Trọng Sinh Đổi Mẫu Thân, Pháo Hôi Thành Danh Môn Quý Nữ - Chương 101

Cập nhật lúc: 2025-09-28 04:02:10
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tặng lễ cho Thôi nhị công tử

 

Mèo Dịch Truyện

Chúng nhân đến Phố Hồ Thương, chỉ thấy nơi đây cửa hàng san sát, xung quanh còn ít bày hàng bán rong, nhiều Hồ nhân, cũng ít Đại Chu.

 

"Tiểu thư, xin hãy xem hàng của chúng , đây đều là những thứ chúng vận chuyển từ hải ngoại về, là những vật Đại Chu hề ." Một Hồ thương đội một chiếc mũ tròn, hai hàng ria mép lớn, thấy Lục Ngữ Trì liền vội vàng dùng tiếng Đại Chu lơ lớ chào mời hàng của .

 

Lục Ngữ Trì bước tới, chỉ thấy sạp hàng của bày ít đồ vật nhỏ, thì mới lạ nhưng nàng đó cũng từng thấy trong Hầu phủ, ngược gì hứng thú, chỉ một thanh chủy thủ, trông khá thú vị.

 

"Thanh chủy thủ là thứ chúng mang tới, nó sắc bén, các vị thể thử xem, một tấm da dê như thế cũng thể dễ dàng cắt đứt." Hồ thương thấy ánh mắt Lục Ngữ Trì đặt chủy thủ, liền cầm lấy chủy thủ mở , chỉ thấy thanh chủy thủ nhanh cắt đứt một góc da dê.

 

"Thanh chủy thủ bán thế nào?" Lục Ngữ Trì cũng cảm thấy thanh chủy thủ sắc bén, Lưu Như Ý tiến lên kiểm tra gật đầu với nàng, xác nhận độ sắc bén của chủy thủ.

 

"Hôm nay các vị duyên với thanh chủy thủ , chi bằng hãy bỏ hai mươi lượng bạc mà mua nó. Thanh chủy thủ rèn từ kỹ nghệ rèn sắt của đất nước chúng , cần những sư phụ rèn sắt với kỹ nghệ vô cùng tinh xảo, một trăm thanh mới thể cho một thanh như thế ."

 

Hồ thương lập tức giá, lời khiến Tiểu An và những khác đều kinh ngạc. Hai mươi lượng bạc, quả nhiên dám sư tử há mồm, hai mươi lượng bạc đủ cho một gia đình bình thường chi tiêu ăn mặc trong một hai năm.

 

"Đại thúc, ngươi đang lừa gạt chúng chứ, giá cao thế . Tiểu thư, thấy chúng đừng mua nữa, một thanh chủy thủ dùng để ăn cũng chẳng dùng để mặc, đáng giá nhiều như ." Tiểu An thấy tiểu thư ý mua, thế là hai chủ tớ liền lập tức phối hợp ăn ý.

 

"Vậy chúng cứ xem , con phố mới bắt đầu dạo chơi thôi." Lục Ngữ Trì ăn ý nhấc chân bỏ , Hồ thương thấy , vội vàng thương lượng giá với Tiểu An.

 

"Mười tám lượng, mười tám lượng bán cho các vị ?"

 

"Đắt quá, chúng xem chủy thủ ở cửa hàng khác ." Tiểu An lập tức lắc đầu.

 

Lục Ngữ Trì cũng chậm rãi bước , hề đầu .

 

"Mười lăm, mười lăm lượng, đây thật sự là một thanh chủy thủ mà."

 

"Mười lăm lượng cũng đắt, đáng giá, tiểu thư nhà xem nhà khác, nếu là mười hai lượng thì miễn cưỡng thích hợp."

 

"Mười hai lượng? Rẻ quá, sẽ lỗ mất." Hồ thương thấy nàng mặc cả như , từ chối, nhưng thấy Tiểu An cũng sắp , mới nhịn : "Được , , mười hai lượng thì mười hai lượng."

 

"Thành giao! Ai da, nếu tiểu thư nhà thêm mấy , thấy quá đắt, đáng ." Tiểu An , trong lòng vui sướng, nhưng mặt nàng vẫn lộ vẻ luyến tiếc, Hồ thương sợ nàng đổi ý, liền lập tức nhét chủy thủ tay nàng.

 

"Tiểu thư, thành công , chiêu quả nhiên hữu dụng, những thật đúng là gan lớn, dám giá cao như ."

 

"Kinh thành vốn dĩ quan quý tộc nhiều, hơn nữa thanh chủy thủ quả thật , mang theo bên để phòng cũng tồi." Lục Ngữ Trì vẫn thích, thanh chủy thủ tuy nhỏ nhưng sắc bén, nàng vẫn luôn mua một vũ khí phòng thích hợp, đây quả thật hợp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-doi-mau-than-phao-hoi-thanh-danh-mon-quy-nu/chuong-101.html.]

 

"Đao quả thật rẻ, chủy thủ càng đắt hơn, từng thấy bán đao tới một trăm lượng, thanh chủy thủ hợp để tiểu thư phòng , vỏ đao chất liệu dùng cũng , tuy mười hai lượng cũng tính là rẻ, nhưng thể mua thanh chủy thủ cũng thích hợp ."

 

Lưu Như Ý là am hiểu vũ khí nhất trong các nàng, nàng cũng cảm thấy thanh chủy thủ dễ dùng.

 

Lục Ngữ Trì treo chủy thủ ở eo, bên ngoài còn đại tràng che chắn, ngoài cũng thấy .

 

Chúng nhân tiếp tục dạo chơi, Phố Hồ Thương quả nhiên ít đồ vật nhỏ mới lạ, suốt con đường , các nàng mua ít món đồ thú vị, ở một con phố khác mua đồ trang trí, Lục Ngữ Trì gửi lễ tạ ơn Thôi Nhị công tử, cảm tạ chỉ điểm.

 

dạo một vòng, nàng cảm thấy những thứ tuy nhiều, nhưng nghĩ thì một công tử Hầu phủ như hẳn sớm đủ , nếu tặng những thứ quá riêng tư, ví như túi thơm, khăn tay, điệp tiết, đai móc, trán khăn... thì sẽ khiến hai trông quá cận, thích hợp.

 

Suy nghĩ , nàng nhớ Thôi Nhị công tử thích ăn đồ ngọt, tuy rằng lúc đó biểu hiện rõ ràng, nhưng khi ở Hợp Châu, nàng cũng phát hiện mỗi Thôi Nhị công tử ăn đồ ngọt, thần thái đều khác biệt, nên, chi bằng tặng chút đồ ngọt tự tay , dù loại đồ tặng cũng sẽ quá nổi bật.

 

Nếu là đồ ngọt, Kinh thành ít loại, những thứ đó sẽ nhiều đặc sắc. Nàng nghĩ đến hạt tô ma nàng mang từ quê nhà đến, cây tô ma mọc giống tía tô dại, nhưng lá của nó màu xanh lục, còn thể dùng d.ư.ợ.c liệu.

 

Hạt tô ma rửa sạch rang chín, đó giã thành bột mịn, trộn với đường thể dùng bánh trôi nước, cũng thể dùng để chấm bánh dày. Bánh dày đường đỏ cũng là một món ăn khác. Nghĩ xong, trở về nhà nàng bắt đầu rang hạt, sắp đến Đông chí , đúng lúc thể để họ nếm thử bánh trôi nước miền Nam.

 

Tề thị Ngữ Trì về nhà bếp, lúc đang chỉ huy mấy hầu giã bánh dày. Trong một cái cối đá, gạo nếp hấp chín cho , hai cầm gậy gỗ đặc biệt chế tạo dùng sức giã nếp liên tục cho đến khi nếp nát nhừ. Trong quá trình , nếp sẽ dính, vì cần hai hợp tác mới dễ thành.

 

"Ngữ Trì, con đang món gì ngon ?"

 

"Mẫu , con chuẩn mấy món ăn, gà cuộn nếp, bánh trôi nước và bánh dày đường đỏ. Lát nữa con sẽ gửi một ít cho Ngoại tổ mẫu cùng các vị, còn một ít con định sai gửi cho Thôi Nhị công tử, đa tạ chỉ điểm. Phần còn mẫu thể tùy ý xử lý, gửi cho hàng xóm cũng tệ."

 

"Lâu lắm ăn, thật sự chút nhớ. Ở Kinh thành dịp Đông chí đều thích ăn hoành thánh, loại bánh trôi nước như thế hình như từng ăn qua, đúng lúc thể cho họ nếm thử."

 

Hiện tại là ngày đông, trời đang đổ tuyết, vì xong bánh trôi nước gửi , cũng sẽ giữ nguyên hình dạng. Gửi nấu tươi sẽ càng thơm hơn. Lục Ngữ Trì cách giấy, tiện cho họ tìm hiểu.

 

Các hầu cũng ngửi thấy mùi thơm, loại nếp còn quý giá hơn gạo thường. Vừa chủ tử , gửi xong đồ ăn về thì thể ăn, mỗi họ đều một phần.

 

Hôm nay còn tan ca, tiểu tư của Tề Tư Viễn đến bẩm báo, rằng cô mẫu sai gửi đồ ăn đến cho . Chàng chút hiếu kỳ, cô mẫu sai gửi đến lúc , nhưng khi với Tần Vương một tiếng, đến cổng lớn Hình bộ. Tại cổng lớn Hình bộ, tiểu tư nhà họ Lục giải thích nguyên do cho Tề Tư Viễn, thì cô mẫu là giúp đỡ chuyển đồ. Chàng đồng ý đó mang đồ đến bàn của Thôi Thù Lâm.

 

"Đây là đồ ăn cô mẫu gửi cho ngươi, ngươi tan ca mang về từ từ mà ăn. Ai da, cháu trai của còn ăn, tiểu tử ngươi ăn ."

 

Thôi Thù Lâm là cô mẫu của gửi tới, chắc chắn vị ở Trường Tín Hầu phủ, mà là mẫu của Lục cô nương. Chàng thèm để ý đến giọng điệu ghen tị của Tề Tư Viễn, mở hộp thức ăn , chỉ thấy phía là cách sử dụng bằng chữ tiểu khải thanh tú. Nhìn thấy nét chữ , liền là ai gửi tới. Khóe môi cong lên, liền xách hộp thức ăn thẳng.

 

"Ngày thường đến tối mịt về nhà, giờ sớm thế ?" Tề Tư Viễn lẩm bẩm hai câu, cũng theo Thôi Thù Lâm ngoài. Tiểu tư , cô mẫu gửi đồ đến nhà, về cũng thể ăn .

 

 

Loading...