Trọng Sinh Chi Khương Lê - 87 (3)
Cập nhật lúc: 2024-07-04 11:23:29
Lượt xem: 124
“Người quá đông." Bạch Tuyết cũng khuyên: "Bên cạnh chúng ta một thị vệ cũng không mang theo, nếu xảy ra chuyện thì làm thế nào?"
Khương Lê nhìn bản thân, hiện nay nhị tiểu thư Khương gia kết thù ghê gớm nhất, cũng không gì khác ngoài mẫu tử Quý Thục Nhiên. Nhưng cho dù Quý Thục Nhiên hay ai khác
muốn ra tay với nàng, cũng sẽ không chọn lúc người đông thế này, dưới con mắt của mọi người. Chưa nói đến Khương Ấu Dao, Quý Thục Nhiên lại là người rất cẩn thận, nửa điểm bằng chứng cũng sẽ không để lại cho người khác. Tuy nhiên mọi việc đều có bất ngờ, cũng không thể theo lẽ thường mà suy đoán, nếu như đôi mẹ con này trở nên điên cuồng, tất cả cũng có khả năng.
Nàng bèn từ bỏ ý nghĩ trong lòng vẫn muốn đi dạo một mình, nói: "Nói có lý."
Bạch Tuyết và Đồng Nhi đều thở phào nhẹ nhõm, Khương Lê đang định đi về phía trước tìm bóng dáng của Lư thị, vô tình lại liếc thấy một người không xa: "Diệp Thế Kiệt?"
Từ sau tiệc cung, Khương Lê rất ít khi đến Minh Nghĩa đường, việc của Khương Ngọc Nga, rốt cuộc đã ảnh hưởng đến danh tiếng của các tiểu thư Khương gia. Khương lão phu nhân bảo ngày thường không có việc cố gắng ít ra ngoài, đợi tránh qua phong ba lúc này rồi tính. Vì thế Khương Lê cũng không có cơ hội gặp lại Diệp Thế Kiệt.
Lúc này, ngay trước một quầy hàng nhỏ bán đèn hoa không xa, Diệp Thế Kiệt và một nam nhân trung niên dường như đang chọn lựa đèn hoa, vừa nói chuyện, trông có vẻ đặc biệt quen thuộc.
Khương Lê đoán là người quen của Diệp Thế Kiệt, nghĩ muốn hỏi thăm tình hình gần đây của hắn, đặc biệt là Lý Liêm có lôi kéo hắn lần nữa hay không, liền định đi xuyên qua đám đông, về phía bên kia Diệp Thế Kiệt.
Nhưng không biết cảnh hành động này của mình, tất cả đều bị một người khác thu vào tầm mắt.
Trên lầu Vọng Tiên, Khổng Lục đang nhìn chằm chằm đám đông qua lại dưới lầu, kỳ thực hắn không thích xem hoa đèn gì đó, lấp lánh chói mắt người ta. Nhưng mà so với ở lại Quốc công phủ xem việc triều chính nhàm chán, đương nhiên là náo nhiệt đẹp mắt hơn. Huống hồ trong náo nhiệt này, còn có nhiều cô nương khiến người vui mắt, có thể khiến màu đêm ảm đạm thêm sắc màu.
Chỉ là đêm nay, trong số các cô nương khiến Khổng Lục vui mắt, hắn phát hiện một bóng dáng quen thuộc.
"A, là Khương nhị tiểu thư!" Khổng Lục đứng dậy, hào hứng nói với Cơ Hành: "Ngươi mau nhìn xem, là nhị tiểu thư của Khương gia, không ngờ tối nay nhị tiểu thư cũng ra ngoài ngắm đèn. Không đúng, sao lại đi một mình? Bên cạnh một người Khương gia cũng không có, đây là lén lút ra ngoài sao?"
Lục Cơ đang nhấm trà theo ánh mắt của hắn nhìn xuống dưới một cái, nói: "Làm gì có ai lén lút ra ngoài còn mang theo thị tỳ, bên ngoài người đông thế này, chắc là đi lạc với người nhà rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-chi-khuong-le/87-3.html.]
"Đi lạc rồi?" Khổng Lục nhíu mày: "Bên ngoài người đông thế này, kẻ xấu không ít, năm nào cũng có nữ nhân bị kẻ xấu bắt cóc, một cô nương xinh đẹp thế này, khó tránh khỏi thu hút sự chú ý, nếu xảy ra chuyện thì không hay rồi."
"Vậy ngươi sẽ làm thế nào?" Lục Cơ tò mò nhìn hắn.
"Ta đưa tiểu thư đi tìm người nhà a!" Khổng Lục nói đương nhiên.
"Khổng Lục," Lục Cơ nói: "Ngươi đừng ảo tưởng nữa, đừng nói là tiểu thư nhà tể tướng, cho dù là nữ tử nhà người ta bình thường, cũng không ưa ngươi, lớn tuổi như vậy."
"Ta lớn tuổi?" Khổng Lục lập tức nổi giận đùng đùng: "Ta chính là tuổi tác tốt nhất, ngươi biết gì? Tuổi tác của ta sao nào? Ngươi mới lớn, râu của ngươi... đều dài thế này rồi!"
Lục Cơ chẳng mảy may tức giận, chỉ mỉm cười đưa tay ra ngoài, nói với Khổng Lục: "Ta nói này, làm sao ngươi sánh được với mấy gã nam nhân trẻ tuổi, ngươi xem kìa, Nhị tiểu thư Khương gia chẳng phải đang đi tìm Diệp công tử đó sao?"
Lời vừa dứt, không chỉ Khổng Lục, mà cả Cơ Hành vẫn luôn ung dung phe phẩy chiếc quạt bên cạnh cũng không khỏi đưa mắt nhìn xuống.
Quả nhiên giữa dòng người tấp nập, Khương Lê cùng hai nha hoàn đang cố len lỏi sang phía bên kia đường. Người qua người lại đông đúc, một đoạn đường ngắn ngủi mà cũng đi hết sức khó khăn. Tuy vậy, nàng vẫn luôn giữ vững phương hướng, không để bị dòng người xô đẩy.
Và đích đến của nàng, không còn nghi ngờ gì nữa, chính là nơi có một thiếu niên tuấn tú đang đứng, Diệp Thế Kiệt.
Nàng muốn tiến đến bên Diệp Thế Kiệt.
Lục Cơ cười nói: "Tình cảm của đôi biểu huynh muội này thật tốt."
Khổng Lục nhất thời quên mất chuyện bị Lục Cơ châm chọc tuổi tác, chăm chú nhìn Khương Lê và Diệp Thế Kiệt, lẩm bẩm: "Chẳng phải thừa lời sao, người ta là thân thích mà."
Cơ Hành cũng đứng bên cửa sổ, nhìn ra ngoài như có điều suy nghĩ, rồi bất ngờ khép quạt lại, gọi: "Văn Kỷ."