Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
"Đại đệ có chí cầu tiến đương nhiên là điều tốt, nhưng dù sao Đại đệ cũng còn trẻ, nếu trước khi làm việc này mà chịu bàn bạc với phụ thân, sao có thể xảy ra chuyện hôm nay, khiến tướng phủ rước họa vào thân."
Sắc mặt Hạ Trì Uyển thay đổi, trở nên đầy tức giận.
"Không hiểu Đại đệ nghĩ gì, đệ ấy là trưởng tử của Hạ phủ, sao có thể bỏ sĩ theo thương, tự hạ thấp tướng phủ như vậy. Nếu không phải Đại đệ đích thân canh giữ ở Chi Phấn Đường, phụ thân còn có thể nghĩ cách tìm lời lẽ giúp Đại đệ thoái thác."
"Chỉ cần Đại đệ không bị bắt gặp ở Chi Phấn Đường, hoàn toàn có thể nói là do người dưới làm, bản thân hoàn toàn không hay biết, thế là xong chuyện."
"Ngươi nói bậy, Đại đệ sao có thể bỏ sĩ theo thương được!"
Hạ Phù Dung lập tức nói lớn. Trong xã hội bấy giờ, thứ bậc sĩ - nông - công - thương, ngay cả nông dân còn được xếp trên thương nhân, đủ thấy địa vị thương nhân thấp kém đến mức nào.
Vì vậy, Hạ Phù Dung lập tức nhảy ra bảo vệ Hạ Tử Hiên.
Nếu Hạ Tử Hiên thật sự có ý định bỏ sĩ theo thương, thì cả đời này cũng đừng mơ ngẩng đầu trước mặt Hạ Bá Nhiên.
"Nhị muội, muội thật là độc ác. Đại đệ đã rơi vào hoàn cảnh khốn cùng như vậy, muội chẳng những không giúp, còn nhân cơ hội đạp người xuống hố. Chúng ta là người một nhà, sao muội có thể làm chuyện bất nhân bất nghĩa như vậy!"
Thu di nương thì nâng Hạ Trì Uyển, còn Hạ Phù Dung lại cố tình chà đạp Hạ Trì Uyển.
Thay vì tỏ ra tốt với Hạ Trì Uyển, chi bằng cứ dìm nàng xuống tận bùn đất.
Nàng không tin, nếu cả tướng phủ đều cô lập Hạ Trì Uyển, nàng ta còn có thể nhịn được, không đi cầu xin Đại tướng quân phủ cứu Đại đệ sao?
Hạ Trì Uyển chẳng thèm để ý đến Hạ Phù Dung đang la lối, mà quay sang nhìn Hạ Bá Nhiên.
"Phụ thân, bất kể Đại đệ muốn theo thương hay theo quan, bây giờ chỉ có hai con đường: Một là người chấp nhận tấm lòng Đại đệ, để Đại đệ một mình gánh lấy tất cả, bảo vệ sự an toàn của Hạ phủ. Hai là con sẽ đi cầu xin ngoại tổ phụ giúp đỡ. Phụ thân là gia chủ, bất kể người đưa ra quyết định thế nào, con đều nghe theo."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-154-lay-dai-cuc-lam-trong-4.html.]
"Phụ thân!"
Nghe Hạ Trì Uyển cuối cùng cũng chịu nhượng bộ, Hạ Phù Dung lập tức nhìn Hạ Bá Nhiên đầy hy vọng.
Trong lòng Hạ Phù Dung, dĩ nhiên là chọn cách thứ hai.
Từ đầu đến cuối, bọn họ vốn đã toan tính như vậy.
Thấy nụ cười nở trên môi Hạ Phù Dung, Hạ Trì Uyển chỉ cảm thấy nàng ta thật ngây thơ.
Quả nhiên, Hạ Bá Nhiên lên tiếng.
"Uyển Nhi nói đúng, cũng chỉ có thể như vậy."
Sắc mặt Hạ Bá Nhiên đã xanh mét.
Tuy Hạ Bá Nhiên từng nghĩ đến việc cầu cứu Đại tướng quân phủ, nhưng lời này tuyệt đối không thể do ông ta nói ra, mà phải để Hạ Trì Uyển tự mình chủ động.
Bây giờ Hạ Trì Uyển đã thẳng thừng nói ra điều đó.
Nếu Hạ Bá Nhiên đồng ý, chẳng phải ông ta đã thừa nhận mình bất tài, còn phải dựa vào nhà mẹ đẻ của thê tử sao?
"Chuyện này xét cho cùng là lỗi của Tử Hiên, là nhi tử của bổn tướng, Tử Hiên nên hiểu hai chữ gánh vác viết thế nào."
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
Nghe quyết định của Hạ Bá Nhiên, lần này đến lượt Hạ Trì Uyển nở nụ cười.
Quả nhiên, bản tính của phụ thân nàng, nói khó nghe một chút, chính là làm kỹ nữ còn muốn dựng đền thờ trinh tiết.
"Phụ thận hoàn toàn có thể yên tâm, vừa rồi Thu di nương đã nói, Đại đệ một lòng vì tướng phủ. Con tin, dù phụ thân không đưa ra quyết định này, Đại đệ vì tướng phủ cũng sẽ cam tâm tình nguyện làm như vậy."
Hạ Trì Uyển quay đầu lại, ánh mắt “biết ơn” nhìn Thu di nương.
"Thu di nương, đều nhờ di nương ngày thường dạy bảo tốt, Đại đệ mới có thể một lòng vì tướng phủ như thế. Thu di nương không cần lo lắng, dù sau này Đại đệ có thể không còn ở bên cạnh di nương, nhưng di nương vẫn còn Đại tỷ mà. Thu di nương, vì tướng phủ, di nương quả thật cái gì cũng dám hy sinh!"