Trọng Sinh Đổi Mẫu Thân, Pháo Hôi Thành Danh Môn Quý Nữ - Chương 168: Một Quyền Đánh Vào Bông Gòn ---
Cập nhật lúc: 2025-09-28 12:03:23
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm đầu tiên đến, Lục lão phu nhân trằn trọc yên, còn cảm thấy hình như đang chảy nước mũi, lẽ nào là phong hàn. Nàng gọi nha đến, nha cầm nến đến xem, kinh ngạc : “Lão phu nhân, cảm lạnh , mà là chảy m.á.u cam.” Nha vội vàng bẩm báo phu nhân, Tề thị tin bà chảy m.á.u cam, cũng dậy đến phòng lão phu nhân: “Mẫu , đây là do hợp thủy thổ. Khí hậu kinh thành khô hạn hơn Nhai Châu, nên mới chảy m.á.u cam. Người yên tâm, con sẽ cho lau rửa sạch sẽ, thoa t.h.u.ố.c mỡ là ngay.” Trước đây cũng ít quan viên phương Nam khi đến kinh thành đều gặp chuyện như , bởi Tề thị cũng sớm cho chuẩn , dùng cho bà. Một trận giày vò , rốt cuộc khiến Lục lão phu nhân càng thêm ngủ . Kinh thành cũng chẳng đến thế, nàng thầm nghĩ. nghĩ nếu , con dâu nhất định sẽ cho đến nữa. Thôi , cứ gắng gượng thôi, sẽ thích nghi .
Ngày hôm , Lục Tân Đình khi hết nghỉ phép. Lão phu nhân đêm qua ngủ ngon, sáng nay khó tránh khỏi ngủ lâu hơn một chút. các nha vẫn việc, nên tránh khỏi tiếng động. Gần hẻm còn tiếng trẻ con ồn ào, nàng càng ngủ , dứt khoát dậy. “Mẫu , đại ca đại tẩu nhà đẻ của con tin đến, là đến thăm hỏi, mời ghé phủ chơi. Hay con bảo họ đổi ngày khác đến?” “Cũng , mai hãy đến. Đêm qua ngủ yên, chẳng chút tinh thần nào. À , các lão thái thái kinh thành kiểu y phục nào thịnh hành , cũng đừng để chúng mất mặt Đình ca nhi.” “Vẫn là mẫu nghĩ chu đáo. Con dâu ước chừng vóc dáng của , cho chuẩn mấy bộ y phục mới. Người xem ý ?” Tề thị cho mang y phục đến, mấy nha bưng lên vài bộ. Lục lão phu nhân thấy nàng nghĩ chu đáo như , những lời khó dễ vốn chuẩn sẵn lập tức nghẹn .
Lục lão phu nhân cũng nhận , bất luận gì, Tề thị đều thể đáp ứng. mặc dù đáp ứng, Lục lão phu nhân đột nhiên cảm thấy trong lòng càng khó chịu hơn. Nàng đến đường hình dung nhiều cách Tề thị và sẽ bất hòa, nàng cũng nghĩ sẵn cảnh sẽ đối phó với con dâu như thế nào. giờ xem , cảm giác như đ.ấ.m bông, chẳng chút lực nào. “Ngươi nghĩ cũng thật chu đáo. thấy các nha trong nhà ngươi nặng nhẹ, việc cẩu thả. Ngươi giờ cũng là chồng , tự nhiên , chồng cũng nỗi khó của chồng. Nhiều việc bận tâm lắm. Ta thấy chi bằng để ngươi quản gia, ngươi cũng nghỉ ngơi cho .” Lục lão phu nhân nàng chắc chắn giao quyền quản gia, nhưng giờ nàng đang cần chứng minh bản , cũng cần trấn áp Tề thị, đừng tưởng nhà đẻ của nàng là Hầu phủ, thì thể coi thường chồng của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-doi-mau-than-phao-hoi-thanh-danh-mon-quy-nu/chuong-168-mot-quyen-danh-vao-bong-gon.html.]
“Mẫu nguyện ý con dâu chia sẻ nỗi lo, con dâu mừng còn kịp. Lễ tiết kinh thành phiền phức, giờ nhà cửa đều dựa của hồi môn của con để duy trì. Con cũng tiện đòi của hồi môn của con dâu, việc đó chỉ chồng ác mới . Đình ca nhi còn tiền đồ rộng mở, thể những chuyện ảnh hưởng danh tiếng. Chỉ riêng việc biếu lễ thôi đủ chi . Có mẫu chia sẻ nỗi lo, con cũng thể nhẹ nhõm hơn. Vương ma ma, mau lấy tất cả sổ sách đến đây. Lão phu nhân đích quản gia. Các ngươi bàn giao sổ sách rõ ràng rành mạch, kẻo nghĩ rằng đổi sang chủ tử dễ tính hơn quản lý mà loạn.” Ai ngờ vượt quá dự liệu của lão phu nhân. Tề thị đồng ý tất cả, thậm chí còn mang cả sổ sách đến. sổ sách còn nhiều hơn cả khi ở Nhai Châu. Tề thị còn sợ lão phu nhân rõ, nên nàng lấy một cuốn sổ trong đó , cho bà .
Mèo Dịch Truyện
Đây chỉ là một trong đó. Lục lão phu nhân Tề thị những khoản lễ , nhà nào cấp bậc gì, tiệc tùng gì, tặng những gì, còn là trưởng tử, thứ tử, phận khác , phẩm cấp khác , quả thực thể là cùng bậc học sĩ, chẳng bình dân. nhiều lễ nghi rườm rà như , chỉ thôi thấy đau đầu. “Đây chỉ là lễ của một nhà, mà cuốn sổ dày như ?” Lục lão phu nhân thể tin nổi hỏi. “Mẫu , chỉ . Kinh thành giao thiệp nhiều, đôi khi một cuốn còn hết, thành tập. Mỗi ngày chỉ lo mấy khoản sổ sách thôi, con đau đầu . Có mẫu đến chia sẻ nỗi lo, con cuối cùng cũng thể rảnh rỗi hơn chút. Con dâu Đình ca nhi còn trẻ, một là thiếu kinh nghiệm, hai là còn sinh con nối dõi cho Lục gia chúng . Nếu con để nàng quản gia, tâm tư của nàng sẽ phân tán. Ngữ Trì bình thường giúp con quản lý một chút, nhưng nàng thích sách cũng đấy, suốt ngày đều ở trong phòng sách, con cũng chiều theo nàng.” “Quản gia ở kinh thành thật dễ dàng. Ta mắt mờ , sổ sách ngươi cứ cầm về . Ta cũng định ngủ một chút. Ngươi về , bảo các nàng cũng đừng đến thỉnh an nữa.” Lục lão phu nhân im lặng. Nàng cảm thấy đến kinh thành, cũng thấy đặt lên , nhưng cũng thuận lợi? Nàng ở trong phòng suy nghĩ mãi, cơn buồn ngủ ập đến, cuối cùng cũng yên tâm ngủ . Vẫn là quản sổ sách thì hơn. Nếu thật sự quản lý sổ sách, theo ý Tề thị, lẽ nào còn dùng của hồi môn của để bù đắp thâm hụt ? Trên nàng còn bao nhiêu bạc tiền, đây đều là tiền dưỡng lão của nàng, cho bất kỳ cháu trai nào, chỉ giữ , cam lòng lấy quản gia. Tề thị nha bẩm báo lão phu nhân ngủ, nàng liền cho những nha cố ý gây tiếng động xung quanh nghỉ ngơi, thở phào nhẹ nhõm một thật sâu. Vương ma ma thấy , khẽ : “Phu nhân, xem như khổ tận cam lai . Lão phu nhân còn tưởng đến kinh thành là trùm, nào kinh thành tàng long ngọa hổ. Đến đây, bà dù tài giỏi đến mấy cũng cúi đầu, chẳng vẫn theo sự sắp đặt của phu nhân . Lão thái thái nhà cho chiêu , quả thực hiệu nghiệm, lão phu nhân giờ e là chẳng quản gì nữa .” “ , ban đầu là nghĩ sai , cứ dùng quy củ để chế ngự các nàng. Giờ mới , tính cách cũ của chỉ thể là quá cương dễ gãy. Đối phó với hạng như lão phu nhân, chính là dùng chiêu d.a.o mềm cắt thịt . Chiêu của mẫu là hiệu nghiệm nhất.” Trên mặt Tề thị cũng lộ nụ vui vẻ, quả nhiên mẫu bên cạnh thật , lúc mấu chốt còn thể đưa chủ ý, trấn áp vị lão phu nhân hống hách tác quai tác phúc . Sau nàng tự nhiên dám nhắc nữa. Nếu tay dập tắt khí diễm của nàng ngay từ đầu, thì sẽ nàng nắm mũi.
Lúc Lục Ngữ Trì khỏi cửa, Hạ Tình tỷ tỷ phái đến mời nàng đến phủ một chuyến, thực chất là để điều chỉnh phương thuốc. Lần gặp Hạ Tình, sắc mặt nàng hồng hào, cũng còn cảm giác ủ rũ như , cũng còn yếu ớt liễu rủ gió lay như nữa. “Ngữ Trì cuối cùng cũng đến ! Ta cảm thấy mấy ngày nay cơ thể càng ngày càng hơn, đêm thể ngủ đến sáng, ban ngày cũng thấy mệt mỏi như nữa. Muội giúp xem xem, là khỏe ?” Nàng chuyện cũng hoạt bát hơn mấy phần. Lục Ngữ Trì bắt mạch cho nàng, kiểm tra một chút, quả nhiên tình trạng hơn . Nàng gật đầu khen ngợi: “Hạ tỷ tỷ, giờ thể khỏe hẳn . Chỉ cần tiếp tục giữ gìn, con cái sớm muộn cũng sẽ đến. Đừng quá lo lắng, duyên phận tự nhiên sẽ tới.” “Hay quá! Ta mấy ngày nay đều thêu thùa. Ta định đợi tay nghề lấy , nhất định sẽ tặng một bức thêu hai mặt nhất.” “Vậy xin đa tạ Hạ tỷ tỷ.” Lục Ngữ Trì thấy nàng tìm hy vọng cuộc sống, cũng từ chối.