Trọng Sinh: Cùng Vương Gia Tàn Tật Bị Lưu Đày( Có không Gian) - Chương 111
Cập nhật lúc: 2025-10-25 05:43:31
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mười dặm hồng trang
Trong một tháng tiếp theo, Diệp Lâm Thiên vẫn bận rộn như thường lệ. Thỉnh thoảng chút thời gian rảnh, lặng lẽ đến Bạch phủ ban đêm thăm Giang Lâm Lang, tiện thể mang theo những món bánh ngọt và quà nhỏ mà nàng yêu thích.
Không khí trong triều đình cải cách mới mẻ, điều chỉnh thiết lập quan chức, thiện cơ chế tuyển chọn, nghiêm trị tham ô hối lộ, chấn chỉnh tệ nạn quan trường.
Tăng cường giám sát, thiết lập cơ chế giám sát chuyên biệt, tiến hành giám sát và đ.á.n.h giá quan viên.
Tuyển chọn hiền tài, thông qua khoa cử để tuyển chọn những tài năng, phẩm hạnh cao thượng triều. Đồng thời cũng nới lỏng chính sách, chỉ con cháu quan mới tham gia khoa cử, giờ đây con em bình dân chỉ cần tài năng, hoài bão đều thể tham gia thi khoa cử, khiến bách tính vô cùng hoan hỉ, bởi nếu thể một sớm đỗ đạt, đó sẽ là chuyện vẻ vang cho cả dòng họ.
Chấn chỉnh quan , bãi miễn và trừng phạt những quan chức đủ năng lực hoặc vi phạm pháp luật.
Tăng cường giáo dục, nâng cao đạo đức và năng lực cai trị của quan viên.
Cân bằng thế lực, thiết lập chức vị Tả Hữu Thừa tướng, đồng thời nhân viên chuyên trách giám sát, ngăn chặn một thế lực nào đó trong triều quá mạnh, duy trì sự cân bằng quyền lực. Cứ như , các quan cũng dám dễ dàng kết bè kéo cánh.
Thúc đẩy chính sách, thực hiện các chính sách lợi cho sự phát triển và định của quốc gia, như xây dựng thủy lợi, tu sửa đường sá, ban phúc cho bách tính. Đồng thời, các nông cụ cải tiến và giống cây lương thực mới do Giang Lâm Lang nghiên cứu cũng đang dần phổ biến khắp nơi, do các quan viên địa phương chuyên trách phụ trách, và công bố rõ ràng đây là cống hiến của Hoàng hậu Thương Lan Quốc.
Lúc , cuối cùng cũng rảnh rỗi, thở phào một . Chỉ còn nửa tháng nữa là đến ngày đại hôn của và Lang nhi. Lễ bộ Thượng thư đổi quy trình sắp xếp hôn lễ mười mới ý, khiến Lễ bộ Thượng thư bận rộn đến mức kịp thở, thần sắc căng thẳng tột độ. Y đều chấn động tột cùng, vị Đế vương quả nhiên vô cùng sủng ái Hoàng hậu.
Sau đó, lệnh Lễ bộ tuân theo yêu cầu của . Hôm nay, sẽ đích đến Bạch phủ hạ sính, tâm trạng vô cùng sảng khoái. Một Đế vương đích hạ sính là điều từng thấy. Một vài đại thần sợ c.h.ế.t đến mặt khuyên can, rằng điều hợp quy củ, một đạo thánh chỉ là đủ, cần gì long trọng và phức tạp đến , chẳng khác nào phá bỏ quy tắc của tổ tông. cuối cùng, những quan viên Diệp Lâm Thiên mắng cho một trận té tát, còn nắm giữ nhược điểm, chỉ cần sơ suất một chút là chiếc mũ ô sa cũng khó giữ . Lúc , ai còn dám chạm vận xui của Đế vương nữa, đành ngậm bồ hòn ngọt.
Tiểu tư canh cổng từ xa thấy Hoàng thượng cùng Ngự tiền Lý công công và Lễ bộ Thượng thư, phía còn một đoàn hùng hậu đang tiến về phía .
Hắn trợn tròn mắt, co giò chạy trong: “Phu nhân, tiểu thư, Hoàng thượng đến !”
Hai chút hiểu, Hoàng thượng đến mà kích động đến ?
Hai nhanh chóng dậy đón Thánh giá.
Cũng cảnh tượng mắt cho ngây một thoáng, trận thế lớn đến là để hạ sính ư?
Hai định hành lễ quỳ bái, dù ở đây nhiều ngoài, lễ nghi cần thiết vẫn , nếu sẽ chê trách.
Diệp Lâm Thiên vội vàng bước lên đỡ nhẹ: “Mau mau miễn lễ, nhạc mẫu đại nhân, trẫm hôm nay đến là hạ sính, cầu Lang nhi. Hôn lễ tính, đều là mẫu hậu sắp xếp, là trẫm thờ ơ Lang nhi, khiến Lang nhi chịu ủy khuất, sẽ bù đắp.” Chàng lời với ánh mắt đầy hân hoan, giọng điệu ôn hòa.
Bạch Sơ Vy nở nụ đoan trang, ôn hòa : “Hoàng thượng lòng , Lang nhi giao cho , thần phụ cũng yên tâm.”
Giang Lâm Lang thẹn thùng mỉm , trong lòng khá cảm động. Một vị Đế vương đường đường thể đến mức , quả thực yêu nàng đến tận cùng.
Sau đó, Hoàng thượng cho khiêng từng rương gỗ lim màu đỏ Bạch phủ, tổng cộng hai trăm rương, sính lễ chất cao như núi, ngừng vận chuyển . Tất cả đều thể hiện sự phú quý và trang nghiêm của hoàng gia.
Bỗng nhiên, Giang Lâm Lang hạ giọng : “Chàng sẽ mang cả quốc khố đến đây chứ?”
“Vô phương, nàng quản lý quốc khố cũng , khi nào trẫm hết tiền sẽ xin nàng.”
Giang Lâm Lang lườm một cái: “Chàng tính toán thật đấy.”
“Chỉ cần Lang nhi thích là .”
Giang Lâm Lang : “Vào trong uống chén hãy .”
“Ta cũng ý đó.”
Sau đó Giang Lâm Lang : “Thời gian vất vả như , trông gầy ít, cần bồi bổ thật .”
“Được thôi, lời Lang nhi.”
Chẳng mấy chốc, mấy xuống, trò chuyện phiếm.
Ngày hôm , các cung nữ của Thượng y cục mang đến giá y và trang sức đầu, giá y treo giá trong tẩm phòng của Giang Lâm Lang.
Sau đó, họ cung kính lui , chuẩn về cung phục mệnh.
Hoa Ảnh mắt sáng rực: “Ôi chao, tiểu thư, giá y thật lộng lẫy và đẽ! Nếu tiểu thư mặc ngày đó, chắc chắn sẽ đến mê hồn, e rằng Hoàng thượng cũng đắm đuối mất thôi!”
Giang Lâm Lang : “Thật là lắm lời.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-vuong-gia-tan-tat-bi-luu-day-co-khong-gian/chuong-111.html.]
Bạch Sơ Vy cũng : “Giá y , mẫu thấy cũng . Lang nhi chi bằng thử một chút xem ?”
Giang Lâm Lang gật đầu: “Được.”
Chẳng mấy chốc, bốn tiểu nha nhanh nhẹn hầu hạ Giang Lâm Lang mặc giá y, ngay cả trang sức đầu cũng cài lên.
Khoảnh khắc Giang Lâm Lang đầu một cái, lập tức khiến những đóa hoa tươi thắm trong phòng cũng mất vẻ rực rỡ. Người hơn hoa chính là như .
Mấy ngây , chìm đắm trong vẻ của nàng mà mãi thể hồn.
Gà Mái Leo Núi
Tiếng của Giang Lâm Lang phá tan sự ngây ngẩn của : “Các con đang nghĩ gì ?”
Bạch Sơ Vy mặt mày hớn hở, chằm chằm nàng: “Lang nhi, con thật là quá .”
Hoa Ảnh gật đầu lia lịa: “ , đúng , tiểu thư, e rằng còn hơn cả tiên nữ trời.”
Mấy nha tíu tít tung hô, khiến nàng chút ngượng ngùng.
Giang Lâm Lang : “Ta di truyền vẻ từ mẫu , mẫu mới thật là .”
Bạch Sơ Vy trách yêu: “Con còn trêu chọc mẫu nữa chứ.”
Giang Lâm Lang tựa đầu lên vai Bạch Sơ Vy, nũng: “Đâu , Lang nhi thật lòng mà.”
Thời gian cứ âm thầm trôi , cuối cùng cũng đến ngày đại hôn của hai . Khắp thiên hạ đều hân hoan, bách tính chen chúc dọc đường chúc phúc, ai nấy đều mặc xiêm y rực rỡ.
Hoàng thượng cưỡi con tuấn mã cao lớn, đích đến đón Giang Lâm Lang, khóe miệng nở nụ .
Mười dặm hồng trang, tràn ngập khí hân hoan, đoàn nghênh hùng hậu tiến về Bạch phủ. Bách tính theo suốt cả chặng đường, đều ngừng tán thưởng, cảnh tượng giá thú hoành tráng đến thế , quả là trăm năm hiếm gặp!
Lúc , Giang Lâm Lang đang mặc một bộ giá y lộng lẫy, thêu hình phượng hoàng tinh xảo. Giá y từ lụa thượng hạng và chỉ vàng cao cấp, cổ áo và tay áo đính ngọc trai và đá quý, tăng thêm vài phần hoa lệ và cao quý.
Trên đầu nàng đội một chiếc phượng quan lộng lẫy, phượng quan đính vô ngọc trai và đá quý, lấp lánh ánh sáng chói mắt. Hai bên phượng quan còn rủ xuống hai dải rèm châu dài, đung đưa theo mỗi bước của nàng, càng thêm duyên dáng.
Đầu nàng đội khăn che mặt đỏ thêu hình phượng hoàng tinh xảo, tăng thêm vài phần thần bí mà cao quý, khiến khám phá dung nhan bí ẩn của nàng.
Dưới sự dìu đỡ của Hoa Ảnh và Bạch Sơ Vy, nàng bước khỏi cổng phủ, Diệp Lâm Thiên cũng vặn đến nơi.
Hắn nhanh nhẹn nhảy xuống, vội vàng tiến đến mặt nàng, giọng vô cùng dịu dàng: "Lang Nhi, đến đón nàng ."
Giang Lâm Lang khẽ gật đầu, "Ưm" một tiếng, khóe mắt chợt ngân ngấn lệ. Nàng đang vui sướng, vì gả cho yêu thương.
Ngay đó, Diệp Lâm Thiên liền bế ngang nàng lên, nhẹ nhàng đặt trong kiệu hoa.
Bạch Sơ Vy mắt hoe đỏ, trong lòng cũng tràn ngập niềm vui. Lang Nhi gả cho nam tử nàng tâm ý, đời bà cũng chẳng còn gì hối tiếc.
Tiếp đó, tiếng pháo rộn ràng vang lên, đoàn rầm rộ hướng về phía hoàng cung.
Sau khi tất nghi lễ, Giang Lâm Lang đưa động phòng.
Cung nữ ôn hòa : "Hoàng hậu nương nương, Hoàng thượng đặc biệt chuẩn đồ ăn cho , nếu đói bụng thể ăn lót ."
Giang Lâm Lang gật đầu: "Bổn cung thích yên tĩnh, các ngươi đều lui xuống , chỉ cần để Hoa Ảnh ở hầu cận là ."
"Dạ, Hoàng hậu nương nương."
Nghe tiếng bước chân xa dần, tiếng cửa khép vang lên, Giang Lâm Lang mới vội vàng giật phăng khăn voan đỏ, ngửa : "Hoa Ảnh, mệt c.h.ế.t mất."
Hoa Ảnh cũng xót xa, ôn hòa : "Tiểu thư... ôi , Hoàng hậu nương nương, nô tỳ chiếc khăn voan đỏ chỉ Hoàng thượng mới gỡ xuống, nếu sẽ là điềm chẳng lành."
"Ôi, đừng những lời hư vô đó, lát nữa đội là ."
Sau đó Giang Lâm Lang dậy: "Gỡ phượng quan của xuống, nặng c.h.ế.t ."
"Dạ."
Khi chiếc phượng quan nặng trịch gỡ xuống, Giang Lâm Lang mới cảm thấy nhẹ nhõm nhiều. Nhìn thức ăn bày đầy bàn đều là những món nàng yêu thích, trong lòng ấm áp, nàng quả thực đói bụng. Ngay đó liền ăn uống ngon lành.