Trọng Sinh: Cùng Vương Gia Tàn Tật Bị Lưu Đày( Có không Gian) - Chương 112:Hôn
Cập nhật lúc: 2025-10-25 05:43:32
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Lâm Lang ăn lưng bụng, uống thêm chút , cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, liền bảo Hoa Ảnh chỉnh trang y phục, đội khăn voan đỏ, đoan trang giường tân hôn.
Vừa xuống bao lâu, nàng thấy tiếng mở cửa phòng. Hoa Ảnh nhận ám hiệu từ Diệp Lâm Thiên, cung kính lui ngoài, ánh mắt đều ánh lên vẻ hân hoan.
Nghe tiếng bước chân trầm càng lúc càng gần, tim nàng cũng đập thình thịch, đôi chút căng thẳng.
Ngay đó, Diệp Lâm Thiên chậm rãi xuống một bên mép giường, giọng trầm thấp đầy từ tính vang lên: "Nương tử, vi phu đến ."
Giang Lâm Lang khứu giác nhạy bén, còn ngửi thấy một chút rượu.
Giang Lâm Lang chậm rãi gật đầu.
Diệp Lâm Thiên nhẹ nhàng vén khăn voan đỏ lên, bốn mắt , đều thấy sự kinh diễm trong ánh mắt đối phương.
Chỉ thấy nữ tử mắt, mắt tựa thu thủy, mặt như hoa đào, đôi môi thoa son đỏ tươi đầy đặn tròn trịa, làn da thắng tuyết, sống mũi thẳng tắp, đôi mắt sáng trong veo như một dòng suối, khiến thể rời mắt.
Còn Diệp Lâm Thiên cũng khoác lên hỷ bào đỏ thẫm, khác hẳn với ngày thường, càng tăng thêm vài phần ôn hòa. Ngũ quan lập thể sâu sắc, tựa như điêu khắc, trong đôi mắt phượng dài hẹp tràn ngập nhu tình, khí chất bức , phong thần tuấn lãng.
"Lang Nhi, đêm nay nàng thật diễm lệ."
Giang Lâm Lang e thẹn : "Chàng cũng ."
"Nàng đói bụng ? Đã ăn gì ?"
"Ta ăn ."
"Vậy chúng uống giao bôi tửu."
"Ưm, ."
Diệp Lâm Thiên nắm tay nàng, đến bàn xuống, đó dùng bàn tay xương khớp rõ ràng nhấc ấm rượu tinh xảo rót hai chén rượu nhỏ.
Giang Lâm Lang nhanh chóng cầm lấy một chén, nhướng mày một tiếng.
Diệp Lâm Thiên cũng dịu dàng .
Hai uống xong giao bôi tửu...
"Lang Nhi, xuân tiêu một khắc đáng ngàn vàng."
Giang Lâm Lang mặt đỏ bừng, e thẹn cúi đầu: "Ta... ... còn tắm rửa gội đầu."
"Ta cũng , cùng ."
"Không... cần."
Diệp Lâm Thiên khẽ , ánh mắt tràn ngập cưng chiều. Sau đó gọi Hoa Ảnh đưa Giang Lâm Lang tắm rửa.
Chẳng mấy chốc, trâm cài đầu Giang Lâm Lang gỡ xuống, ba ngàn sợi tóc xanh buông xõa. Nàng khoác lên bộ y phục ngủ bằng lụa mềm mại màu đỏ thẫm hoa lệ, cả thanh thuần quyến rũ, khiến khác lòng khỏi xao động.
Hoa Ảnh đưa nàng phòng, liền thức thời lui ngoài, đóng cửa phòng.
"Lang Nhi, đợi , tắm rửa."
"Ưm."
Chẳng mấy chốc, Diệp Lâm Thiên cũng đến, cũng là một bộ y phục ngủ màu đỏ thẫm.
"Lang Nhi, chúng cùng nghỉ ngơi thôi."
Giang Lâm Lang e thẹn gật đầu, Diệp Lâm Thiên lập tức khí huyết sôi trào, yết hầu khẽ động.
Hắn nhanh chóng đè nàng xuống , nến đỏ lay động, sa màn buông xuống, một đêm mộng ảo, xuân tình vô hạn...
Sáng hôm
Khi Giang Lâm Lang tỉnh , trời nắng lên ba sào, chỉ cảm thấy đau nhức rã rời. Nàng chậm rãi mở mắt, liền thấy khuôn mặt tuấn mỹ vô song của Diệp Lâm Thiên phóng đại mắt. Trong đôi mắt phượng sâu thẳm tràn ngập nhu tình. Nghĩ đến bản đang trần truồng gối lên cánh tay rộng lớn của , cùng với sự triền miên đêm qua, nàng khỏi đỏ mặt tía tai, chui trong chăn.
Diệp Lâm Thiên khẽ một tiếng, chỉ cảm thấy nàng lúc vô cùng đáng yêu. Hắn kéo tấm chăn gấm lên một chút, để lộ cái đầu nhỏ của nàng, ôn hòa : "Nương tử, cẩn thận đừng tự ngột ngạt, vi phu sẽ xót xa lắm đấy."
"Sẽ ."
Đột nhiên nàng nghĩ đến điều gì đó, kinh ngạc : "Hôm nay thượng triều ?"
"Ta đặc biệt hạ chỉ cho các đại thần hôm nay cần đến thượng triều. Nếu tấu chương cần dâng lên, lát nữa cứ để họ mang hoàng cung."
"Phải , giờ , còn dâng cho Mẫu hậu nữa chứ? Phải nhanh chóng dậy thôi."
"Ưm, Mẫu hậu bên đó cần lo lắng, phái qua bẩm báo , đến muộn một chút cũng ."
"Vậy dậy mặc quần áo chỉnh tề ngoài , sẽ dậy ."
Diệp Lâm Thiên khẽ nhướng mày: "Sao thể như ? Cùng , vi phu y phục cho nàng ?"
"Không cần."
"Lang Nhi, tất cả nơi của nàng đều thấy hết , cần e thẹn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-vuong-gia-tan-tat-bi-luu-day-co-khong-gian/chuong-112hon.html.]
Gà Mái Leo Núi
Giang Lâm Lang nghĩ bụng, là cổ đại mà còn thể phóng khoáng như , nàng là hiện đại thì càng nên câu nệ. Giờ đây hai là phu thê, đều sống chung như thế, liền đỏ mặt : "Vậy cũng ."
"Ha ha ha, Lang Nhi thật đáng yêu và quyến rũ."
Giang Lâm Lang lườm một cái, đó chậm rãi dậy. vì là đầu tiên chuyện đó, nàng đau nhức như rã rời: "Diệp Lâm Thiên, thể nhẹ nhàng một chút ?"
Hắn khỏi chút hối hận, còn xót xa: "Lang Nhi, sẽ chú ý. Để y phục cho nàng."
"Ưm, ."
Diệp Lâm Thiên chậm rãi dậy, thấy những khối cơ bắp rắn chắc , Giang Lâm Lang thầm cảm thán, tên vóc dáng quả là tuyệt hảo. Sau đó liền trần trụi phơi bày mắt nàng, ngay lập tức, sắc mặt nàng đỏ bừng như quả táo chín, e thẹn mặt , bàn tay nhỏ bé vò nát tấm chăn gấm.
Nhìn thấy hành động nhỏ của nàng, Diệp Lâm Thiên càng thêm vui vẻ: "Lang Nhi, cứ , đừng ngại ngùng nữa."
Giang Lâm Lang nghiến răng nghiến lợi : "Diệp Lâm Thiên, là đồ khốn nạn."
"Được , trêu nàng nữa."
Diệp Lâm Thiên nhanh chóng mặc quần áo chỉnh tề, mở cửa phòng và nhận lấy cung trang cùng long bào đen của từ tay cung nữ.
Chưa kịp đợi cung nữ xong lời bái kiến Hoàng thượng.
Hắn nhanh chóng đóng cửa phòng .
Mấy , che miệng thầm. Hoàng thượng đây là đích hầu hạ Hoàng hậu nương nương y phục ? Thật là cưng chiều hết mực.
Giang Lâm Lang thấy bộ cung trang hoa lệ màu đỏ tươi trong tay , chút thích. Đẹp thì thật, nhưng quá rực rỡ, nàng chỉ thích mặc những bộ xiêm y màu sắc trang nhã hơn.
hôm nay là ngày đầu tiên đại hôn, còn đến Thọ Khang cung dâng cho Thái hậu, đương nhiên mặc đồ màu sắc tươi vui một chút.
Giang Lâm Lang dứt khoát nhắm mắt , tận hưởng việc Diệp Lâm Thiên y phục cho nàng.
Sau khi mặc xong, liền gọi Hoa Ảnh và Sơn Trúc , hầu hạ Giang Lâm Lang rửa mặt, chải tóc. Ba ngàn sợi tóc xanh búi gọn gàng lên, cài thêm vài chiếc phượng trâm. Sau đó, hai trang điểm cho nàng một gương mặt tinh xảo.
Sơn Trúc : "Hoàng hậu nương nương quả thật tuyệt trần."
Hoa Ảnh gật đầu: "Phải đó, nô tỳ mỗi đều kinh diễm."
Giang Lâm Lang trong gương đồng, khỏi khẽ . Với lớp trang điểm tinh xảo , cùng với khóe mắt hếch lên, nàng quả thực quyến rũ vô cùng, tựa như một tiểu yêu tinh .
Giang Lâm Lang khẽ : "Miệng lưỡi hai ngươi thật ngọt ngào."
Diệp Lâm Thiên rửa mặt xong, bước qua ngưỡng cửa . Bốn mắt , đều vẻ đó cho kinh diễm.
Hắn nhanh chóng bước tới, kéo nàng dậy khỏi ghế, ôm lòng. Hoa Ảnh và Sơn Trúc , thức thời lui ngoài, đóng chặt cửa phòng.
Ôm lấy thể mềm mại ấm áp trong lòng, yết hầu Diệp Lâm Thiên khẽ động, khàn giọng : "Lang Nhi, là chúng ..."
Giang Lâm Lang mặt đầy hắc tuyến, nhíu mày : "Diệp Lâm Thiên, kiềm chế một chút , đêm qua mới mây mưa cả đêm, giờ vẫn còn đau lưng nhức mỏi đây."
"Ưm, lời nàng."
"Được , chúng mau tìm Mẫu hậu thôi."
"Bữa sáng chuẩn xong , dùng bữa sáng xong ."
Giang Lâm Lang đẩy vòng tay , Diệp Lâm Thiên vội vàng đặt một nụ hôn lên trán nàng.
Hai nắm tay ngoài, nàng chỉ cảm thấy hai chân mỏi nhừ, eo cũng đau, cái đồ "chân giò heo" lớn .
Diệp Lâm Thiên thấy nàng chậm chạp, liền một tay ôm ngang nàng lên, sải bước nhanh như xẹt.
"Diệp Lâm Thiên, đặt xuống, trong cung nhiều đang lắm."
"Không sợ, trẫm là Cửu Ngũ Chí Tôn, ai dám lắm lời, sợ gì chứ."
Hắn một đường ôm nàng đến trong Càn Thanh Cung, nơi sửa sang , tất cả đều dùng bữa tại đây.
Chẳng mấy chốc, từng đĩa từng đĩa bữa sáng tinh xảo bưng lên. Sau khi trải qua sự thử độc bằng kim bạc của Lý công công, đến thái giám chuyên nếm thức ăn thử xem độc, mới phép dùng bữa.
Giang Lâm Lang khẽ : "Làm đế vương mà dùng bữa cũng phức tạp như ?"
"Đâu chỉ , quy củ các triều đại đều như thế, để phòng vạn nhất tiểu nhân lợi dụng."
Hai dùng bữa sáng xong, liền đến Thọ Khang Cung.
Thái hậu thấy Giang Lâm Lang, ánh mắt tràn ngập kinh diễm, đó ôn hòa : "Lang Nhi, ngủ thêm một lát?"
Giang Lâm Lang : "Mẫu hậu, trời nắng lên ba sào , ngủ nữa còn thể thống gì."
"Không , con ngủ bao lâu thì ngủ bấy lâu. Hai chúng bà bà nàng dâu đối xử với thế nào thì nay vẫn như thế, khi ngoài thì giữ một chút quy củ là ."
Giang Lâm Lang trong lòng ấm áp, : "Dạ, con lời Mẫu hậu. Mẫu hậu thật ." Sau đó cung kính dâng cho Thái hậu.
Thái hậu vui vẻ nhận lấy, nhấp thử một ngụm.