Trọng sinh bị đổi hôn, không gả thế tử gả thợ săn - Chương 14: --- Hôn mê
Cập nhật lúc: 2025-08-15 08:45:44
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi bắt mạch xong, Ngô đại phu với Lâm Triệt: “Không cần lo lắng, Tiểu Nguyệt Nhi chỉ là hôn mê tạm thời do hít quá nhiều khói, lát nữa kê vài thang thuốc ngươi sắc cho nàng uống, khi tỉnh nghỉ ngơi vài ngày là sẽ thôi.”
Nghe Lâm Tri Nguyệt gì đáng ngại, hai cha con Lâm Triệt mới nhẹ nhõm đôi chút.
Lâm Triệt lập tức hỏi Ngô đại phu về tình hình của Tô Nhan.
“Nương tử của ngươi thương nhẹ, mạch đập của nàng chút yếu ớt.”
Nghe lời , trái tim Lâm Triệt thắt , sắc mặt còn căng thẳng hơn .
Lâm Tri Hằng bên cạnh cũng cau chặt mày.
Ngô đại phu xong liền gọi Lưu thẩm tới, Tô Nhan thương ở lưng, ông tiện cởi y phục của Tô Nhan một để kiểm tra, đành nhờ Lưu thẩm giúp đỡ, còn ông tạm thời ngoài.
Lâm Tri Hằng hiểu chuyện, theo ngoài.
Lâm Triệt , y cứ cạnh giường.
Lưu thẩm đỡ Tô Nhan đang hôn mê dậy, cởi áo ngoài của nàng, Lâm Triệt lúc mới phát hiện, lưng Tô Nhan một mảng lớn bầm tím đen sẫm, còn một vết thương sâu, m.á.u đang rỉ ngoài.
Bàn tay Lâm Triệt ở bên cạnh nắm chặt , chỉ cảm thấy tim đập mạnh một cái, khuôn mặt vốn luôn trầm tĩnh lạnh lùng đầu tiên xuất hiện cảm xúc mất kiểm soát.
Đợi Lưu thẩm giúp Tô Nhan mặc y phục để nàng xuống giường.
Sau khi ngoài, Lâm Triệt với Ngô đại phu về tình hình của Tô Nhan.
Ngô đại phu căn cứ tình trạng thương thế mà kê đơn vài thang thuốc cầm m.á.u tiêu ứ, uống bôi, “Ngoài bôi trong uống mỗi thứ ba thang, ngày dùng ba , để nàng nghỉ ngơi tĩnh dưỡng một thời gian sẽ dần thuyên lành.”
Lâm Triệt cầm lấy thuốc, tạ ơn Ngô đại phu xong liền lấy tiền còn sót trong trả phí khám bệnh và tiền thuốc.
Sau khi Ngô đại phu , Lưu thẩm giúp nhà bếp sắc thuốc, còn Lâm Triệt thì đun nước nóng mang đến cho Tô Nhan và Lâm Tri Nguyệt lau mặt, lau tay.
Lâm Tri Hằng một bên, y Tô Nhan giường bất tỉnh nhân sự, mặt trắng như tờ giấy, khẽ hỏi Lâm Triệt: “Cha, nàng… nàng thế nào ?”
“Nàng thương nặng, nhưng đừng lo, cha sẽ chăm sóc nàng thật .”
Lâm Triệt , lau vết bẩn mặt Tô Nhan.
Nhìn gương mặt trắng bệch chút huyết sắc của Tô Nhan, hai tay Lâm Tri Hằng nắm buông, đáy mắt ẩn chứa cảm xúc phức tạp.
Sau khi lau mặt cho nàng xong, Lâm Triệt đặt chiếc khăn xuống, nắm lấy bàn tay thon thả mềm mại trắng nõn của nàng.
Đây là đầu tiên khi thành tiếp xúc da thịt thực sự với nàng.
Nàng vốn nên chịu đựng những điều , nàng quyết định ở bên nhưng bảo vệ nàng thật .
Ban đầu, chỉ vì các hài tử nương luôn những đứa trẻ khác chế giễu bằng lời , trong lòng đành lòng nên mới bỏ mười lượng bạc cùng Thẩm gia định hôn sự.
Không ngờ, gả tới là Tô Nhan.
Hắn bất ngờ và cũng lo ngại, càng cho rằng một tiểu thư khuê các kiều diễm như nàng sẽ thật sự cam tâm tình nguyện ở nơi ổ nghèo như Thạch Đầu thôn .
Cho nên vẫn luôn cố ý giữ cách với nàng, nếu nàng rời , cũng còn thể giữ sự trong sạch.
trải qua trận hỏa hoạn ngày hôm nay, dường như khiến rõ nội tâm .
Hắn nàng ở bên !
Không lâu , Lưu thẩm bưng bát thuốc sắc xong , “Tiểu Lâm , thuốc sắc xong , cũng nguội , mau cho hai nàng uống .”
“Đa tạ Lưu thẩm.”
“Khách sáo gì, chúng đều quen cả , bệnh chữa khỏi mới là quan trọng.”
Lâm Triệt khẽ gật đầu, nhận lấy thuốc hết đút cho Tô Nhan uống, đút cho Lâm Tri Nguyệt.
Lâm Tri Nguyệt Tô Nhan bảo vệ , bất kỳ vết thương ngoài nào, uống thuốc lâu liền dần dần tỉnh .
“Nguyệt nhi, tỉnh , thật quá.” Thấy tỉnh , trái tim Lâm Tri Hằng vẫn luôn lo lắng cuối cùng cũng yên lòng, mặt khó giấu vẻ kích động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-bi-doi-hon-khong-ga-the-tu-ga-tho-san/chuong-14-hon-me.html.]
Lâm Triệt cũng thầm thở phào một , vươn tay xoa đầu nàng, ngữ khí dịu dàng hơn vài phần so với , “Tỉnh là , vẫn nghỉ ngơi cho thật .”
“Ca ca, cha.”
Lâm Tri Nguyệt yếu ớt cất tiếng gọi, nhớ trận hỏa hoạn , mặt nàng vẫn còn chút vẻ sợ hãi tột độ.
Nàng đầu , thấy Tô Nhan nhắm chặt hai mắt, sắc mặt trắng bệch bên cạnh, nhớ sáng nay nương xông biển lửa che chở nàng , dùng lưng đỡ lấy xà nhà đổ xuống.
“Nương, nương......”
Lâm Tri Nguyệt nhịn òa lên, nương là vì cứu nàng mới thương, nương ngàn vạn đừng chuyện gì nha.
“Nguyệt nhi đừng , Ngô đại phu nương , qua một hai ngày nữa sẽ tỉnh .” Lâm Tri Hằng vội vàng an ủi .
“Thật ?”
“Thật, cũng nữa, nghỉ ngơi thật , ngoan ngoãn lời thì thể mới mau chóng khỏe .”
“Được, Nguyệt nhi ngoan ngoãn, Nguyệt nhi .”
Lâm Tri Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, ngừng .
Sau khi an ủi Lâm Tri Nguyệt xong, Lâm Triệt gọi Lâm Tri Hằng ngoài, hỏi về chuyện nhà cháy sáng nay.
Lâm Tri Hằng thành thật với : “Sáng nay và nàng … và nương đang ở nhà bếp, Nguyệt nhi chạy phòng nương lấy kẹo ăn, lâu chúng thấy tiếng Nguyệt nhi thét, chạy thì bên ngoài căn nhà đó hiểu bỗng dưng bốc cháy.”
Lâm Triệt ngưng mắt, hỏi y: “Trước khi xảy chuyện con thấy kẻ khả nghi nào gần nhà ?”
Nghe hỏi , Lâm Tri Hằng cẩn thận suy nghĩ, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu, “Không thấy kẻ nào khả nghi.”
Y chút hối hận tự trách, nếu lúc đó bướng bỉnh, cùng lấy kẹo, lẽ nhà sẽ cháy.
Đều tại y bảo vệ thật .
Lâm Triệt vỗ vai y, “Đừng suy nghĩ lung tung, con ở đây, cha việc ngoài một lát.”
Ra khỏi Lưu gia, mặt Lâm Triệt khôi phục vẻ lạnh lùng nghiêm nghị thường thấy.
Ngọn lửa , tuyệt đối là ngoài ý !
Lúc chập tối, đến Lâm gia chỉ còn một đống tàn tích đổ nát thiêu rụi, lửa dập tắt nhờ sự giúp đỡ của dân làng.
Lý chính tiến lên an ủi vài câu, và bất cứ điều gì cần giúp đỡ cứ việc tìm lão, lão sẽ cố gắng hết sức giúp Lâm Triệt xây nhà.
Những dân làng khác cũng đau lòng cho cảnh ngộ của Lâm gia, nhao nhao gửi lời an ủi và giúp đỡ trong khả năng của .
“Đa tạ , Lâm Triệt vô cùng cảm kích.”
Lâm Triệt tạ ơn Lý chính và , khi đám đông tản , đến vị trí căn phòng phía Tây .
Hắn xổm xuống, trong một mảnh phế tích bới cái hộp cháy đen thui.
Trong hộp, ngoài con d.a.o găm vẫn còn nguyên vẹn, miếng ngọc bội cháy thành than đen.
Hắn nắm chặt miếng ngọc bội hỏng, đáy mắt lạnh lẽo dần sâu, tản sát khí khiến rùng .
lúc , trong đầu đột nhiên vang lên lời của cố nhân khi lâm chung: “A Triệt, giúp chăm sóc cho bọn họ, sống một cuộc đời bình thường, một đời bình an vô lo......”
Lâm Triệt nhắm mắt , vẻ hung ác giữa hàng mày dần tan biến, lẽ, đây chính là ý trời .
Sau khi rời khỏi hiện trường hỏa hoạn, khu rừng nhà.
Trong khu rừng đen kịt, một bóng đen như quỷ mị hiện từ trong rừng, ôm quyền cung kính hành lễ với Lâm Triệt, “Thiếu chủ, gì phân phó?”
“Ngọc bội hủy, tất cả kế hoạch tạm dừng.”
“Điều … thuộc hạ rõ.”
Bóng đen nhận phân phó, liền lập tức biến mất trong khu rừng tối tăm.
---