Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ - Chương 112: Giơ cao đánh khẽ

Cập nhật lúc: 2025-06-16 15:41:53
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)

Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.

“Nam chưa cưới, nữ chưa gả, vị trí chính phi của bổn hoàng tử vẫn còn để trống. Nói đến Hạ Trì Uyển, thân phận nàng ấy vừa khéo lại rất thích hợp.”

Khi nói ra những lời này, giọng điệu của Chu Huyền Trữ tuy vẫn còn mang nét đùa cợt, nhưng trong đôi mắt sâu thẳm lại thoáng qua một tia nghiêm túc.

Chu Huyền Trữ tất nhiên biết Thái tử có ý với Hạ Trì Uyển, nếu không thì ngôi vị Thái tử phi đã không để trống suốt thời gian dài như vậy.

Chu Huyền Trữ vốn đã có dã tâm với ngai vàng, cưới một đích nữ thế tộc, tự nhiên sẽ rất có lợi cho con đường tiến thân của hắn.

“Ai cũng được, tóm lại, nàng ta thì không.”

Lê Tự Chi nhìn thẳng vào Chu Huyền Trữ.

“Ngươi có thể lợi dụng ta, nhưng không thể lợi dụng nàng.”

“Tại sao?”

Chu Huyền Trữ cười, nhưng trong nụ cười ấy lại ẩn chứa sự nguy hiểm.

Đường đường là Thất hoàng tử, vậy mà lại bị một thường dân cảnh cáo, nói rằng có chuyện là hắn không thể làm.

Thân là người hoàng tộc, mang trong mình kiêu ngạo của hoàng gia, Chu Huyền Trữ đâu phải hạng người dễ nói chuyện thật sự.

“Nàng từng giúp ta một lần.”

Lê Tự Chi thản nhiên nói, nhưng ý trong lời lại ngầm ám chỉ với Chu Huyền Trữ, với phần ân tình ấy, hắn sẽ càng dốc sức giúp đỡ Chu Huyền Trữ hơn.

Chu Huyền Trữ hơi nhướn mày. Hắn còn tưởng Lê Tự Chi động tâm với Hạ Trì Uyển, vì bị mê hoặc bởi nhan sắc kia.

Hóa ra là Hạ Trì Uyển có ân với Lê Tự Chi.

“Khi nào vậy?”

Chu Huyền Trữ đã điều tra kỹ Lê Tự Chi từ lâu mới dám trọng dụng hắn.

Nhưng việc mà Lê Tự Chi vừa nói, Chu Huyền Trữ lại hoàn toàn chưa từng nghe qua.

“Hơn một tháng trước, ta nhận một bữa cơm của Hạ Trì Uyển.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/chuong-112-gio-cao-danh-khe.html.]

Nếu khi đó không có nàng chia cho hắn nửa chiếc bánh bao cùng một bát nước, hắn thật sự nghi ngờ liệu mình có thể sống sót qua được hay không.

“Một bữa cơm ư?”

Chu Huyền Trữ nheo mắt lại, nghĩ đến dáng vẻ của Lê Tự Chi khi lần đầu tìm đến mình, cùng với kết quả điều tra, hắn lập tức hiểu ra mọi chuyện.

“Nghe nói hơn một tháng trước, Đại tiểu thư và Nhị tiểu thư Hạ gia từng bị sơn tặc bắt cóc.”

Chu Huyền Trữ gật đầu, xem ra ân tình kia chính là kết từ lúc đó.

“Như vậy thì đúng là ân cứu mạng rồi.”

Chỉ cần Lê Tự Chi không có ý phản bội, còn muốn tốt với ai thì Chu Huyền Trữ cũng chẳng bận tâm.

“Nể mặt ngươi, tạm thời ta sẽ không tính toán gì với Hạ Trì Uyển.”

“Đa tạ Thất hoàng tử.”

Trên gương mặt trước đó còn lạnh lùng của Lê Tự Chi, cuối cùng cũng hiện lên một tia ấm áp.

Nhìn sắc mặt Lê Tự Chi biến đổi, trong lòng Chu Huyền Trữ cười khẽ. Thật sự chỉ là một bữa cơm, không có tâm tư gì khác sao?

...

Lê Tự Chi đã sớm biết Hạ Trì Uyển là ai, nhưng Hạ Trì Uyển thì vẫn chưa nhận ra.

Hiện tại, vị Lê Tự Chi phong tư lỗi lạc, tỏa sáng rực rỡ này, chính là kẻ m.á.u me be bét mà nàng từng nhìn thấy ngày đó.

Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - 红宝石)

Hạ Phù Dung dùng cái c.h.ế.t để chứng minh sự trong sạch, những người khác đều đã rời đi, chỉ còn lại một mình Chu Khải Lương.

Trước khi có được kết quả chắc chắn, Chu Khải Lương sống c.h.ế.t cũng không chịu rời khỏi tướng phủ, sợ vị "thê tử" Hạ Phù Dung này sẽ bỏ trốn.

Thu di nương thấy khuôn mặt tái nhợt của Hạ Phù Dung, lòng đau như cắt.

Nhưng so với việc gả cho một kẻ như Chu Khải Lương, như vậy còn tốt hơn nhiều!

“Nhị tỷ, Đại tỷ đã thành ra thế này rồi, mong Nhị tỷ nể tình mà nương tay cho một chút!”

Hạ Tử Hiên hướng về phía Hạ Trì Uyển ôm quyền thi lễ, bởi hắn biết Chu Khải Lương vẫn chưa rời đi.

Nghe lời hắn, Hạ Trì Uyển khẽ cong môi cười:

“Đại đệ nói vậy là có ý gì, ta nghe mãi mà vẫn không hiểu đấy.”

Loading...