Ba tháng khi sinh con, đêm giao thừa, Thời Tinh và Kỳ Thần Diễn lén khỏi nhà để hẹn hò.
Bạc Vân Yến từ Đế Đô sang, chơi cùng bé con nên họ chẳng hề lo lắng.
Hai đan tay đến quảng trường đón năm mới, hòa cùng dòng chờ đợi khoảnh khắc năm mới sang.
Khi tiếng chuông mười hai giờ sắp điểm, họ nắm c.h.ặ.t t.a.y , Thời Tinh chút phấn khích, “Em thể ước ?”
Kỳ Thần Diễn bật gõ nhẹ lên trán cô, “Ngốc , đây là đếm ngược giao thừa, chứ hồ ước nguyện .”
Thời Tinh bĩu môi, “Cũng .”
Hơn nữa, những nguyện ước của cô gần như thành hiện thực cả .
Bây giờ cô gì nấy, con vẫn nên quá tham lam.
Tham lam quá, sợ rằng ông trời sẽ tức giận mà thu tất cả những gì cô đang .
Thế nhưng, Thời Tinh vẫn một nguyện ước nhỏ nhoi.
Vì , khi đếm ngược đến một, tất cả đều reo hò, ôm chầm lấy bên cạnh, pháo hoa cũng bung nở rực rỡ khắp bầu trời, cô kìm mà thầm nguyện một điều ước nhỏ nhoi trong lòng.
Cô hy vọng, cô và Kỳ Thần Diễn thể hạnh phúc như , đời đời kiếp kiếp.
Cô thật sự tham lam.
Không chỉ một đời .
Cô , đời đời kiếp kiếp.
Vừa ước xong, định bụng sẽ trao cho Kỳ Thần Diễn một cái ôm thì bên tai bỗng vang lên một tiếng động cực lớn.
Tiếng nổ vang trời khiến tiếng huyên náo của đám đông cũng im bặt trong hai giây.
Ngay đó là những âm thanh còn hỗn loạn hơn.
còn là tiếng reo hò phấn khích nữa, mà là tiếng thét, tiếng thét kinh hoàng.
“Nổ —”
“Có bom, mau chạy —”
Và trong khoảnh khắc , Thời Tinh chỉ cảm nhận Kỳ Thần Diễn ôm chặt lấy , gọi cô: “Tinh Tinh…”
Thời Tinh chỉ kịp nghĩ: Quả nhiên, con thể quá tham lam.
Rồi mắt tối sầm, cô mất ý thức.
Khi tỉnh , Thời Tinh chỉ cảm thấy đầu đau như búa bổ, mí mắt nặng trĩu, gần như thể mở .
“A Diễn…”
Cô mấp máy môi, giọng cũng mơ hồ và khản đặc.
Thời Tinh mơ màng, đầu óc trống rỗng, nhớ xảy chuyện gì, chỉ theo thói quen gọi tên Kỳ Thần Diễn.
Bởi vì, mỗi cô tỉnh dậy gọi , đều sẽ ở bên cạnh, sẽ ôm cô, hôn cô.
lúc .
Vòng tay ấm áp còn nữa, ai ôm cô.
Ngược , một giọng lạnh lùng vang lên bên tai, là giọng của một đàn ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-la-de-yeu-anh-thai-tu-showbiz-em-den-day/chuong-191-ngoai-truyen-bac-luc.html.]
“Tỉnh ?”
Thời Tinh chau mày.
Giọng quen thuộc, chút xa lạ.
Mình thấy ở nhỉ?
Có lẽ vì thấy cô mở mắt, đàn ông với giọng nghi hoặc, như thể tự lẩm bẩm: “Chưa tỉnh ?”
So với giọng đàn ông trưởng thành, giọng rõ ràng mang theo chút khàn khàn của thiếu niên.
Thời Tinh khỏi nhíu chặt mày.
Kỳ lạ, giọng thật sự quen.
Cô gắng sức nhấc mí mắt nặng trĩu lên, cố gắng mở mắt.
Bóng mắt mờ ảo, chập chờn, cô chỉ thể thấy một trai đang bên cạnh, dáng thẳng tắp, lẽ đang mặc đồ đen, chỉ là một bóng đen mờ mịt.
Thời Tinh nhắm mắt, lắc đầu, cố gắng cho rõ.
Chàng trai thấy cô mở mắt, cô thực sự tỉnh , bèn dậy giơ tay nhấn chuông gọi ở đầu giường.
Bác sĩ nhanh chóng tới, vây quanh giường, vén mí mắt, tim để kiểm tra cho cô.
Rồi hỏi cô đủ các câu hỏi để xác định xem ý thức của cô tỉnh táo .
Thời Tinh tỉnh táo, nhưng cô rõ câu hỏi của bác sĩ.
Bác sĩ hỏi gì, cô đều ngoan ngoãn trả lời, chỉ là giọng khàn.
Lúc bác sĩ đến, trai lùi sang một bên, yên lặng lắng Thời Tinh trả lời câu hỏi của bác sĩ, biểu lộ cảm xúc gì.
Một lúc , bác sĩ kiểm tra xong cho Thời Tinh, với trai: “Bạc thiếu, cô nữa , các chỉ sinh tồn đều định. mà, trạng thái tinh thần vẻ lắm. Vì để đề phòng, đợi cô tỉnh táo hãy để bác sĩ khoa tâm thần kiểm tra thêm.”
Chàng trai lạnh nhạt “Ừm” một tiếng, chỉ một chữ: “Được.”
Bác sĩ và y tá lúc mới lui ngoài.
Xung quanh một nữa trở nên yên tĩnh.
Lúc Thời Tinh tỉnh táo hơn nhiều so với ban nãy, cô cố gắng nghĩ xem tại ở đây.
Sau đó, cuối cùng cũng nhớ .
Cô và Kỳ Thần Diễn đang đón giao thừa ở quảng trường, hình như gặp một vụ nổ?
Và Kỳ Thần Diễn ôm chặt lấy cô.
Vụ nổ?
Tim cô đập loạn xạ, nỗi sợ hãi nhấn chìm cô.
A Diễn ?
Khoảnh khắc ký ức ùa về, Thời Tinh đột ngột bật dậy.
Không màng đến bất cứ điều gì, cô vội vã lật chăn định xuống giường tìm Kỳ Thần Diễn.
Anh sẽ xảy chuyện gì , sẽ rời xa cô …
Vừa cử động, vai cô một bàn tay giữ .