Trọng sinh làm giàu - Chương 26
Cập nhật lúc: 2025-09-21 10:47:10
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không tính đến chuyện Quý Vân Vân ban đầu gây sự khí chùng xuống, cơm tất niên vẫn là náo nhiệt. Mà về lời giải thích của Tô Đan Hồng, Phùng Phương Phương, Quý Mẫu Đan và Vân Lệ Lệ trong lòng ai nấy đều toan tính riêng, song chẳng ai dám tỏ vẻ mặt. Bởi vì Tô Đan Hồng đường đường chính chính tuyên bố giữ món gà tẩm bổ cho chồng , nếu ai dám ý kiến, chồng sẽ là đầu tiên mắng cho te tát.
Phùng Phương Phương, Quý Mẫu Đan và Vân Lệ Lệ trong lòng nào tin cho , món gà hầm còn chẳng tẩm bổ cho ai, cái đồ tham ăn , e là chú ba chẳng bao nhiêu .
Ba Quý và Mẹ Quý thì tin tưởng Tô Đan Hồng. Bởi lẽ, so với , lượng thức ăn vợ thằng ba ăn ít hơn nhiều, đôi khi sang đây dùng cơm cùng ông bà, cô chỉ ăn non nửa bát no , còn chỉ chọn ăn củ cải, chẳng đụng đến miếng thịt nào.
Có Mẹ Quý ngang qua thấy cô hầm thịt, mà cô chỉ ăn cơm chan nước canh hầm, còn thịt thì đem cho Tiểu Hắc ăn sạch. Làm bà đau lòng chết, đúng là đồ phá của thiệt chứ.
Từ đó về , bà tin vợ thằng ba mặn mà với thịt thà, cũng tin cô sợ béo mà giữ dáng.
Mèo Dịch Truyện
Dù vợ thằng ba giảm cân, gầy chút ít, nhưng hình thì đấy, n.g.ự.c nở nang, m.ô.n.g đầy đặn, dáng quả thật chuẩn. Đây đều là những suy nghĩ thầm kín trong lòng Mẹ Quý, cho nên đối với việc Tô Đan Hồng hầm gà cho thằng ba tẩm bổ thể, bà một chút cũng nghi ngờ. Hơn nữa, xong bà còn thấy đau lòng cho con trai , trong lòng Mẹ Quý ngấm ngầm hài lòng.
Nói cho vuông, chỉ cần Quý Vân Vân chịu câm miệng, bữa ăn quả thực tồi chút nào.
Ăn xong, Phùng Phương Phương cùng Quý Mẫu Đan dẫn mấy đứa trẻ về . Tô Đan Hồng cũng chẳng dạng , bèn lấy lý do về nhà xem gà hầm nhừ , kéo Quý Kiến Quân thẳng.
Đã giúp nấu cơm , còn chén đũa thì cứ để phần cho vợ chú tư và Quý Vân Vân thu dọn. Cô nào rảnh rỗi mà hầu hạ chứ!
"Mẹ, cô xem! Cứ bảo là đổi , nhưng cô ý gì chứ, ăn xong chùi mép liền chạy mất dạng?" Quý Vân Vân ấm ức với Mẹ Quý. Mẹ Quý nhíu mày, đáp: "Rửa mấy cái chén đũa thì thấm ? Con cái tính tiểu thư ? Ai dạy con thành như hả!" Rồi bà sang Vân Lệ Lệ, dặn dò: "Lệ Lệ, con đừng để ý đến con nhỏ , việc gì cần thì cứ sai nó , đừng ôm đồm hết công việc gì."
"Con rõ ạ, ." Vân Lệ Lệ cứng đờ. Cô vẫn còn thắc mắc ba ngoan ngoãn nấu cơm mà chẳng buồn gọi cô giúp, hóa là còn nước cờ lưng! Quả nhiên là xuất nông thôn, chẳng bao giờ lên nổi mặt bàn, tính toán chi li đến từng đồng một! Cô nào , ba chị em dâu chung một kẻ địch, khó chịu vì chuyện cô đòi chăm sóc phụng dưỡng ông bà về già, nên thể để cô hưởng bát vàng chứ. Đã là con dâu nhà họ Quý, thì ai mà hơn ai, gì đáng để so bì ai cao quý hơn ai . Cô sang quý, còn gả nhà họ Quý gì!
Mẹ Quý trừng mắt cô con gái: "May cho thằng ba nó thương con, chứ con một chút cũng chẳng thông cảm cho vợ nó gì cả! Mau rửa chén nhanh lên!"
Kiến Quân vất vả lắm mới về một chuyến, bà ước gì nó cùng Đan Hồng ngày ngày ở bên , sớm ngày sinh cho bà một đứa cháu trai nối dõi! Mẹ Quý bước về phòng chính.
Quý Vân Vân một bụng đầy hỏa khí, lầm bầm: "Chị tư, chị thấy đó, trong cái nhà hai chị em chẳng địa vị gì hết!"
"Đừng nhiều nữa, rửa chén lẹ lên, đợi lát nữa nước lạnh đông cứng tay giờ." Vân Lệ Lệ đành nín nhịn mà rửa chén, cô còn hy vọng con gái thể một tiếng để cô cớ dỗ dành, nhưng con bé ngủ say như chết, chẳng trời trăng mây đất gì. Thế là cô đành một ở đây lụng như cu li. Quý Vân Vân cũng chỉ đành xuống, cặm cụi rửa sạch từng cái bát. Về đến nhà, Tô Đan Hồng nên lời vì trong lòng thấy hả khôn tả. "Không rửa chén mà em vui ?" Quý Kiến Quân hiểu tâm tư cô lúc , cũng bật .
"Anh đừng nghĩ lung tung," Tô Đan Hồng liếc một cái đầy hờn dỗi mà , "hai họ chịu xui xẻo thì em thấy vui vẻ khôn xiết."
Dưới ánh đèn dầu leo lét, Tô Đan Hồng trông thật xinh , gương mặt trắng ngần, cái liếc mắt đầy hờn dỗi khiến Quý Kiến Quân cứ thế chằm chằm.
Quý Kiến Quân hẳn là ấm no sinh lòng dâm dục , bước tới bên cô mà : "Vợ , em xem nhà cả, nhà hai, ngay cả Kiến Văn cũng con cái , mà nhà thì vẫn mống nào."
"Em chứ, nhưng ? Anh mấy khi về nhà ." Tô Đan Hồng đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-lam-giau/chuong-26.html.]
Hai vợ chồng cô con thật chẳng dễ chút nào. Ở bên chỉ vài ba ngày, cơ hội thụ thai cao , mà sánh bằng những cặp vợ chồng ngày ngày chứ.
"Anh , chỉ nghĩ nhân dịp ăn Tết , chúng sẽ cố gắng nỗ lực nhiều hơn nữa?" Quý Kiến Quân , đôi mắt sáng quắc.
Tô Đan Hồng đỏ bừng mặt, : "Cả ngày đầu óc nghĩ cái gì chứ? Mặc kệ ! Em nhà bếp xem gà đây!"
Vừa dứt lời, cô chạy ù bếp. Gió lạnh bên ngoài thổi , gương mặt đang nóng bừng của cô lúc mới dần dần dịu .
Khắp sân thoang thoảng mùi gà hầm thơm lừng, tiểu Hắc phe phẩy cái đuôi, ló mặt .
"Ra ngoài , lát nữa sẽ phần mày thôi." Tô Đan Hồng .
Tiểu Hắc gâu gâu mấy tiếng, liền ngoan ngoãn về ổ chó chờ đợi. Gà hầm xong xuôi, nhưng cả hai mới ăn cơm no nê, giờ ăn nữa cũng nổi, đành hầm thêm lúc nữa.
Tô Đan Hồng đun nước nóng, mang phòng để lau . Cô nép tấm rèm để lau rửa, nhưng Quý Kiến Quân hề thành thật chút nào, lén lút sờ soạng tiến .
Chẳng bằng cách nào, trong nháy mắt cô bế bổng lên giường, cả cô ngơ ngác, chuyện gì xảy . Khi cô hồn trở thì quá muộn .
Con sói đói khát Quý Kiến Quân lâu ăn no nê khiến cô giày vò thảm hại, mãi cho đến tận đêm khuya, mới chịu buông tha cho cô. Tô Đan Hồng mệt rã rời, giày vò đến đói cồn cào cả ruột gan, nên khi bưng chén canh gà nóng hổi, cô nhanh chóng uống cạn, ngủ một giấc dài trời đất.
"Hắc hắc!" Anh dùng sức gặm thịt gà. Quý Kiến Quân vợ đang mệt nhoài như , khẽ để cô cứ ngủ. Sau đó một xử lý sạch sẽ bộ chỗ gà hầm và canh. Chỗ xương gà thừa thãi thì đưa cho tiểu Hắc gặm. Tiểu Hắc gâu gâu mấy tiếng tỏ vẻ bất mãn.
"Còn chê bai ? Có xương mà gặm là lắm , mày mà xem chó nhà khác , đến vị xương còn chẳng nếm đấy!" Quý Kiến Quân răn dạy nó.
Tiểu Hắc đành ngậm ngùi nhận mệnh mà gặm xương gà, nếu là cô chủ thức dậy, chắc chắn nó sẽ cả thịt mà ăn!
"Trông nhà cẩn thận đấy nhé!" Quý Kiến Quân dặn dò thêm mấy lời mới trở về phòng.
Đêm nay, Quý Kiến Quân thỏa mãn ôm lấy vợ, ngủ một giấc thật say đến tận sáng. Anh cảm thấy, nếu cuộc đời cứ bình yên như thế , thì quả thực là viên mãn !
Sáng sớm hôm , Quý Kiến Quân tỉnh giấc khẽ hôn lên trán vợ đang say ngủ, ngoài chạy bộ một vòng. Sau đó mới về rửa mặt.
Lúc về, Tô Đan Hồng cũng mới tỉnh giấc, chỉ là vẫn còn đang lười biếng giường.
"Vợ , đến giờ dậy đấy, hôm nay chúng còn sang bên nhà ăn cơm sáng mà." Quý Kiến Quân nhắc nhở.
"Dạ." Tô Đan Hồng khẽ gật đầu, nhưng một lúc cô mới chịu rời giường. Lúc đặt chân xuống đất, hai đầu gối cô vẫn còn run lẩy bẩy, cô tức giận trừng mắt Quý Kiến Quân. "Lần nhất định chúng sẽ con đấy!" Quý Kiến Quân vui vẻ , nụ rạng rỡ.