn sẽ lớn nhanh như thổi." "Ừm ừm." Viện Viện gật đầu: "Em thấy Tiểu Hồng cũng thích chúng nó."

 

"Tiểu Hồng hôm nay tươi tỉnh trở , vui vẻ, giờ bạn bè ." Tường Tường .

 

Hai đứa cứ thế trò chuyện rôm rả, đến cả Yên Nhi cũng chẳng chen câu nào, gì đến Tô Đan Hồng.

 

"Cha ?" Tường Tường bỗng nhớ , liền hỏi.

 

"Bác ba đưa canh gà lên cho ông nội ạ." Yên Nhi trả lời.

 

Vốn dĩ cô bé đưa, nhưng bác ba cô bé tiện thể chuyện với ông nội, nên tự mang lên.

 

Rất nhanh đó, Quý Kiến Quân xuống đến nơi, cả nhà bắt đầu bữa tối ấm cúng.

 

Cơm nước xong, Tô Đan Hồng cũng ngăn lũ trẻ ngoài chơi. Giờ thì vẫn thể ngoài chơi thêm một tiếng nữa, mới về tắm rửa, xem TV, đó là chuẩn ngủ.

 

"Sức khỏe bố thế nào ?" Tô Đan Hồng hỏi.

 

Hôm nay Cha Quý ốm nhẹ, mới lúc Quất Tử xong việc xuống núi tiện ghé qua báo , Quý Kiến Quân mới đặc biệt lên một chuyến. "Không vấn đề gì cả, chỉ là cảm nắng nhẹ thôi, chỉ cần nghỉ ngơi một đêm là , sức khỏe bố vẫn luôn mà." Quý Kiến Quân trấn an.

 

Thời tiết bây giờ đúng là vẻ oi ả, kiểu , tám chín phần là sắp mưa đến nơi , quả thật khó chịu.

 

"Lát nữa mang chút chè đậu xanh lên cho bố nhé." Tô Đan Hồng dặn dò.

 

"Được." Quý Kiến Quân gật đầu.

 

Tô Đan Hồng bắt đầu nấu chè đậu xanh, đậu xanh ngâm sẵn. Vốn dĩ cô định món bánh đậu xanh để ăn vặt, nhưng hôm nay việc nhiều quá, còn mua thêm ngựa về nên kịp , thể nấu chè đậu xanh.

 

Mèo Dịch Truyện

Chè đậu xanh nấu xong, khi cho thêm chút đường phèn và để nguội, gần 7 giờ rưỡi, Tô Đan Hồng liền bảo Quý Kiến Quân mang lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-480.html.]

 

Đến hơn 8 giờ, Cha Quý ngủ say.

 

Ông vẫn luôn ngủ từ sớm, và sáng hôm cũng thức giấc từ sớm tinh mơ.

 

Thói quen ngủ sớm dậy sớm thế thật sự , ít nhất là Cha Quý trông cực kỳ khỏe mạnh. Giờ đây, ngay cả Tường Tường và Viện Viện – những đứa nhỏ nhất nhà – cũng lớn thế , mà Cha Quý vẫn già là bao.

 

"Muộn thế con còn lên đây?" Cha Quý hỏi.

 

"Đan Hồng nấu chè đậu xanh cho ba, để nguội , ba uống ." Quý Kiến Quân đáp.

 

"Chút việc nhỏ thôi mà, cần phiền Đan Hồng. Con bé ở nhà cũng vất vả lắm." Cha Quý .

 

Người con dâu mà ông coi trọng nhất, đương nhiên vẫn là cô con dâu thứ ba . Chẳng điểm nào để chê trách cả.

 

Còn nhà cả, nhà hai, thì cũng chỉ là tàm tạm. Nhà tư, dù cuộc sống dễ dàng là bao, nhưng đó đều là do tự , chẳng thể trách ai . Ngược , cô con dâu thứ ba , từ đến nay luôn hiếu thuận với lớn tuổi, đối xử tử tế với bọn trẻ, hơn nữa còn quán xuyến cả một nhà lớn như , quả thực vất vả.

 

Mặc dù ông từng những lời , nhưng trong lòng ông đều thấu hiểu.

 

"Ba , , ba mau uống ." Quý Kiến Quân . Cha Quý gật đầu lia lịa.

 

Chè đậu xanh nấu ngon, bỏ đường phèn nhưng quá ngọt, vặn hảo. Uống xong chén chè, thêm một ly nước nữa, Cha Quý liền xuống ngủ ngay.

 

Quý Kiến Quân khi dặn dò lũ chó lớn núi xong, lúc mới xuống. Giờ đây núi tăng từ ba con ch.ó lên sáu con, mỗi ngọn núi đều nuôi kha khá. Thực , lương thực dành cho chó mỗi năm cũng ít, nhưng mà, quả thực đáng giá.

 

Những con ch.ó nuôi đều là chó lớn, cực kỳ hung dữ, còn linh hoạt và nhanh nhẹn. Một con ch.ó thể hạ gục một đàn ông trưởng thành mà chẳng thành vấn đề, thậm chí còn thể lấy một địch hai. Để huấn luyện chúng, Quý Kiến Quân bỏ ít tâm huyết. Những con đạt yêu cầu, cũng giữ .

 

Xuống núi xong, Tô Đan Hồng liền hỏi: "Ba uống hết ?"

 

"Uống hết ." Quý Kiến Quân gật đầu xác nhận.

 

"Cũng tại em sơ suất quá, đợt trời nóng thế mà em chẳng chút gì mang lên cho ba." Tô Đan Hồng áy náy.

 

"Đừng tự trách , ba lớn tuổi, sức khỏe cũng yếu ít nhiều, chỉ cần chú ý một chút là ." Quý Kiến Quân an ủi, thêm: "Mới nãy ba còn nhắc , bảo đừng phiền em, em ở nhà quán xuyến cả gia đình dễ dàng ."

 

"Em như ba ." Tô Đan Hồng khẽ , đoạn dặn dò Yên Nhi: "Ngày mai nhà nấu cơm sáng . Cháu dẫn các em lên ăn sáng với ông nội nhé."

 

"Vâng ạ." Yên Nhi ngoan ngoãn gật đầu, tiếp tục bài tập.

 

"Thế nấu cơm sáng thì ăn gì đây?" Quý Kiến Quân buồn hỏi.

 

"Anh cứ mua sữa đậu nành bánh quẩy về mà ăn !" Tô Đan Hồng xua tay, cô cũng chút lười, bếp tí nào.

 

Quả thật hôm nay oi bức. Người đồn rằng trời sắp mưa, và quả nhiên đầy hai ba ngày , thời tiết bắt đầu chuyển biến. Mây đen giăng kín, sấm vang chớp giật, một trận mưa lớn ập xuống.

 

Tô Đan Hồng cảm nhận rõ ràng rằng hôm nay chắc chắn trời sẽ mưa, thế nên cô cho bọn trẻ ngoài, tất cả đều cô "nhốt" trong nhà.

 

"Ôi chao, mưa gì mà lớn thế !" Tường Tường ghé sát cửa sổ, mưa xối xả reo lên.

 

 

Loading...