Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
"Tử Hiên, giúp ta một việc."
Từ khi Hạ Phù Dung dùng Bách Hoa Hương, quả nhiên nàng ta cảm thấy làn da mình đã được cải thiện rõ rệt, đến vết thương trên trán cũng lành nhanh hơn trước.
"Việc gì thế?"
Dạo gần đây tâm trạng rất tốt, mới nếm trải mùi vị tình yêu nam nữ, sắc mặt Hạ Tử Hiên cũng vô cùng rạng rỡ.
"Đệ đến cửa hàng mỹ phẩm, mua giúp ta vài hộp Bách Hoa Hương."
Sau khi dùng thử Bách Hoa Hương, Hạ Phù Dung liền quyết định không chỉ dùng cho mặt, mà toàn thân đều phải dùng loại hương này.
Hạ Tử Hiên mỉm cười, "Trước đây là đệ suy nghĩ chưa chu đáo, khiến Đại tỷ chịu thiệt. Chỉ là vài hộp phấn thơm thôi, để đó cho đệ lo."
Hạ Tử Hiên hồ hởi chạy đến cửa hàng mỹ phẩm, định mua vài hộp cho Hạ Phù Dung, tiện thể mua một hộp cho Thanh Hà.
Dù sao thì Thanh Hà xinh đẹp hơn, người được lợi cuối cùng vẫn là hắn.
Chỉ là, khi Hạ Tử Hiên đến nơi, nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt trước cửa cửa hàng mỹ phẩm, hắn liền sững người.
Trước cửa, một đám phụ nữ chen chúc nhau, ai nấy đều cầm theo bạc trắng đầy tay.
Chẳng phải chỉ là phấn hương thôi sao, đâu cần thiết đến mức như thế?
Chỉ đến khi hắn tới lượt mua Bách Hoa Hương, mới phát hiện chuyện còn lố bịch hơn nhiều.
Một hộp Bách Hoa Hương nhỏ xíu lại có giá lên đến một trăm lượng, ngay cả loại phấn ngọc trai thượng hạng cũng không đắt như vậy.
Hạ Tử Hiên nào ngờ một hộp phấn hương lại đắt đến vô lý như thế, số bạc mang theo chỉ đủ mua được hai hộp.
Nghĩ một cách đơn giản, thứ đắt đỏ như vậy, Hạ Tử Hiên sao nỡ đưa cho Thanh Hà dùng, cuối cùng cả hai hộp đều đưa cho Hạ Phù Dung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-124-long-yeu-cai-dep-9.html.]
Nghĩ đến cảnh tượng náo nhiệt ở cửa hàng hôm đó, Hạ Tử Hiên cảm thấy tiệm mỹ phẩm nho nhỏ kia đúng là mỗi ngày hái bạc, mỗi tháng thu vàng.
Vì thế, hắn bắt đầu để tâm đến cửa hàng mỹ phẩm ấy.
Không hỏi thì không biết, vừa hỏi mới giật mình.
Tất cả con cháu nhà quan mà Hạ Tử Hiên quen biết đều từng nghe danh Bách Hoa Hương, ai cũng biết đến sự lợi hại của tiệm mỹ phẩm ấy.
Cửa hàng mỹ phẩm đó chỉ có một chi nhánh duy nhất ở kinh thành, không có chi nhánh nào khác, thậm chí con gái nhà giàu ở các thành trấn khác cũng đổ xô đến vì danh tiếng.
"Chỉ là ta nghe nói, chưởng quầy tiệm đó đang muốn bán lại cửa hàng, chuẩn bị rời khỏi kinh thành."
Nhi tử của Tôn Thượng thư vừa nhắc đến chuyện ấy, trong đầu Hạ Tử Hiên như có dây thần kinh nào đó bật dậy!
Dưới sự ảnh hưởng lâu ngày của Thu di nương, Hạ Tử Hiên biết rõ trong phủ Thừa tướng, bạc của cả phủ còn không bằng của hồi môn của Vân Thiên Độ.
Đây cũng là một lý do nữa khiến Thu di nương muốn làm chủ mẫu Tướng phủ.
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
Chỉ khi trở thành chính thất, bà ta mới có thể đường hoàng sử dụng hồi môn của Vân Thiên Độ.
Ngay cả phụ thân hắn là Thừa tướng Đại Chu thì sao chứ, nếu không có tiền bạc làm hậu thuẫn, đến chức Thừa tướng cũng chẳng được vinh quang.
Hắn không thể dựa vào Thu di nương, cũng không thể dựa vào Vân Thiên Độ, càng không thể dựa vào phụ thân – vậy thì phải tự dựa vào chính mình!
Nếu hắn có thể mua cửa hàng mỹ phẩm đó, thì cho dù sau này rời khỏi phủ Thừa tướng, hắn vẫn có thể gây dựng được cơ nghiệp cho riêng mình!
Hạ Tử Hiên lập tức để tâm đến chuyện của cửa hàng mỹ phẩm, sai người đi dò la kỹ càng, quả nhiên, chưởng quầy thực sự muốn bán lại tiệm.
Nghe nói tuổi già sức yếu, muốn lá rụng về cội, rời kinh thành về quê ẩn cư.
Chưởng quầy ra giá mười vạn lượng bạc trắng. Vừa nghe đến giá ấy, Hạ Tử Hiên lập tức chùn bước.
Hắn không phải Hạ Trì Uyển – người có mẫu thân là Vân Thiên Độ, lại là cháu gái được phủ Đại tướng quân cưng chiều nhất – thì biết đi đâu kiếm ra mười vạn lượng bạc?
Hơn nữa, ngay cả tửu lâu lớn nhất ở khu đất vàng kinh thành muốn sang nhượng cũng chỉ có giá chừng ấy.
Một cửa hàng mỹ phẩm nhỏ nhoi mà lại ra giá trên trời như vậy, chẳng lẽ ông chủ muốn kiếm bạc đến phát điên rồi sao?