Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
Hạ Trì Uyển đỡ lấy Hạ Mạc Linh, xem ra chuyện của Hạ Tử Hiên quả thật đã dọa cho đám tiểu nữ tử này sợ hãi không ít.
“Nhị tỷ, tỷ hãy đi cầu xin người của phủ Đại tướng quân, nhờ Đại tướng quân nói giúp vài lời tốt đẹp trước mặt Thánh thượng đi. Đại ca nhất định không phải cố ý.”
Mặc dù trong lòng Hạ Mạc Linh đã hận c.h.ế.t Hạ Tử Hiên vì gây chuyện thị phi.
Nhưng đạo lý “nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn”, Hạ Mạc Linh vẫn hiểu rõ.
Điều quan trọng nhất bây giờ chính là tuyệt đối không thể để chuyện của Hạ Tử Hiên liên lụy đến toàn bộ tướng phủ.
Nếu danh tiếng của tướng phủ bị hủy hoại, với một ca ca như Hạ Tử Hiên, các nữ nhi trong phủ sau này còn làm sao xuất giá được nữa!
“Đúng vậy, Nhị tỷ, bây giờ chỉ có tỷ mới có thể cứu chúng ta thôi.”
Dù Hạ Vũ Hân có lợi hại, tâm cơ sâu sắc thế nào đi nữa, nàng cuối cùng cũng chỉ là một đứa trẻ tám tuổi.
Nghe nói hương Bách Hoa của Hạ Tử Hiên thậm chí còn gây họa cho chủ tử trong cung, Hạ Vũ Hân không sợ mất danh tiếng, chỉ sợ đầu khó giữ trên cổ.
Chỉ vì chuyện này mà người Đào gia cũng không dám qua lại với Đào di nương nữa, sợ bị liên lụy.
Vì thế, Hạ Vũ Hân cũng bắt đầu hoảng loạn.
Một đám nữ nhân tụ lại trước mặt mình, khóc lóc sướt mướt, Hạ Trì Uyển cảm thấy vô cùng phiền lòng.
“Nhị tỷ, dù sao chúng ta cũng là tỷ muội, tỷ nhất định phải giúp chúng ta.”
Hạ Mạc Linh nắm c.h.ặ.t t.a.y Hạ Trì Uyển, không chịu buông, như thể chỉ cần buông tay ra là mạng nhỏ của nàng cũng không còn nữa.
“Bình thường, chúng ta và Nhị tỷ tình cảm sâu đậm, tự nhiên là tỷ muội thâm tình, tin rằng Nhị tỷ chắc chắn sẽ không nhẫn tâm nhìn chúng ta chịu khổ.”
Hạ Vũ Hân gật đầu, phụ họa thêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-152-lay-dai-cuc-lam-trong-2.html.]
Lúc này, Thu di nương cũng vừa đỡ Hạ Bá Nhiên “bệnh nặng” đến.
Vừa xuất hiện, Thu di nương liền quỳ xuống trước mặt Hạ Trì Uyển, tha thiết nói:
“Nhị tiểu thư, thiếp thân biết mình đã phạm sai lầm lớn, không dạy dỗ tốt Phù Nhi và Tử Hiên. Chỉ là, Nhị tiểu thư và Tử Hiên dù sao cũng là tỷ đệ. Dù Tử Hiên có làm sai bao nhiêu chuyện, nhưng tấm lòng của Tử Hiên vẫn luôn hướng về tướng phủ, hướng về Nhị tiểu thư.”
Thu di nương nước mắt ròng ròng, nói đầy xúc động.
“Chỉ mong Nhị tiểu thư vì tướng gia mà cứu lấy Tử Hiên, cũng là cứu lấy tướng phủ. Nếu hôm nay đổi lại tình thế, thiếp thân tin rằng, Tử Hiên nhất định cũng sẽ không tiếc tất cả, liều c.h.ế.t bảo vệ Nhị tiểu thư.”
“Nếu Nhị tiểu thư còn có điều gì bất mãn, cứ trút hết lên người thiếp thân, để bảo vệ tướng phủ, dù có lấy mạng thiếp thân, thiếp thân cũng tuyệt không oán hận!”
Nói rồi, Thu di nương liền dập đầu thật mạnh với Hạ Trì Uyển.
Lúc nói những lời này, Thu di nương đã hoàn toàn quên mất chuyện năm đó Hạ Phù Dung từng tự tay ra đòn, suýt chút nữa đá c.h.ế.t Hạ Trì Uyển.
Thu di nương cũng quên luôn việc không lâu trước đây, Hạ Tử Hiên đã tỉ mỉ bày mưu, muốn gả cho Hạ Trì Uyển một “phu quân tốt” như thế nào.
Nếu Hạ Trì Uyển thật sự gặp chuyện, Hạ Tử Hiên chẳng những sẽ không ra tay cứu giúp, mà còn ước gì có thể bỏ đá xuống giếng, mong nàng c.h.ế.t càng thảm càng tốt.
Nhìn Thu di nương mặt dày vô sỉ như vậy, Hạ Trì Uyển ghê tởm cúi mắt xuống.
Quả nhiên đê tiện không ai địch nổi!
Trong lòng Hạ Trì Uyển tuy phẫn nộ, nhưng trên mặt lại càng thêm bình tĩnh.
Hạ Trì Uyển ngước mắt, lạnh lùng nhìn Thu di nương.
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
“Thu di nương thật sự muốn vì bảo toàn tướng phủ mà không tiếc tất cả sao?”
Nếu Thu di nương thích tranh công đến thế, nàng cũng chẳng cần phải tranh với bà ta làm gì.
“Đúng vậy!”
Thu di nương đáp một cách kiên quyết, bà ta quỳ xuống dập đầu là vì tướng phủ cùng tướng gia, bà ta không cảm thấy oan ức!