Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
“Đây là tiểu thư đưa, tỷ cũng đừng tiếc không dám dùng. Thứ này không chỉ có thể bôi tay, mà còn có thể dùng bôi người nữa.”
Nói xong, Thạch Tâm liền lấy đống y phục đẹp đẽ trong tay Bão Cầm, cường ngạnh nhét vào tay Thanh Hà.
“Tiểu thư nói, thành hay bại là ở trời, nhưng mưu sự thì vẫn là do người. Nếu Thanh Hà tỷ còn muốn có cuộc sống tốt hơn, thì phải cố gắng lên.”
Nói rồi, Thạch Tâm cũng chẳng quan tâm Thanh Hà có hiểu được ý của tiểu thư hay không, kéo Bão Cầm rời đi.
Bão Cầm ngoảnh đầu lại, khẽ hỏi: “Thạch Tâm, muội nói nhanh như vậy, liệu Thanh Hà có hiểu được ý của tiểu thư không?”
Thạch Tâm khẽ cười, “Tiểu thư có ý gì đâu. Tiểu thư chỉ mong Thanh Hà tỷ có thể sống tốt hơn một chút thôi mà.”
“Tiểu thư!” – Thạch Tâm và Bão Cầm hí hửng trở về.
Nghĩ đến dáng vẻ thê thảm của Thanh Hà, hai tiểu nha hoàn không giấu được vẻ đắc ý trong lòng.
“Tiểu thư không biết đâu, giờ ngày tháng của Thanh Hà e là còn không bằng đám nha hoàn thô sử trong viện chúng ta nữa!”
“Yên tâm đi, nàng ta là người có chí tiến thủ, rất nhanh thôi sẽ sống lại tốt đẹp.”
Hạ Trì Uyển nói, giọng mang theo chút ẩn ý.
...
Sau khi Thạch Tâm và Bão Cầm rời đi, Thanh Hà vẫn luôn ngẫm nghĩ về lời của Thạch Tâm.
Cân nhắc một lúc, Thanh Hà hiểu ra liền lập tức dò hỏi tin tức của Hạ Tử Hiên.
Nghe nói đại thiếu gia nhà mình vì tâm trạng không tốt mà đã ra ngoài uống rượu, Thanh Hà lập tức nảy ra kế.
Lúc Hạ Tử Hiên uống đến lưng chừng say, loạng choạng trở về sân của mình, lập tức nằm vật ra giường, để mặc nha hoàn hầu hạ.
Thu di nương không thích Hạ Tử Hiên sa vào sắc dục, nên những nha hoàn bên người hắn tuy không xấu, nhưng cùng lắm chỉ ở mức ưa nhìn mà thôi.
Hạ Tử Hiên trong lòng cực kỳ buồn bực. Tại sao con đường làm quan của hắn lại lắm trắc trở đến vậy?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-119-long-yeu-cai-dep-4.html.]
Phụ thân thì thiên vị thằng nhóc chưa lớn kia, còn Hạ Trì Uyển thì chẳng niệm thân tình.
Chỉ là một câu nói mà cũng không chịu giúp.
Nếu Hạ Trì Uyển là người tốt, không chèn ép Thu di nương và Đại tỷ, thì hắn đã chẳng nghĩ đến chuyện hại nàng ta.
Vì vậy, xét cho cùng, tất cả là lỗi của Hạ Trì Uyển!
Đang lúc bực bội chờ mãi mà không thấy nha hoàn đến, một làn hương thoảng qua chui vào mũi khiến Hạ Tử Hiên bất giác rùng mình.
Hắn cảm thấy mùi hương này thật dễ chịu.
Dù Thu di nương có cố tránh để Hạ Tử Hiên mê luyến nữ sắc, nhưng rốt cuộc Hạ Tử Hiên vẫn là một nam nhân.
Hương thơm từ thân thể nữ nhân, đương nhiên có sức hấp dẫn đặc biệt với hắn.
Lúc mơ mơ màng màng mở mắt ra, Hạ Tử Hiên thấy một cô gái xinh đẹp mặc yếm đỏ, khoác ngoài lớp voan trắng mỏng manh.
Eo thon chỉ một tay ôm trọn, nơi n.g.ự.c lấp ló, ẩn hiện mê người.
Làn da trắng mịn tỏa ra hương thơm nhè nhẹ, khiến tâm hồn Hạ Tử Hiên rung động.
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)
Hắn thầm nghĩ, thì ra thân thể nữ nhân lại có thể đẹp đến như vậy.
Thanh Hà thấy phản ứng của Hạ Tử Hiên, trong lòng vui như mở cờ.
May mà nàng đã bỏ hạt ba đậu vào chén nước của Tiểu Quyên.
Tiểu Quyên bị đau bụng, không thể đến hầu hạ đại thiếu gia, thế là nàng liền “tốt bụng” thay thế.
Bàn tay mịn màng của Thanh Hà đặt lên gò má nóng ran của Hạ Tử Hiên.
“Thiếu gia, mặt người nóng quá, nô tỳ đi lấy nước lau giúp người nhé?” – Vừa nói, nàng ta vừa định rút tay về.
Hạ Tử Hiên lập tức nắm lấy bàn tay mát lạnh ấy, kéo mạnh một cái, thuận thế đè Thanh Hà xuống giường.
“Ngươi thật xinh đẹp…”
Nói đoạn, Hạ Tử Hiên đã vùi mặt vào chiếc cổ thơm ngát của Thanh Hà.