Trọng Sinh: Cùng Vương Gia Tàn Tật Bị Lưu Đày( Có không Gian) - Chương 106

Cập nhật lúc: 2025-10-25 05:43:26
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Lâm Thiên nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Giang Lâm Lang, dịu dàng : "Được , Lang Nhi đừng buồn nữa. Đói ? Ta sẽ bảo Ngự thiện phòng chuẩn đồ ăn, nếm thử khẩu vị của Bắc Xuyên quốc ."

Nhắc đến đồ ăn, nàng lập tức thoải mái hơn nhiều, khẽ mỉm : "Ừm, thôi."

Những ngày tiếp theo, Diệp Lâm Thiên bận rộn ngừng nghỉ. Y triệt để trừ bỏ tàn dư của Bắc Xuyên quốc, đề phòng còn sót kẻ nào đó nhảy nhót, khống chế Bắc Xuyên quốc, khiến nó thể gây sóng gió nữa.

Bốn nước còn đều im như ve sầu mùa đông. Nay Diệp Lâm Thiên một công phá Bắc Xuyên quốc, thực lực cường đại, nắm trong tay binh quyền hai nước, sợ y sẽ tấn công tới, thu Đông Thần quốc, Nam Việt quốc, Tây Lĩnh quốc cùng Thương Lan quốc túi, thực hiện bá nghiệp thống nhất thiên hạ.

Trong đó, kẻ lo lắng sợ hãi nhất chính là Thánh Võ Đế của Thương Lan quốc. Y ở triều đường trút một tràng giận dữ hỗn loạn, sự phẫn nộ khiến y chút điên loạn.

Các đại thần phía càng dám thở mạnh. Y các đại thần phía với vẻ mặt âm trầm, gầm lên: "Nay công hạ Bắc Xuyên quốc nửa tháng , vì Diệp Lâm Thiên còn chịu ban sư hồi triều? Chẳng lẽ y xưng đế ở Bắc Xuyên quốc ? Y chính là phản đồ!"

Các đại thần bên cũng dám lời nào, trong lòng sớm cực kỳ bất mãn với sự thống trị của Thánh Võ Đế, nhưng cũng dám biểu hiện ngoài, sợ đầu rơi. khi tin Chiến Vương điện hạ trùng kiến thiên nhật, một nữa chiến trường, lòng họ cũng vui mừng, chi bằng ngôi cửu ngũ chí tôn hãy để Chiến Vương điện hạ còn hơn.

Nay dân chúng kinh thành đồn thổi xôn xao, khắp các hang cùng ngõ hẻm, quán , kể chuyện đều đang rằng Chiến Vương điện hạ của họ trở , thể một nữa chiến trường. Chiến Vương cùng Chiến Vương phi và Lão tướng quân Tống Vinh cùng dẫn dắt chúng tướng sĩ một đường công vô bất khắc, thế như chẻ tre, chỉ trong ba tháng ngắn ngủi hạ Bắc Xuyên quốc. Trong thời gian đó, Chiến Vương phi còn cung cấp lượng lớn lương thảo, những nông sản đều do nàng trồng ở Đại Thạch thôn, còn chế tạo quần áo bông giữ ấm cho chúng tướng sĩ mặc, cũng như nàng còn cứu tử phò thương trong quân doanh, cùng quân y cứu chữa lượng lớn thương vong. Trong một thời gian, nữ giới kinh thành vô cùng kính phục Chiến Vương phi, đều rằng ai bảo nữ nhi kém nam nhi, Chiến Vương phi quả thực rạng danh nữ giới chúng .

Thánh Võ Đế hạ lệnh phái ngầm khống chế những lời đồn đãi , nhưng tiếc nhân quá đông, thể khống chế . Nhìn thấy cục diện thể kiểm soát, y thật g.i.ế.c hết đám tiện dân , nhưng cũng thể tay tàn sát chúng, nếu ngôi hoàng vị của y thật sự sẽ vững nữa. Lập tức y tức đến tái mặt.

Sở dĩ những tiếng tăm lan truyền nhanh chóng như , là bởi của Ám Ảnh Các âm thầm thúc đẩy, nhằm tạo thế cho Chiến Vương và Chiến Vương phi, để đăng cơ hoàng vị, cũng sẽ ai phản đối, trái còn sức ủng hộ.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, thoắt cái, một tháng ...

Diệp Lâm Thiên nắm chặt Bắc Xuyên quốc trong lòng bàn tay .

Giang Lâm Lang tự xuống bếp canh hạt sen, xách hộp đồ ăn đến Ngự thư phòng. Nhìn dung mạo tiều tụy của y, khóe mắt còn vương quầng thâm nhàn nhạt, râu cằm cũng mọc dài mà cạo, ánh mắt nàng nhuốm vẻ xót xa.

Thấy nàng đến, trong mắt y nhuốm vẻ ôn hòa, vội vàng đặt bút lông xuống, dậy, bước về phía nàng: "Lang Nhi, nàng đến đây?"

Giang Lâm Lang mỉm duyên dáng: "Ta canh hạt sen cho , nếm thử xem ."

Giang Lâm Lang mở hộp đồ ăn, bưng một bát canh, đưa cho Diệp Lâm Thiên.

Diệp Lâm Thiên cầm thìa chậm rãi ăn: "Ừm, ngon lắm."

Hai xuống bên bàn.

Diệp Lâm Thiên nhanh chóng ăn xong, cưng chiều nàng: "Chỉ ba ngày nữa là đến sinh thần của Lang Nhi ."

Giang Lâm Lang thoáng hiện vẻ kinh ngạc, đó tươi rạng rỡ: "Không ngờ còn nhớ đến , ngay cả bản cũng suýt quên mất ."

"Mọi chuyện liên quan đến nàng đều ghi nhớ. Đợi sinh thần của nàng qua , sẽ khởi binh lật đổ sự thống trị của Thánh Võ Đế. Hiện giờ Bắc Xuyên quốc trong tay ."

Giang Lâm Lang gật đầu: "Tốt. Đợi chiến sự kết thúc, sẽ đón nương và bà bà các nàng về kinh thành."

Diệp Lâm Thiên khẽ gật đầu: "Ta cũng nghĩ như ."

Ngay đó, Diệp Lâm Thiên một tay kéo nàng lòng lên, gác đầu hõm cổ nàng. Hơi thở ấm áp phả gáy nàng, Giang Lâm Lang chỉ cảm thấy tê tê dại dại, cố gắng giãy giụa thoát .

Giọng trầm thấp đầy từ tính của Diệp Lâm Thiên truyền đến: "Đừng động đậy, mệt lắm, cho dựa một chút."

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Giang Lâm Lang đỏ bừng, khẽ gật đầu.

Chỉ thấy y tiếp tục : "Lang Nhi, mong chờ đêm động phòng hoa chúc của chúng . Đến lúc đó nhất định sẽ bù đắp cho nàng một hôn lễ long trọng."

Giang Lâm Lang e thẹn gật đầu: "Tốt."

Thực nàng cũng mong chờ hôn lễ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-cung-vuong-gia-tan-tat-bi-luu-day-co-khong-gian/chuong-106.html.]

Sau khi hai quấn quýt một lúc, Giang Lâm Lang cũng phiền y xem tấu chương nữa.

Nàng liền dạo ở hậu hoa viên, phía Bạch Linh và Hồng Trúc theo. Nay hai đều mặc y phục cung nữ, dần dần cũng quen với cuộc sống ở nơi sáng sủa, lời cũng dần nhiều hơn.

Trong ngự hoa viên mùa đông, một vẻ riêng, vài cây lài mùa đông nở rộ giữa giá lạnh, hương thơm ngào ngạt.

Còn một tháng nữa là tới mùng một Tết Nguyên Đán, Diệp Lâm Thiên chọn ba ngày khởi binh. Tết năm nay của Thương Lan quốc e rằng sẽ trở thành ký ức khó quên, chắc hẳn Thánh Võ Đế sẽ tức đến c.h.ế.t.

Hồng Trúc : “Chủ tử, Ngự Hoa Viên của Bắc Xuyên quốc thật rộng lớn, phía còn Nhất Phẩm Hồng đang nở rộ,”

Giang Lâm Lang mỉm gật đầu: “Loài hoa đó nở thật ,”

Bạch Linh : “Chủ tử, nô tỳ sẽ ngắt vài cành hồng mai cắm bình hoa, đặt trong tẩm cung của ,”

“Ừm, .”

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, đến ba ngày , hôm nay là sinh thần của Giang Lâm Lang.

Diệp Lâm Thiên đặc biệt dành thời gian ở bên nàng, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng dạo bước trong Ngự Hoa Viên, ôn hòa : “Lang nhi, thứ tặng nàng,”

Giang Lâm Lang chút nghi hoặc, nghiêng đầu , “Thứ gì ?”

“Đi thôi, lát nữa nàng sẽ .”

Nói đoạn, Diệp Lâm Thiên trực tiếp ôm ngang lưng nàng, vận khinh công bay khỏi nơi .

Không lâu , cả hai đến Ngự Thư Phòng. Đi đến giá sách, Diệp Lâm Thiên xoay giá đèn bên cạnh, chỉ thấy một cánh thạch môn từ từ mở .

Giang Lâm Lang kinh ngạc : “Hóa còn ám thất?”

Diệp Lâm Thiên một nữa nắm lấy tay nàng, khẽ gật đầu, “Nơi cũng là hai hôm mới phát hiện.” Cả hai cùng bước .

Chỉ thấy bên trong ánh sáng lờ mờ, Giang Lâm Lang dứt khoát lấy đèn pin hiện đại từ gian bật lên, chỉ chốc lát chiếu sáng bộ đường hầm.

Không lâu , một rộng rãi bỗng nhiên hiện mắt, mặt đất đặt từng chiếc rương gỗ hồng sắc, rương đều đóng đinh mù.

“Những thứ là?”

“Nàng mở xem thử.” Diệp Lâm Thiên giọng ôn hòa.

Giang Lâm Lang mở một chiếc rương gỗ, nhất thời ánh sáng vàng chói lóa lan tỏa, mắt nàng lóa lên, suýt nữa thì mù.

“Nhiều kim đĩnh thế .” Chỉ thấy nàng đôi mắt sáng long lanh, mặt đầy vẻ vui mừng, Giang Lâm Lang chỉ , “Những thứ đều là cho ?”

Nhìn thấy vẻ vui vẻ của nàng, trong lòng Diệp Lâm Thiên cũng thấy vui vẻ, giọng điệu nhẹ nhàng : “Ta nàng thích bạc, tất cả những thứ đều là tặng nàng.”

Giang Lâm Lang mở rương, khóe môi ngừng cong lên, bên trong đều là kim đĩnh và ngân đĩnh, mấy đời nàng cũng tiêu hết, ít nhất một trăm rương.

Sau đó nàng vẫy bàn tay nhỏ, thu tất cả gian, “Đa tạ , Diệp Lâm Thiên, thích món quà , chỉ là nhiều bạc như đều do giữ, lắm ?”

Diệp Lâm Thiên nhẹ nhàng ôm nàng lòng, : “Không , những thứ đều là tư khố của Đế vương Bắc Xuyên quốc, của quốc khố. Tiền bạc trong quốc khố đủ dùng , nếu đủ dùng, sẽ xin Lang nhi. Giờ đây Lang nhi là quản lý gia đình, chuyện đều do Lang nhi quyết định.”

Gà Mái Leo Núi

Giang Lâm Lang trách yêu: “Thật là lắm lời.”

“Đây là lời thật lòng.”

Nói đoạn, lập tức hôn lên đôi môi căng mọng của nàng, chặn những lời nàng , dịu dàng quyến luyến.

 

Loading...