Trọng sinh làm giàu - Chương 462

Cập nhật lúc: 2025-09-23 02:42:59
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi chia tay Chu Chí, chị dâu cả Vân tự lái xe về.

 

Bọn trẻ trong nhà đều đang chờ chị về ăn cơm đoàn viên. Vân Đại Hải thấy thì mặt mày tối sầm, gằn giọng: "Ra ngoài gặp riêng cái tên gian phu đó ?"

 

Ra ngoài lâu đến thế mới về, cần cũng phụ nữ gì.

 

"Vân Đại Hải! Cơm thì thể ăn bừa bãi, nhưng lời thì đừng mà buông bừa phứa! Nếu còn dám ăn lung tung mặt các con như , sẽ để yên cho !" Chị dâu cả Vân thẳng thừng đáp trả, chống nạnh .

 

Giờ đây chị chỗ dựa vững chắc. Trước , sống c.h.ế.t chịu ly hôn cũng là vì bất đắc dĩ. Chị tiền, ly hôn thì ? Nhà đẻ cũng chẳng ai, đều là ở nông thôn, thể trông cậy . Chính vì thế, chị mới đành chịu đựng.

 

bây giờ thì khác . Giờ chị tiền, cho dù một ngoài thuê nhà, với tiền đó, cả năm rưỡi chẳng cần lo lắng chuyện đói ăn nữa!

 

Thế nên, chị việc gì sợ Vân Đại Hải nữa? Căn bản là chẳng sợ gì cả.

 

Quả nhiên, khi chị cãi , Vân Đại Hải tuy mặt mũi tối sầm, nhưng cũng chẳng thêm lời nào.

 

Còn về phần các con, chúng căn bản chẳng buồn quan tâm đến chuyện của cha . Mấy chuyện cãi vã chúng chán ngấy . Đợi sang năm, bọn chúng sẽ ngoài việc, sẽ chẳng bao giờ trở về đây nữa.

 

Ăn tối xong, Vân Đại Hải liền ngoài. Anh tìm Quý Vân Vân, cũng ghé thăm con trai một chút, nhưng chắc Quách Đống Lương đang ở nhà, chẳng còn cách nào gặp con. Hôm nay, cũng chẳng . Gia đình còn là một tổ ấm nữa, những đứa trẻ cũng chẳng còn vương vấn gì đến , chúng đều đang rục rịch kế hoạch ngoài việc năm tới.

 

Còn vợ, giờ chỉ là cái danh nghĩa mà thôi, cũng chẳng khác biệt gì.

 

Từng là một gia đình ấm êm, giờ đây chỉ còn một cô độc.

 

Vân Đại Hải lang thang phố. Bất chợt, thấy Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ phía , còn dẫn theo Yên Nhi cùng Mẹ Quý dạo chơi. Hôm nay là ngày ba mươi Tết, dù tiết trời se lạnh, nhưng đường phố cực kỳ náo nhiệt. Đủ loại đồ ăn vặt bày bán rực rỡ, tất cả đều chuẩn cho ngày cuối năm, và việc kinh doanh thì vô cùng thuận lợi.

 

Vân Lệ Lệ thấy cả , nụ môi cô chợt tắt hẳn.

 

Quý Kiến Văn cũng trông thấy, nhưng Mẹ Quý và Yên Nhi thì . Hai bà cháu đang cạnh xe nổ bỏng ngô, thích thú từng hạt bắp bung nở.

 

"Đừng bận tâm đến gì, tự tự chịu thôi!" Quý Kiến Văn khẽ thì thầm thẳng thắn với Vân Lệ Lệ.

 

Theo Quý Kiến Văn, bộ dạng thê thảm của Vân Đại Hải bây giờ là do chính tự chuốc lấy. Vốn một cuộc sống yên , hết đến khác tự đẩy tình cảnh khốn cùng.

 

Vợ con thì bỏ bê, còn dính những âm mưu quỷ kế với Quý Vân Vân. Giờ đây, Quý Vân Vân vẫn sống ung dung, còn thì gia đình tan nát.

 

Quý Kiến Văn vẫn chuyện chị dâu cả Vân mang thai. Nếu , lẽ sẽ càng dính dáng chút nào đến kẻ . Từ xa, Vân Đại Hải thấy bóng dáng họ, khựng một thoáng lập tức bỏ , hề ngoảnh đầu .

 

Chứng kiến cảnh đó, Quý Kiến Văn càng quyết tâm tránh xa Quý Vân Vân. Riêng Vân Lệ Lệ, cô cảm thấy chút khó xử trong lòng.

 

Dẫu đó cũng là cả ruột của cô. Ngày , đối xử với cô vô cùng , nhưng kể từ khi dính Quý Vân Vân, con đổi, trở nên lạnh lùng, dứt tình dứt nghĩa. Thậm chí, còn thể vì Quý Vân Vân mà ruồng bỏ vợ, khiến gia đình tan nát. Năm nay, những đứa cháu trai đến tìm cô, rằng chúng miền Nam việc, lẽ sẽ về nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-462.html.]

Vân Lệ Lệ vốn thương yêu các cháu trai bên ngoại của , nên cho mỗi đứa hai trăm đồng lộ phí, dặn chúng tự giữ lấy để chi tiêu tiết kiệm khi miền Nam mưu sinh.

 

Đây là tất cả những gì cô thể giúp đỡ những đứa cháu tội nghiệp .

 

Vân Đại Hải lưng, mang theo chút nặng nề len lỏi tâm trạng của cả Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ. Niềm vui vốn của họ cũng vì thế mà vơi ít nhiều.

 

Mẹ Quý và Yên Nhi thì vẫn vui vẻ, để ý đến khí trùng xuống.

 

"Tết ở thành phố Giang Thủy, cứ tưởng sẽ vắng vẻ lắm," Mẹ Quý khúc khích , "Ai ngờ đông vui náo nhiệt hơn cả năm ngoái!"

 

Vân Lệ Lệ tiếp lời: "Năm nay nhiều bán đồ ăn vặt về nhà ăn Tết, nên tranh thủ kiếm tiền của mấy đứa nhỏ. Số tiền một tháng kiếm khi bằng hai ba tháng ngày thường đấy ."

 

" ," Mẹ Quý gật gù, "Thời gian , tiền trong túi bọn nhỏ cũng ít chút nào."

 

Đã lâu bà dịp cùng con trai dạo phố thế , nên niềm vui cứ thế hiện rõ nét mặt.

 

Vân Lệ Lệ kéo nhẹ tay áo Quý Kiến Văn, ý đừng mất hứng. Quý Kiến Văn hiểu ý, liền sang với : "Mẹ ăn bánh trôi ạ? Đó là đặc sản miền Nam đó, ăn ngon lắm ạ."

 

"Bánh trôi trông như thế nào?" Mẹ Quý tò mò hỏi ngay.

 

Quý Kiến Văn đưa cả nhà ăn. Lúc thử xong, chê món bánh tuy thơm ngon nhưng quá ngọt, cả nhà ai quen ăn. Bà chủ quán hiền : "Năm mới thì ăn ngọt chứ, hôm nay con cố tình cho thêm nhiều đường hơn đấy. Được miễn phí mà, ngày thường đến ăn nhiều hơn cũng ."

 

"Mấy miền Nam ?" Mẹ Quý hỏi.

 

Mèo Dịch Truyện

"Dạ đúng , chúng Trạm Giang." Bà chủ cửa hàng đáp.

 

"Nghe Trạm Giang phát triển lắm, tới đây kiếm tiền ?" Mẹ Quý khỏi thắc mắc. "Đâu tự tới đây . lấy chồng ở đây, chồng sống ở đây nên chút đồ ăn vặt quê hương cho đỡ nhớ, thế là mở thành một cửa hàng nhỏ kiếm sống luôn." Bà chủ tiệm giải thích.

 

chút mất vui vì Vân Đại Hải, nhưng Quý Kiến Văn vẫn cố gắng đưa cả nhà chơi Tết khá thoải mái.

 

Tết ở Trung Quốc lúc nào cũng nhộn nhịp.

 

Cũng giống như ở quê nhà họ lúc , trong đình thôn ít đang tụ tập đánh bạc, đó là những quy tắc cũ từ ngày xưa, năm nào cũng .

 

Trước khi Mẹ Quý còn ở quê, năm mới bà thường ghé qua đó. Còn về phần Tô Đan Hồng, cô cũng từng đến xem thử, nhưng chỉ liếc mắt một cái là cô chịu nổi. Nói đó là một mớ hỗn độn ồn ào cũng sai một chút nào.

 

thể nào ở những nơi như , ồn ào đành, còn khói t.h.u.ố.c lá bay nghi ngút.

 

Tuy nhiên, Phùng Phương Phương và Quý Mẫu Đan thích mấy chốn , năm họ , năm nay hai họ cũng ngoại lệ.

 

Hiển nhiên năm nay vận khí của Quý Mẫu Đan vẻ , bước cảm thấy tiền vốn năm nay tệ chút nào. Cô liền tới rủ Tô Đan Hồng cùng : "Đan Hồng , em đánh vài ván với chị ? Năm mới mà cứ ru rú ở nhà thấy chán ? Chúng cũng chơi lớn , thắng thua cũng chẳng tốn bao nhiêu tiền, với em thì càng là gì."

 

 

Loading...