Trọng sinh bị đổi hôn, không gả thế tử gả thợ săn - Chương 56: --- Bằng chứng xác thực

Cập nhật lúc: 2025-08-16 12:58:01
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời Liêm Triệu dứt, sảnh đường đều đổ dồn ánh mắt Tô Nhan.

Tô Nhan hít một thật sâu, kể chuyện ngày hôm đó nàng về thôn ám sát, đương nhiên, nàng chỉ Lâm Triệt cứu nàng khỏi tay bọn hung đồ, chứ hề nhắc đến việc những kẻ đó c.h.ế.t tay Lâm Triệt.

Thật nàng cũng ngạc nhiên khi hung thủ chạy đến nha môn khai chuyện Thẩm Đường mua g.i.ế.c . Ngày hôm đó nàng trúng Mê Tình Tán nên hề nắm giữ bất kỳ bằng chứng nào để kiện Thẩm Đường lên nha môn.

Nghĩ rằng dày công sắp đặt bấy lâu nay chỉ để giáng cho Thẩm Đường một đòn chí mạng, nay Thẩm Đường tay , nàng cũng nhất định đáp trả!

, khi nắm rõ lộ trình hàng ngày của Đông Chi, nàng bắt đầu vòng kế hoạch cuối cùng, lợi dụng sự căm ghét của Đông Chi đối với Thẩm Đường để dẫn nàng đến Mai Hương Viện, cấm địa của Ninh An Hầu phủ, mục đích là để Thẩm Đường tự khám phá bí mật của Tiêu phu nhân, khiến Tiêu phu nhân đích đối phó với nàng .

Về phần chủ động đến nha môn nhận tội, Tô Nhan chỉ thể nghĩ đến đàn ông chỉ Lâm Triệt chặt đứt một cánh tay trong những kẻ ám sát nàng ngày hôm đó.

Nàng cũng lập tức hiểu tại Lâm Triệt tha mạng cho lúc đó, chắc hẳn việc chủ động đến nha môn nhận tội hôm nay cũng là vì Lâm Triệt.

Bất kể Lâm Triệt dùng cách nào để khiến đó chủ động nhận tội, nhưng vì tình thế lợi cho nàng, nàng nhất định lật đổ Thẩm Đường!

Nàng kể xong, liền Liêm Triệu : "Lời Tô thị , khác gì lời của kẻ hành hung, , Thẩm thị quả thật là chủ mưu vụ ám sát ."

Y xong, Tô phu nhân dậy nữa, bất mãn : "Đại nhân, Đường nhi nhà còn gì, chỉ dựa lời phiến diện của Tô Nhan, thể định án như ?"

Nghe , Tô Nhan nghiêng đầu, đôi mắt lạnh như băng nàng , "Kẻ hành hung nhận tội , chẳng lẽ Tô phu nhân còn biện giải cho con gái ?"

Đối diện với đôi mắt đen sắc bén của nàng, Tô phu nhân bất giác giật , nàng hề yếu thế đáp : "Ai mà đó thông đồng với Tô Nhan, nàng mua chuộc !"

Tô Nhan lạnh một tiếng, đó đầu với Liêm Triệu: "Nếu Tô phu nhân vẫn còn nghi ngờ, xin đại nhân hãy đưa kẻ hành hung lên sảnh đường, để đích chỉ điểm."

"Người , dẫn kẻ hành hung lên." Liêm Triệu lệnh cho thuộc hạ.

Chẳng mấy chốc, các sai dịch dẫn đàn ông cụt một cánh tay đến sảnh đường.

Người đàn ông thấy Tô Nhan, liền nhớ cảnh tượng kinh hoàng ngày hôm đó Lâm Triệt vung tay c.h.é.m đứt cánh tay , kìm mà rùng một cái.

Liêm Triệu nghiêm nghị đàn ông, "Kẻ sảnh đường, hãy báo tên."

Người đàn ông hoảng sợ lên vị quan đài, mặt còn vẻ hung ác như ngày hành hung, thành thật đáp: "Bẩm đại nhân, tiểu nhân tên là Trương Hổ."

"Trương Hổ, hỏi ngươi, sáng nay ngươi Thẩm thị sai khiến hành thích Tô thị sự thật ?"

Trương Hổ mặt đổi sắc, tay chỉ về phía Thẩm Đường, "Bẩm đại nhân, chính là vị thiếu phu nhân Ninh An Hầu phủ sai tiểu nhân ám sát cô nương đó, tiểu nhân từng câu từng chữ đều là thật, tuyệt dối trá. Đại nhân nếu tin, tiểu nhân đây còn một ngàn lượng ngân phiếu do thiếu phu nhân trả."

Hắn dùng cánh tay còn thò trong ngực, lấy tấm ngân phiếu một ngàn lượng mà Thẩm Đường đưa đó, nguyên vẹn thiếu một tờ.

Lúc Tô phu nhân thể yên nữa, nàng trợn mắt Trương Hổ, chất vấn: "Nếu ngươi là thật, ngươi, kẻ hành hung, trốn chủ động đến nha môn nhận tội, đây chẳng tự tìm đường c.h.ế.t ? Ngươi , là nữ nhân mua chuộc ngươi để ngươi đến đây ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-bi-doi-hon-khong-ga-the-tu-ga-tho-san/chuong-56-bang-chung-xac-thuc.html.]

Trương Hổ thầm chửi trong lòng, nếu đêm qua lấy mạng con trai uy h.i.ế.p đến nha môn nhận tội, đến đây tự tìm cái c.h.ế.t !

Hắn Liêm Triệu, vẻ mặt thành khẩn : "Bẩm đại nhân, tiểu nhân đó cảm thấy vô cùng hối hận, quyết định... quyết định buông đao thành Phật, nên mới chủ động đến nhận tội, ai mua chuộc tiểu nhân cả."

"Ngươi bậy! Ta thấy ngươi chính là Tô Nhan mua chuộc, nên mới ở đây bừa, cố ý vu khống Đường nhi nhà !"

Tô phu nhân tức đến run rẩy cả , thấy tất cả bằng chứng đều chỉ về phía Thẩm Đường, nàng sốt ruột như lửa đốt, vội vàng hiệu bằng mắt cho Tiêu Hoài An bên cạnh, ý bảo hãy cầu xin cho Thẩm Đường.

Tô Nhan bây giờ chẳng qua cũng chỉ là một nữ tử dân thường, nhưng Thẩm Đường thì khác, nàng là Tô gia thiên kim là Ninh An Hầu phủ thiếu phu nhân, chỉ cần Tô gia và Tiêu gia liên kết cầu xin cho nàng , chắc chắn Liêm Triệu sẽ ngu đến mức vì một nữ tử dân thường mà đắc tội với hai gia đình họ.

Tiêu Hoài An vốn cũng chuẩn cầu xin cho Thẩm Đường, nhưng khi Tô Nhan kể tình huống tấn công lúc đó, thêm lời khai của Trương Hổ, sự nỡ trong lòng đối với Thẩm Đường bỗng chốc tan biến, đó là sự phẫn nộ.

Không chỉ là phẫn nộ vì sự ngu ngốc của Thẩm Đường khi màng đến danh tiếng Hầu phủ mà tùy tiện hành động, mà còn là sự tàn nhẫn của nàng khi tay g.i.ế.c hại Tô Nhan.

Tóm , hề lên bất kỳ lời nào giúp Thẩm Đường.

Thấy như , Tô phu nhân nổi giận, chỉ Tiêu Hoài An mà mắng: "Tiêu Hoài An, ngươi là đồ lang tâm cẩu phế, Đường nhi là thê tử của ngươi, nàng vu oan mà ngươi chồng một lời để biện hộ cho nàng, ngươi lương tâm hả!"

"Trật tự, trật tự!"

Thấy cục diện trở nên hỗn loạn, Liêm Triệu vội vàng vỗ kinh đường mộc để duy trì trật tự trong sảnh.

Tô Nhan lộ vẻ gì, liếc mắt Thẩm Đường đang cào cào hai tay, vẻ mặt ngây dại bên cạnh, nàng khẽ đảo mắt, nhanh chậm rút một chiếc khăn thêu từ ống tay áo, bộ như lau mồ hôi mà phất nhẹ chiếc khăn.

Thẩm Đường quả nhiên thu hút mà về phía , khi thấy đóa hoa diên vĩ rực rỡ thêu chiếc khăn trong tay Tô Nhan, Thẩm Đường chợt trợn tròn mắt, kinh hãi kêu lên như thấy ma.

"A, ma, ma... Tránh tránh ......"

Nàng kinh hoàng chằm chằm Tô Nhan, điên cuồng lùi về phía , khi Tô Nhan lau mồ hôi xong và tự nhiên cất chiếc khăn , nàng như phát điên mà lao Tô Nhan, vươn hai tay siết chặt cổ Tô Nhan, trong miệng ngừng la hét: "Tô Nhan, là ngươi, là ngươi, g.i.ế.c ngươi, g.i.ế.c ngươi!"

"Mau, , kéo nàng !"

Trong sảnh đường lập tức trở nên hỗn loạn, các sai dịch vội vàng tiến lên kéo , Tiêu Hoài An thấy , thể kiểm soát mà xông lên, một tay kéo Thẩm Đường khỏi cổ Tô Nhan.

"Có ?" Hắn Thẩm Đường, mà vẻ mặt lo lắng Tô Nhan.

Tô Nhan ôm lấy cổ Thẩm Đường siết đỏ mà ho hai tiếng, ngẩng mắt một cái, chuyển tầm về phía , "Đại nhân, Thẩm Đường ngay công đường động thủ với , thể thấy bình thường nàng căm hận đến mức nào, giờ đây bằng chứng đều bày mắt, xin đại nhân minh xét."

Liêm Triệu liếc Thẩm Đường và Tô phu nhân. Phu nhân của y và Tô phu nhân tình nghĩa thiết như chị em, khi sảnh, Tần thị còn dặn dò y nhất định giúp Tô phu nhân .

Thế là, y mạnh mẽ vỗ kinh đường mộc, phán quyết cuối cùng cho vụ án : "Thẩm thị mua g.i.ế.c , nhân chứng vật chứng đều , thể chối cãi, nhưng Tô thị chịu thương tổn thực chất, do đó..."

"Đại nhân." Lúc , đôi mắt Tô Nhan kiên định và trầm chằm chằm Liêm Triệu, "Nghe đại nhân từ đến nay đều công chính, các vụ án qua tay ngài từng tiếng về việc tư vị pháp luật, dân nữ kính xin đại nhân trả công đạo cho dân nữ, nếu , dân nữ đành đánh trống Đăng Văn xin Hoàng thượng chủ cho dân nữ !"

---

Loading...