Ôn Thiển thực sự tức giận, cũng đau đầu.
Phải đây? Không g.i.ế.c con quỷ nhỏ , cũng dám đảm bảo nó thu nhỏ cơ thể, trốn ai đó lên máy bay .
Ôn Thiển tuyệt vọng trốn lưng trai, trán tựa lưng Ôn Nhượng, buồn bực :
"Anh, cứu em."
Ôn Nhượng cũng từng thấy cảnh tượng , che chở Ôn Thiển phía như gà mái bảo vệ gà con, chắn bé tang thi mặt.
Anh đưa tay ấn lên đỉnh đầu bé tang thi, đẩy nó về phía , kéo giãn cách giữa họ.
"Tại nhóc c.h.ế.t ?" Ôn Nhượng tò mò hỏi.
Bé tang thi há miệng, nhưng cuối cùng vẫn nuốt lời định trở . Nó lắc đầu thật mạnh, : "Không cho các , các sẽ g.i.ế.c mất."
Ôn Thiển lẩm bẩm: "Mày tao cũng sẽ g.i.ế.c, băm mày thành nhân bánh sủi cảo cho cá ăn."
Bé tang thi thấy lời cô, lảo đảo lùi một bước, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi.
Mưa vẫn đang rơi, quần áo của đều ướt sũng.
Tiếp tục giằng co ở đây cũng là cách, việc họ cần nhất bây giờ là rời khỏi đây, rời khỏi đất nước .
Ôn Thiển cân nhắc trong lòng một hồi, thò đầu từ lưng Ôn Nhượng, đối mắt với bé tang thi, hỏi nó: "Vừa nãy mày , mày lời tao?"
"Vâng!"
"Vậy tao bảo mày đừng theo tao nữa?"
"... Oa!!!"
Bé tang thi òa nức nở.
Ôn Thiển đảo mắt xem thường, bước lên hai bước tiện tay lấy từ gian cái màn thầu nhét miệng nó.
Bé tang thi kịp đề phòng, im bặt ngay lập tức, vẻ mặt cũng ngẩn .
"Đừng gào nữa." Ôn Thiển bực bội . "Tao đưa mày ."
Bây giờ cách nhất để giải quyết tình trạng là đưa nó gian.
Như thể tránh việc nó lén lút trốn ai đó, lên máy bay gây chuyện, đảm bảo an cho tất cả .
Ôn Thiển đầu Mặc Hàn, : " đưa nó gian."
"Được."
Ôn Thiển xong, túm lấy cổ áo bé tang thi biến mất. Để đám ngơ ngác, cảm giác như đang xem màn ảo thuật sống biến mất .
"Lên máy bay."
Mặc Hàn nhàn nhạt lên tiếng, khiến họ hồn, vội vàng xếp hàng lên máy bay.
Cửa khoang máy bay đóng , đều chỗ, vẫn đang chìm đắm trong việc hồi tưởng tất cả những gì xảy .
Ôn Thiển khi gian thì đưa Phó Dư An ngoài, đề phòng con quỷ nhỏ tay với bé.
Phòng thể , huống chi đây là một con tang thi, bất cứ lúc nào cũng thể mất lý trí phát điên.
Trong gian, chỉ còn Ôn Thiển và Tiểu Bạch, cùng với mười bán thú nhân và con bé tang thi.
Bé tang thi thấy những bán thú nhân , vẻ mặt trông cực kỳ vui vẻ. Theo bản năng nó cảm thấy, đây là bằng chứng Ôn Thiển thu nhận nó!
"Bọn họ trông lạ quá, là biến dị ?" Bé tang thi nghiêng đầu hỏi: "Sau bọn họ sẽ chơi cùng chứ?"
"Quỷ nhỏ, bây giờ tao tâm trạng đùa với mày." Ôn Thiển hiếm khi nghiêm túc như , "Nếu mày dám gây chuyện, tao sẽ ném mày máy xay sinh tố, tao tin xay mày thành bột hồ mày vẫn còn mạng để sống."
Ôn Thiển nghĩ vài cách g.i.ế.c nó, chỉ đợi kiểm chứng tính khả thi từng cái một.
Nếu thử hết mà vẫn g.i.ế.c nó, thì vứt nó trong gian công cụ luyện tập đối kháng. Tóm thể để nó ngoài, để nó cơ hội hại nhà cô.
nhóm Ôn Nhượng kiểu gì cũng gian, cho nên Ôn Thiển cứ nghĩ đến chuyện là thấy phiền lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ca-nha-mang-theo-tram-ty-vat-tu-sat-xuyen-mat-the/chuong-182-nguyen-nhan-bat-tu.html.]
Bé tang thi thấy lời cô rụt cổ , giọng nhỏ : " gọi là quỷ nhỏ, tên là Lina."
Nói xong câu , nó im lặng một lúc, lên tiếng.
"Tại các đều g.i.ế.c ? Cô như , khác cũng như ."
Ôn Thiển sững một chút, trả lời như lẽ đương nhiên: "Bởi vì mày là tang thi, giống với bọn tao."
" mà, cũng ."
Lina nhớ quá trình biến thành tang thi, khuôn mặt nhỏ trắng bệch như tờ giấy.
" biến thành tang thi, ở một , cắt thành từng mảnh vụn."
Nó Ôn Thiển, hỏi.
"Để ở bên cạnh cô, ?"
Ôn Thiển: "Để mày ở bên cạnh tao, đói quá c.ắ.n tao một miếng, biến tao thành tang thi giống mày, như mày sẽ bạn chơi mãi mãi, đúng ?"
Ôn Thiển ngay cả lời con còn dễ dàng tin tưởng, huống chi là tang thi.
Lina: " sẽ c.ắ.n cô!"
"Ồ?" Ôn Thiển lạnh, "Vậy mày xem, trong phòng mày nhiều tang thi chơi cùng như là ở ? Chẳng lẽ mày c.ắ.n c.h.ế.t?"
Lina tủi lắc đầu: "Bọn chúng là quà bố tặng cho ."
"Vậy ông đúng là chẳng gì, c.h.ế.t cũng oan chút nào."
Ôn Thiển gặp bố trong miệng nó là ai, cũng ông ai g.i.ế.c. Cô định lát nữa ngoài hỏi thăm chút, tặng cho đó cái cờ thi đua biểu dương.
Ôn Thiển xắn tay áo lên, lãng phí thời gian nữa, giao thủ với bé tang thi một nữa.
Vì sự an của gian, nên cô bất kỳ lo lắng nào, nhanh đ.á.n.h ngã bé tang thi xuống đất.
Cô vốn định dùng thanh Đường đao trong tay c.h.é.m nó nát hơn chút nữa, nhưng nhớ tới lời vị giáo sư bên ngoài lúc nãy.
Ông con tang thi thường xuyên cắt thành từng mảnh vụn để thí nghiệm.
Nếu như mà nó vẫn c.h.ế.t, thì cô thử nữa cũng vô dụng. Cho nên cô chọn c.h.é.m đầu nó đôi, đó, một nữa nó sống .
Lần Ôn Thiển đến c.h.ử.i thề cũng chẳng buồn c.h.ử.i nữa, tâm trạng cô vững như bàn thạch.
Ôn Thiển bệt xuống đất, nhíu chặt mày.
Lina cũng bắt chước động tác của cô xuống đất, một một xác cứ như một lúc lâu, Ôn Thiển nghĩ tới một khả năng.
"Tinh hạch và điểm chí mạng của mày... thể tùy ý đổi vị trí?"
Ôn Thiển thăm dò suy đoán của , đó thấy cơ thể Lina cứng đờ.
Phản ứng khiến Ôn Thiển càng khẳng định suy đoán của , thảo nào bao nhiêu nó đều c.h.ế.t, bởi vì thứ quan trọng nhất của nó căn bản phá hủy!
Ôn Thiển mấy đều tưởng nhắm trúng điểm chí mạng của nó, nhưng thực .
Giống như nó thể thu nhỏ cơ thể , lẽ tinh hạch và điểm chí mạng của nó cũng thể. Vào thời khắc mấu chốt, hai thứ thu nhỏ , di chuyển đến vị trí khác, như cho dù cơ thể tổn hại nghiêm trọng đến mức nào, chỉ cần chúng còn, thì nó vẫn còn khả năng sống sót!
Ôn Thiển nghĩ thông suốt chuyện , toát cả mồ hôi lạnh.
Nếu những con tang thi khác đều tiến hóa thành như thế , thì loài thực sự còn hy vọng sống sót nữa .
Ôn Thiển chằm chằm Lina, đối phương phát hiện cô phát hiện bí mật của , đành thú nhận.
"Cô đúng."
Tuyền Lê
Ôn Thiển gì nữa , thế còn đ.á.n.h đ.ấ.m cái gì nữa? Không đ.á.n.h nữa! Lãng phí thời gian và thể lực.
Ôn Thiển dậy, : "Mày ở đây , tao ngoài bình tĩnh một chút."
Cô xong liền rời khỏi gian, trở trong tầm mắt của những khác.
Mọi thấy cô an xuất hiện, đều khỏi thở phào nhẹ nhõm.